Chương 16: Tiến công.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Cảm giác kia tuy rằng không xa lạ nhưng lúc ngón tay Thi Hoán cắm vào Thi Vinh vẫn không chịu nổi mà cao giọng hét lên.

Lần này đã có kinh nghiệm, hai ngón tay Thi Hoán trực tiếp đè lên tuyến tiền liệt, tàn nhẫn xoa bóp. Hậu huyệt Thi Vinh đã ướt dầm dề, thèm khát nuốt trọn hai ngón tay hắn, như sợ hắn chạy trốn mà gắt gao bao lấy.

Mỗi khi hắn động đậy ngón tay, trong miệng Thi Vinh lập tức phát ra tiếng rên rỉ cao vút. Cậu không kìm nén dục vọng bản thân, mỗi khi hưng phấn sung sướng sẽ nhịn không được kêu lên.

Thi Hoán cảm thấy cực kì thú vị, cố ý không nhấn lên chỗ nhô lên trong hậu huyệt, em trai lập tức hạ thắt lưng xuống, nghiêng đầu mông lung nhìn, giống như muốn hỏi hắn vì sao lại bất động.

"Sướng sao?" Ngón tay Thi Hoán chọc chọc.

Thi Vinh không mở miệng nổi, cậu biết đàn ông bị chơi nơi đó rất xấu hổ, huống hồ đôi tay xinh đẹp sạch sẽ của anh trai không ngừng cắm vào nơi dơ bẩn nhất của cậu, nhất thời cậu không dám lên tiếng, chỉ có lỗ thịt không ngừng hút lấy ngón tay càng lúc càng chặt.

Sao lúc này anh trai lại như thế?

Không thể như vậy, không thể...

Tiếng nước 'lép nhép, lép nhép' càng lúc càng lớn, Thi Hoán vẫn duy trì tần suất đâm chọc như trước, ngón tay ngẫu nhiên sẽ nghiền qua điểm nứng, sau đó rời đi khiến cho cậu càng ngày càng ngứa hơn.

Để dời đi sự chú ý, cậu nhớ tới Thi Hoán làm sao chơi đầu vú cậu đến vui vẻ, không nhịn được lấy tay đặt trên hai khối cơ ngực no đủ, liều mạng nắn bóp.

Nhờ có dục vọng chỉ lối, Thi Vinh xoa nắn không chút kỹ thuật, một lòng chỉ muốn như lúc Thi Hoán xoa cho cậu, lúc đó quả thực sướng muốn chết. Lồng ngực Thi Vinh bị cậu xoa đến đỏ tươi cao cao đứng lên, toàn thân dâng lên luồng ngứa ngáy khó nhịn.

Cố tình lúc này Thi Hoán lại hỏi: "Sướng lắm sao?"

"A a a a —— Sướng, sướng chết đi được... Anh ơi, làm phía sau em... A... Nha... Anh làm phía sau em thật sướng... Ô..."

Thi Vinh xấu hổ chôn mặt thật sâu trong chăn, tự giận mình mà mở lớn hai chân thon dài thẳng tắp, hậu huyệt béo mập lóng lánh ánh nước bại lộ trước mặt anh trai, lỗ thịt co rút giống như cái miệng nhỏ thèm khát mút liếm ngón tay, phát ra tiếng nước vang dội.

Ánh mắt Thi Hoán đỏ rực, không biết là khen thưởng hay trừng phạt, hắn cong ngón tay chuyển động trong huyệt động non mềm, toàn tâm toàn ý đâm rút, giống như muốn ép hết nước dâm ra ngoài. Nước dâm dọc theo ngón tay Thi Hoán 'tí tách, tí tách' rơi xuống, không khống chế được chảy ra càng nhiều.

Còn chưa tới lúc, Thi Hoán tự nhủ, không được tổn thương Thi Vinh, càng không được để lại bóng ma trong lòng em ấy.

Thi Vinh thoải mái đến muốn bay luôn rồi, hạ thể không chỉ có cảm giác tê dại, giống như bị thiêu cháy, toàn thân trong nháy mắt bị tình dục bao phủ. Cậu gắt gao kẹp chặt lấy eo nam nhân ở sau, theo động tác của ngón tay phát ra một trận tiếng khóc trộn lẫn rên rỉ mơ hồ.

"Sướng... A a... Ô, thật sướng... Anh ơi, không xong... A a a a a... Đừng động nữa... A... Muốn hỏng... Ô ô ô... Sướng quá... A a a a..."

Động tác ngón tay càng lúc càng mãnh liệt, bây giờ Thi Hoán chưa thể cắm vào, hắn liền xem ngón tay thay thế dương vật mà thô bạo đâm rút miệng huyệt non mềm.

Thi Vinh chưa từng thử qua loại cảm giác tàn khốc lại vui vẻ thế này, ngón tay anh trai chỉ mạnh hơn một chút, cậu khó có thể ức chế cao trào đồng thời toàn thân run rẩy. Mặc dù cậu không biết mình đã bắn từ lúc nào, đem ga giường dính đầy tinh dịch trắng đục, nhưng nhanh chóng lại cương lần thứ hai, đồng thời lại tiến vào vòng xoáy vui vẻ sung sướng lần nữa.

Chăn đều bị nước mắt Thi Vinh làm ướt một mảng, Thi Hoán nhận ra em trai đã dâm đến không ra hình dạng, lỗ thịt hồng phấn bây giờ bị chơi đến lộ ra tầng tầng mị thịt đỏ tươi, cũng được khuếch trương mềm mại hơn rất nhiều, hắn chậm rãi rút ngón tay dính đầy chất lỏng nhớp nháp, lấy ra vật đã sớm chuẩn bị bên cạnh.

Lúc đầu Thi Vinh tưởng tai mình bị ù, nhưng dần dần âm thanh phát ra càng lúc càng lớn, càng lúc càng chấn động. Sau đó trên mông cậu cảm giác được một cây gậy không ngừng run run.

So với dương vật Thi Hoán thì cái đồ chơi kia nhỏ hơn một vòng, đầu tròn đè lên miệng huyệt, khe mông trắng nõn ướt dầm dề dịch thể, phảng phất cậu chỉ cần mở rộng lỗ dâm ra thì nó có thể trượt vào trong.

Thi Vinh bất chợt nhận ra đó là vật gì.

Con ngươi cậu co rút như bị kim châm, sau đó điên cuồng giãy giụa: "Không muốn! Không được! A a a... Anh hai không thể, không thể đối xử với em như vậy... A a... Ô..."

Bởi vì hai tay bị trói, chân lại mềm nhũn không thể cử động, cậu giống như con mồi nằm gọn trong miệng dã thú. Thi Hoán đè lại eo cậu, đem cậu cố định một chỗ, thản nhiên giải thích: "Trực tiếp cắm vào sẽ chảy máu, dùng cái này khuếch trương trước."

Cây gậy lạnh lẽo làm từ silic tại miệng huyệt chấn động dữ dội, hậu huyệt vừa mới bị đùa bỡn cực kì mẫn cảm, lập tức co rút lại, không biết xấu hổ mà muốn mút liếm gậy đấm bóp.

Thanh âm 'ông ông' giòn giã kết hợp tiếng nước 'lép nhép', trong không gian trống trải càng thêm vang dội. Thi Vinh muốn che đi lỗ tai, nhưng không được, chỉ có thể oan ức chảy nước mắt.

"Không không không... A... Em là đàn ông... Nơi đó không vào được đâu! A a a... Đau... Anh trai tốt, tha cho em đi, không được... A... Ô... Thật sự sẽ..."

Thi Vinh cũng không phải tuổi trẻ chưa trải sự đời, cậu từng xem qua đám bạn chó má kia chơi đàn ông, nhưng người bị làm đều là nam sinh da dẻ trắng trẻo xinh đẹp, hậu huyệt co dãn đến đáng sợ, ngay cả bình nước khoáng đều có thể một hơi nuốt vào.

Thi Vinh vừa nghĩ tới hình ảnh kia cả người liền lâm vào cảm giác sợ hãi, cậu chỉ là một nam nhân bình thường, bình nước khoáng thô to như vậy làm sao có thể cắm vào được?

Vừa sốt ruột nước mắt càng chảy mãnh liệt, 'tí tách' rơi xuống. Thi Vinh nghẹn ngào không nói nên lời, Thi Hoán dùng đồ chơi tình dục phản chiếu ánh hồng nổi bật cắm vào khe mông, cảm giác đó hoàn toàn khác xa so với ngón tay thon dài. Bây giờ cả người Thi Vinh trần trụi, chỉ có quần lót nằm vất vưởng ở mắt cá chân, bắp đùi chảy đầy nước dâm dính nị nhớp nháp, tay còn bị gắt gao còng chạy, hoàn toàn là bộ dáng phát dâm đáng chê cười. Trái lại quần áo Thi Hoán vẫn sạch sẽ, hô hấp bình tĩnh, còn làm mọi cách đùa bỡn cậu, gần như là nhục nhã. Loại chênh lệch này làm cậu càng thêm ủy khuất, khóc đến phát ra tiếng nấc nghèn nghẹn.

"Sao lại khóc?" Thi Hoán ngừng lại động tác, dịu dàng sờ sờ đầu tóc mềm mại của Thi Vinh.

"Đừng có nhìn em!" Vừa có người an ủi Thi Vinh càng cảm thấy oan ức ủy khuất hơn, cậu chôn sâu đầu vào trong chăn, thút tha thút thít nói: "Quá, quá khó chịu... Ô... Anh tức giận như vậy sao? Ô ô... Nhất định phải... Hức... Nhất định phải dằn vặt em?"

Thiệt thòi cậu còn tưởng Thi Hoán đã tha thứ cho cậu, hôm qua còn muốn giúp cậu xóc lọ!

"Sao lại nghĩ như vậy?"

"Sao... Ô... Anh làm sao có thể làm vậy... Ô a... Em là em trai anh mà... Ô ô a... Sao có thể đối với em như vậy... Xin lỗi, em nói xin lỗi rồi mà... Anh vậy mà còn tùy tiện... Ô ô ô ô... Tùy tiện đùa bỡn em..."

Tiếng thở dài của Thi Hoán truyền tới tai cậu: "Đúng là anh không nên đối với em trai như vậy."

Trong lòng Thi Vinh tức thì dấy lên ngọn lửa hi vọng, anh trai quả nhiên đối với cậu rất tốt mà.

Thi Hoán nói tiếp: "Không phải tùy tiện đùa bỡn, mà là anh hai yêu em."

Sau đó cậy gậy đấm bóp đang chấn động kia 'phốc' một tiếng, cắm vào động thịt mềm mại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net