Chương 4: Bắn tinh trong tay anh trai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

"Đúng rồi, ngày đó sao em lại gọi được Phương Tĩnh?"

Thi Hoán cảm thấy thân thể trong lồng ngực run rẩy càng ngày càng kịch liệt, thêm vào tiếng rên rỉ cũng càng ngày càng dâm đãng, trong lòng đại khái cũng đoán được.

"Lẳng lơ? Anh thấy em mới thật là lẳng lơ đó."

Lúc hắn nói đem đầu lưỡi liếm tai Thi Vinh, âm thanh dâm đãng dọc theo vành tai vang dội đến nơi sâu xa nhất trong đầu.

Thanh âm nam nhân lúc này khàn khàn lại gợi cảm, Thi Vinh bị mùi hormone nồng nặc đè ép đến tứ chi xụi lơ, hai tay anh trai lại một mực vòng tới vòng lui, nhất quyết không chịu động đến dương vật cậu, cậu nhịn đến muốn điên rồi.

"Không được... Không... Anh ơi... Chúng ta là... A a a... Anh em, không thể..." Thi Vinh nửa ngày rốt cuộc mới phun ra được một câu, cũng không ý thức được chính mình bị anh trai dẫn dắt đã càng lúc càng sâu.

Anh trai kề sát sau lưng cậu, dương vật rõ ràng cương lên một chút, hắn cười cười nói: "Chàng trai, em không biết vào lúc này càng nói sẽ càng làm cho nam nhân hưng phấn hơn hay sao, hả?"

Thi Hoán véo vào bắp đùi gần hạ bộ như trừng phạt, làm cho bắp đùi Thi Vinh không khống chế được một trận co giật, giống như có thể lập tức bắn ra.

Anh trai chỉ cần nhẹ nhàng dùng lực một chút, cậu liền có thể...

Giọng nói trầm thấp kéo dài mang theo một tia dụ hoặc, cúi sát tai cậu nói: "Nói cho anh biết ai lẳng lơ dâm đãng, anh liền để cho em bắn."

"Là, là em! Em lẳng lơ... A a... Em dâm đãng..." Giọng nói Thi Vinh đã nhuốm chút ý khóc. "Sờ sờ em... A... Ô... Em muốn bắn... A a a... Muốn bắn..."

"Sờ chỗ nào? Nói như vậy anh hai không nghe rõ."

"Sờ em, sờ dương vật em..." Nước mắt Thi Vinh không khổng chế được mà chảy ra, anh trai vẫn luôn thương cậu, hiện tại nhục nhã cậu không nói, vì cái gì còn muốn đem chuyện này đùa bỡn cậu? Càng nghĩ lại càng thấy oan ức tủi thân, Thi Vinh càng khóc dữ dội hơn: "Ô ô... Ô... Anh ơi, em không chịu nổi... Xin lỗi... Ô, thật khó chịu..."

Thi Hoán nhìn thanh niên vừa khóc vừa kéo hắn, trong lòng có chút đau lòng cùng không nỡ, cũng không làm khó cậu, đem tay bắt được dương vật ướt nhẹp đã ngẩng cao đầu, thoải mái cầm lấy.

Đại não Thi Vinh trì trệ.

Trước mắt cậu mọi thứ đều hóa thành một vầng ánh sáng trắng. Bị anh trai mình vẫn luôn ngưỡng mộ bắt lấy dương vật, cảm giác xem ra đại đa số người đều không gặp qua. Cậu chưa từng nghĩ tới tay anh trai lại nóng như vậy, cũng không nghĩ tới anh trai thành thục lý trí như vậy lại nhiệt tình đem cậu ép nằm trên sàn nhà làm vài chuyện không đứng đắn.

Có không ít phụ nữ chạm qua dương vật Thi Vinh, tay của các cô vừa mịn vừa mềm, chạm qua không có khí lực gì, cũng chỉ tính là thủ đoạn ve vãn vậy thôi. Nhưng cậu hoàn toàn không biết được người khác thủ dâm cũng có thể sướng tới mức này.

Khí lực trên tay Thi Hoán rất lớn, hẳn là phải làm người ta cảm thấy đau đớn. Nhưng khối thân thể kia lần đầu tiên bị đối xử thô bạo, ngược lại cứng rắn hơn. Thậm chí cậu còn có cảm giác đau đớn như kim châm kia không bao lâu liền bị khoái cảm như thủy triều che lấp, làm Thi Vinh cảm thấy tay của anh trai như bắt được linh hồn cậu, hung hăng nhào nặn.

Cậu vừa bắn một lần, trong thời gian ngắn có lẽ không cương lại. Nhưng xúi quẩy, cậu dường như là không ngừng cao trào vào thời điểm tâm tình cao nhất kích thích bắn ra.

Nếu như để Thi Vinh nhìn bộ dáng bây giờ của mình, có thể cậu sẽ xấu hổ đến khóc mất.

Ban đầu đúng là cậu từ chối, lúc này lại dán chặt lên người anh trai, thậm chí eo còn phối hợp mà nhẹ nhàng nhún nhún theo kịp tiết tấu Thi Hoán, nước bọt chạy dọc trên xương quai xanh, còn không biết liêm sỉ mà nhếch khóe miệng rên rỉ.

Cho dù cậu có làm ả đàn bà dâm đãng nhất cũng chỉ đến thế.

"Thích như vậy?" Thi Hoán cúi đầu nhìn em trai hơi hoảng hốt, không khách khí nắm dương vật hưng phấn đến chảy nước trong tay.

"A a a —— ——!!"

Thi Vinh trầm bổng du dương rên rỉ vài tiếng trả lời.

Tiếp theo tay của Thi Hoán trên dương vật em trai động tác bắt đầu lớn dần, Thi Vinh từ trên xuống dưới bị dẫn dắt vào đỉnh cao khoái lạc, dâm dịch dọc theo tay Thi Hoán tí tách chảy xuống, rơi trên sàn nhà, hỗn độn vô cùng. Thi Vinh trong đêm tối an tĩnh càng thêm thở dốc nặng nề, khắp phòng tràn đầy hơi thở tình dục.

Bởi vì tư thế của hai người, Thi Vinh vui vẻ đến mức làm anh trai cậu cứng luôn rồi.

Cậu chỉ chăm lo đến cảm thụ của cậu, quên mất mông của mình còn đè trên dương vật của anh trai, theo số lần cậu ma sát, thứ đồ chơi kia cũng càng lúc càng lớn.

Cậu cảm giác rất rõ ràng, cái kia của anh trai chậm rãi bành trướng đến một mức độ làm cho tất cả đàn ông phải ghen tị, thô ráp chọc chọc trên khe mông cậu.

Bởi động tác ưỡn hông quá lớn, thậm chí cho cậu một loại ảo giác cùng anh trai cách lớp quần giao hoan.

Vật này đè ở trên cúc hoa của ai, chắc chắn cũng sẽ rất đáng sợ.

Thì ra dương vật của anh trai cũng sẽ có lúc cứng rắn như vậy.

Thi Vinh trong lòng cảm khái vạn phần, xưa nay cậu chưa từng thấy anh trai mang người nào về nhà, thậm chí cũng không nghe đồn đãi về phương diện này của anh ấy.

Khổ thân cậu còn tưởng anh trai bị bệnh khó nói, nhưng hôm nay được nghiệm chứng rồi, anh trai cậu vô cùng khỏe mạnh. Thi Vinh thật sự rất muốn quay về tát cho cái đứa nghĩ anh trai không cương nổi một cái tát. Dương vật anh cậu không những cương được mà còn rất to nữa, to hơn cậu.

Có lẽ hơn vài phút, có lẽ chưa tới một phút, theo tay đang tuốt động, Thi Vinh như nghe được tiếng pháo hoa nổ tung, trước mặt ánh sáng trắng lóe lên liền bắn tinh.

Nhanh vậy.

Bắn liền hai lần, đây chưa từng xảy ra, còn cực kì thoải mái như vậy.

Sau khi cậu bắn ra dựa vào ngực anh trai gấp gáp thở hổn hển, cậu cảm giác vật cứng phía sau càng thêm rõ ràng. Nếu không có quần che lại, có thể đã tiến vào cửa sau của cậu rồi.

Khi nào anh trai lát nữa cũng tự mình thủ dâm không? Nhưng hắn mới giúp mình thoải mái, trả lại cũng không quá đáng... chứ?

Lúc Thi Vinh sắp đưa tay sờ dương vật giữa hai chân Thi Hoán thì sau cổ đột nhiên ẩm ướt, bị người hôn một cái. Tiếp đó nhiệt độ ấm áp của anh trai chậm rãi rời đi thân thể cậu.

"Thật nhanh." Thi Hoán đứng lên, Thi Vinh vẫn còn xụi lơ ở trên sàn nhà, âm thanh hắn có vẻ càng thêm xa xôi mà lạnh lùng. "Không ngờ em trai anh mà lại bắn sớm như vậy."

Ai?

Thi Vinh nhìn thấy anh trai ngay cả một giây cũng không muốn tốn với cậu, lý trí lập tức kéo cậu ra khỏi cơn mụ mị do tình dục mang lại, thế nhưng chân cậu mềm nhũn ở trên sàn không đứng lên nổi, nói chi phản bác.

Cậu chưa từng nhanh như vậy...

Thi Vinh vô lực, chỉ có thể oan ức nghĩ.

"Xem ra em thật thoải mái." Thi Hoán nói tiếp. "Việc này chưa tính là xong, đối với em sao tính là trừng phạt được?"

"Bị anh trai chạm một cái mà lại cương, em quả thật rất biết liêm sỉ đấy."

Đây là câu nói sau cùng cậu nghe được, Thi Hoán ném cậu xuống dưới mặt đất lạnh lẽo, dần dần đi xa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net