Chương 3: Thời nào đây?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

____________Cứ rơi tự do như vậy... nhưng... tôi không chết?

*Hiện tại*

Hiện tại thì tôi có một cảm giác rất kì lạ, rõ ràng tôi đã nhảy cầu, rơi trong không khí và chạm mông vào mặt nước luôn rồi mà? Dòng suy nghĩ chợt tắt....tôi... đã ngủ thiếp đi.

*10 ngày sau*

Tôi đã thấy được ánh sáng mờ mờ từ hai mí mắt, mở hẳn mắt ra vội vàng ngồi dậy... -"wtf, đang ở đâu đây?"

Bây giờ nhìn lại, tôi cảm thấy mình thật ngu khi hét lên như vậy. Nghe được tiếng hét của tôi, có hai cô gái ăn mặc rất kì lạ, như đang diễn kịch cổ trang vậy, họ vội vàng bước vào nơi tôi đang ngồi. Chả hiểu sao họ lại nhìn tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên.

Tôi chợt giật mình, dường như nhớ được cái gì đó nên la lên -" Hai người là ai? Tôi đang ở đâu? Các người đã làm gì tôiiiiiiii?"

Hai cô gái nhìn nhau cười. "Ơ hay, mấy người này, tôi hỏi bộ có gì lạ lắm sao mà còn đứng cười -.-" Tôi nghĩ thầm rồi nhăn mặt.

Tôi ngơ ngác nhìn họ cười một hồi. Họ nhận thấy ánh nhìn của tôi nên ngừng lại. Một người trong số họ nói
-" Chúng tôi đang đi dạo thì thấy anh nằm xỉu dưới đất, đặc biệt.... "

-" Đặc biệt? ...sao cô không nói tiếp? "

Hai người họ nhìn nhau rồi ngại ngùng nói với tôi
-" Anh đang trong tình trạng... khỏa thân..."

"Nì sủa sờ má? :< thế đ** nào?"

Tôi cạn lời.
Đang suy nghĩ tôi lại lấy tay che người rồi nhìn họ

-" Các người... đã làm gì tôiiii?"

" Tôi tên Lệ Tuyết, chúng tôi chưa làm gì anh hết, về việc mặc quần áo... tôi đã nhờ Phong ca mặc dùm anh -_- anh đang nghĩ cái gì vậy -_-?"

Tôi thở nhẹ nhỏm, thầm nghĩ tấm thân trong tréng này của mình vẫn còn nguyên, ahhhh hạnh phúc hạnh phúc.
Hình như nhớ ra cái gì đó tôi hỏi Lệ Tuyết

-" Cảm ơn, nhưng tôi đang ở đâu đây?"

-" Anh đang ở nhà của chúng tôi. "

"Khốn thật, đương nhiên tôi đang ở nhà cô, nói thừa. -.-"

-" À ý tôi muốn hỏi nơi này là nơi nào?"
Đưa mắt nhìn cảnh vật, ôiiiiii, xa lạ xa lạ lại còn mang màu sắc cổ trang nữa chứ. Đây là thời nào vậyyyyy? Chợt nhớ ra tôi đã từng đọc vài cuốn sách thể loại xuyên không. Khoan đã... tôi đã xuyên không saoooooooo?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net