Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 6:

Sáng sớm từng tia nắng xuyên qua tấm màng che mỏng mang chiếu thắng vào hai người đang ôm nhau ngủ. Cậu thanh niên được nam nhân ôm dường như cảm nhận được ánh sáng đang quấy rầy giấc ngủ của cậu, khẽ xoay người nhưng thật kì lạ cậu xoay không được cứ như là có người ôm chặt cậu vậy..

"Ưm.." Mở ra đôi mắt đầy sự buồn ngủ trong đó, cậu cố gắng nhìn cái thứ thứ cứng rắn trước mắt cậu, 3 giây sau "Aaaaa..."

"Hư..làm gì la ầm ỉ thế? Em không biết làm phiền giấc ngủ người khác rất không lịch sự?" Che cái miệng đang la của cậu nam nhân lên án

"ư ư ư ư ư" Anh bỏ tay ra coi!

Như hiểu ý cậu nam nhân bỏ tay ra, được giải thoát cậu bắt đầu rống lên "Anh, tại sao anh ở đây? Tại sao anh ôm tôi ngủ? anh có biết nam nữ thụ thụ bất thân a không đúng nam nam thụ thụ bất thân"

"Đây là phòng tôi, này là giường tôi, em ngủ trên giường tôi thì tôi phải thu lợi tức chứ?" Chưa đè em ra là nhẹ lắm rồi! Đương nhiên câu sau chỉ nói trong lòng, y mà nói ra câu này cậu không xù lông đánh y mới lạ.

"Lợi tức gì? Anh thừa dịp ăn đậu hũ tôi thì có!" Xù lông rồi

"Hừm! Cũng có thể coi là vậy đi!" Không phủ nhận nha! Y là một người dám làm dám nhận "Vậy thì tôi sẽ chịu trách nhiệm với em! Em không cần lo lắng!"

"Chịu trách nhiệm cái đầu nhà anh! Anh đi chết đi!" Chụp cái gối đánh Lăng Duệ, nam nhân này làm cậu tức chết. Diệp Hạo Nhiên cậu là con trai cần gì anh ta chịu trách nhiệm! (Ờ thì hông cần!)

"Au...cứu người a! Vợ mưu sát chồng a~~~"

Và như vậy vào sáng ngày hôm đó từ trong biệt thự sang trọng truyền ra tiếng chửi và tiếng la hét cầu cứu, làm nhiều người đi ngang không khỏi hiếu kì và làm những ngôi nhà kế bên chửi rủa hai con người đang đánh nhau ấy! vì đã phá không khí trong lành vào buổi sáng.

Sau một hồi rượt đuổi không kết quả(cứ coi là vậy đi!!) thì bây giờ hai người đấy đang nằm ôm nhau thở hòng hộc trên sofa...(mới đánh nhau sau bây giờ lại ôm nhau rồi!). Nhìn gương mặt đỏ bừng vì mệt của Diệp Hạo Nhiên và cánh môi ướt át đỏ nhuận làm Lăng Duệ có xúc động muốn hôn lên nó! Nghĩ là làm, môi hai người dần kéo gần khoảng cách sau đó là chạm nhau. Ngay lúc đó có một dòng điện chạy thẳng vào hai người ấy!

Y không muốn dừng lại tại đây! Cho nên sau đó Lăng Duệ khẽ mút liếm cánh môi ngọt ngào đấy! Vẫn không thỏa mãn y tiếp tục chen lưỡi mình vào miệng cậu, quét hết mọi ngóc ngách mọi sự ngọt ngào trong khoang miệng cậu, tìm kiếm cái lưỡi đang trốn tránh, lưỡi y quấn lấy nó, mút cho đến khi lưỡi cậu run rẫy. Lúc này đây, Lăng Duệ mới buông tha cho môi cậu. Thỏa mãn nhìn gương mặt cậu ửng hồng, đáy mắt đầy thủy, miệng không người hút lấy khí. Cúi đầu xuống "Ba" một cái vang dội trên cánh môi bị hôn sưng của cậu.

Y, y, y vừa mới, mới hôn, hôn cậu?

"Anh vừa mới làm gì?"

"Hôn a!"

"Tại sao anh làm vậy? Anh có biết tôi đã để dành nụ hôn đầu tiên này lâu lắm rồi không? Tôi chỉ muốn tặng nó cho người tôi yêu nhất! Bây giờ bị anh cướp rồi? Tôi biết phải làm sao?" Huhu..nụ hôn đầu tiên của mình...

"Người em yêu nhất? Tôi là chồng em? Không phải là người em yêu nhất sao?" Híp mắt nhìn người trong lòng mình. Cậu dám có ý với người khác ngoài y?

"Chúng ta chỉ mới đính hôn! Anh làm sao là chồng tôi được? Hừ hừ" Dỗi

"Vậy thì kết hôn luôn trong ngày nay đi! Tôi sẽ là chồng em!" Đi đăng kí kết hôn, hừm có vẻ hay

"Gì gì chứ?" Làm sao có thể "Tôi không đồng ý!"

"Vậy là em muốn cưỡng trước cưới sau phải không?!"

"Cưỡng trước cưới sau cái gì? Đồ biến thái! Anh tránh ra!" Giờ cậu mới để ý từ nãy giờ nằm trong lòng y. Siết chặt cậu lại không cho phản kháng, thì thầm bên tai cậu "Em mà cử động nữa là tôi cưỡng em ngay lập tức!"

"A...Anh anh đừng manh động. Lúc nãy tôi chỉ nói đùa thôi! Anh là chồng tôi là người tôi yêu nhất cho nên nụ hôn đầu của tôi là của anh! Ân Ân" Hừ hừ! Ông đây không sợ nhá!(Ờ thì hông sợ!)

End C6 (2/2/16)

#XiaoAn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net