Chuối & Chanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
bạt tai tôi."

Đặng Tiêu cười nhẹ: "Cậu còn có loại sở thích này à? không xấu hổ? vậy chúng ta chơi một trò chơi, ngữa bàn tay đặt ra trên lưng!"

Lôi Ninh nghe lời liền đem tay đặt ở sau lưng, cái tư thế này cực kỳ khó chịu, y vẫn cố chịu không động đậy. ( ờm thụ đang nằm quỳ chổng mông hai tay chắp ra sau lưng . hết)

Đối với trò chơi này Đặng Tiêu không những thành thạo nằm lòng, mà còn phát huy tại chỗ, hắn lấy bcs từ trong túi ra, dùng miệng xé mở, sau lại lấy một trái chuối từ trong balo của mình ra, đeo bao vào, thứ này là do hắn tiện tay mua ở bên đường. Kéo bao vào rồi nhét vào trong kẽ mông của Lôi Ninh, đâm thẳng vào đáy, chỉ giữ lại bên ngoài một chút cuốn chuối, sau đó đem dây nịt trên quần tây rút ra, quất vào lòng bàn tay của Lôi Ninh, Lôi Ninh mạnh mẽ co rút tay lại, nhịn xuống bản năng muốn trở tay đánh lại, Đặng Tiêu trong lòng đều biết rõ ràng, cái tư thế này đối với người luyện quyền trường kỳ mà nói là cực kỳ có tính uy hiếp, hiện tại trong lòng của y nhất định khẩn trương đến các giác quan đều căng hết lên rồi đi.

"Lúc tôi đánh cậu, cậu lại rụt tay, vậy quất bù lên chân vậy, nhưng tôi lại không thích quất lên lòng bàn chân, chân có các sợi thần kinh mỏng manh, dễ làm hại đến, cho nên, đừng có mà động đậy, hiểu chưa?" Đặng Tiêu vừa nói, liền quất một phát vào lòng bàn chân của Lôi Ninh, Lôi Ninh ăn đau, nhưng chỉ run rẩy một cái , liền không động nữa.

"Bây giờ, tôi muốn quất vào mông của cậu." lời vừa dứt, trên lòng bàn chân lại truyền đến một cơn đau đớn, Đặng Tiêu căn bản vốn không muốn cho y chuẩn bị tốt a.

Tay của Đặng Tiêu lại sờ lên mông của Lôi Ninh, mặc dù Đặng Tiêu thích tiểu 0 mông mềm, nhưng mông sữa to bự của con gấu lớn này xúc cảm quá tốt.

Đặng Tiêu dừng lại một hồi, dây nịt liền quất lên mông của Lôi Ninh, còn không cho Lôi Ninh có cơ hội nghỉ xả hơi, liền quất mấy cái xuống chân phải, sau cùng còn dùng hết lực quất một cái rõ mạnh xuống chân trái của Lôi Ninh, Lôi Ninh nứng đến cả người run lẩy bẩy, dùng giọng điệu đáng thương van xin Đặng Tiêu: " Đặng tiên sinh.... Tôi sắp không chịu nổi rồi......"

Đặng Tiêu thương xót một tiếng , mới nói: "Cậu ngồi quỳ lên chân đi, lưng duỗi ra tay úp trên giường, tách hai chân ra" sau khi Lôi Ninh bày xong tư thế, Đặng Tiêu liền rút ra trái chuối nhét trong mông của y ra, đồng thời lột đầu vỏ chuối ra một nữa, một nửa khác chụp đến quy đầu của Lôi Ninh, Nôi Linh rút khí thở gấp, thiếu chút bắn ra ngoài.

Đặng Tiêu lấy ngón cái ngón trỏ moi mở thịt động, rồi đâm đi vào, bên trong vừa nóng vừa mềm, dừng lại mấy giây, Đặng Tiêu bèn bắt đầu đâm thọc, Đặng Tiêu cũng không kì kèo, mạnh mẽ đâm đến tận tuyến tiền liệt của Lôi Ninh.

Tiếng hô của Lôi Ninh càng ngày càng lớn, sau mông tinh dịch tiết ra đã làm ướt hết một mảng trên giường, con mắt mơ hồ, miệng há lớn, nước miếng đều nhỏ lên trên tay. Y hình như chưa vừa lòng với tốc độ này, liền bắt đầu tự mình động eo, mỗi một lần đều đỉnh đến tận sâu bên trong, vậy y mới thỏa mãn. Y cũng không đi xoa nắn điểu của mình, ngược lại giơ tay đến sờ ngực chính mình, y nhắm mắt lại, mạnh tay ngắt đầu vú, cảm giác đau đớn tăng thêm khoái cảm cho Lôi Ninh, y lớn tiếng hét: " Đặng tiên sinh, cầu anh, cầu anh....a..... cầu anh nắm lấy tóc của tôi, cầu anh!" rất nhanh tóc của y liền bị kéo căng lên trên, tóc của y rất ngắn, lúc nắm lại càng đau.

Đặng Tiêu một bạt tay đánh đến trên cái mông sưng tấy của Lôi Ninh, bên trong mông của Lôi Ninh liền co rút, chặt đến mức hắn cực kỳ sướng, sau đó liền bắn ra, Lôi Ninh cũng tại trong cơn đau đớn kỳ lạ này bắn ra, vỏ chuối dính trên quy đầu cũng rơi ở trên giường, dương vật của y vẫn còn đang cứng, lại không thỏa mãn mà ma sát lên giường, cũng không đi sờ nó.

Đặng Tiêu: "Mấy tấm hình của tôi trong điện thoại cậu đều xóa hết đi."

Lôi Ninh một mặt không tình nguyện nói: "Đặng tiên sinh, em muốn giữ lại.....em......" (Từ đây LN sẽ xưng em-anh nha)

Đặng Tiêu lạnh mặt nói: "Không xóa, thì không có lần sau."

Lôi Ninh: "..........."

Sau khi Lôi Ninh nghe xong thì thành thành thực thực mà đem ảnh xóa hết, tận mắt Đặng Tiêu xác nhận mới yên tâm.

Sau tối hôm đó, Đặng Tiêu không đi tìm Lôi Ninh nữa, mọi cuộc gọi và tin nhắn của Lôi Ninh đều không tiếp, hắn nghĩ Lôi Ninh sẽ không phải là người không biết thức thời, sau khi xong việc hắn còn chuyển mấy trăm vạn cho y, coi như do hắn xui xẻo đi bán dâm mà còn phải đi trả tiền ngược lại đi.

Đặng Tiêu ở trong phòng làm việc hút thuốc, trên mặt một bộ dáng hậm hực làm cho lòng cô thư ký run sợ, ít nói hẳn và không đi trêu chọc nàng nữa, Đặng Tiêu là gay, có trêu chọc nàng cũng không có gì.

Nàng là một thư ký, vẫn nên quan tâm một chút đến tâm trạng của ông chủ.

"Cọc cọc-----"

"Vào đi." Đặng Tiêu nói xong dập tắt điếu thuốc trong tay.

Thư ký Trương Tịnh vừa tiến vào liền liếc thấy một mảng xanh đen dưới mắt Đặng Tiêu, hiện rõ phóng túng(không tiết chế trong chuyện ấy) quá độ.

"Ông chủ, ngài có phải mấy ngày nay tâm tình phiền muộn ngủ không được hay không?"

Đặng Tiêu kinh ngạc nói: "Cô làm sao biết được? cô biết....."

Thư ký Trương Tịnh đẩy đẩy mắt kính, một mặt nghiêm chính nói: "Đúng vậy, tổ tiên của ông nội tôi là truyền nhân đạo gia đời thứ ba trăm bảy mươi tám , xem tướng là sở trường của chúng tôi."

Đặng Tiêu mặt kiểu ' hóa ra là thế', đồng thời hỏi: "Vậy.......theo thư ký Trương thấy ,có thể phá giải?"

"Có, khuyên ngài tạm thời ít làm những việc tổn hại đến thận, như thế có thể tránh đi một chút khí yêu tà."

Đặng Tiêu hiểu hiểu gật gật đầu, thư ký Trương để lại lời khuyên bảo chân thành rồi rời khỏi, Đặng Tiêu nghĩ nghĩ liền cảm thấy thư ký này không hổ là cháu gái đích tôn của truyền nhân đạo gia đời thứ bảy trăm bảy mươi tám, có chút lợi hại đấy, hắn gần đây gặp phải cỗ yêu khí này, có thể tránh thì tránh vậy.

Đặng Tiêu sau khi làm rõ ràng tâm liền thoải mái, đeo lên kính mát màu cam quýt, thì tính đặt hai vé máy bay Maldives, dẫn theo tiểu mỹ nhân Trà Trà của mình đi du lịch.

Đặng Tiêu cầm điện thoại lên đặt vé ngay tối nay, còn gửi tin nhắn báo cho Trà Trà biết chuyện đi du lịch hai người đến Maldives, lập tức đầu bên kia gửi lại một tin 'Dạ', Đặng Tiêu rất là hài lòng, Trà Trà theo hắn mấy năm nay, người vừa xinh đẹp lại vừa rất hiểu chuyện, trước nay chưa từng làm phiền hắn, là tiểu sủng vật với thân thể sạch sẽ ( bạn tình 1x1 á, không đi bậy bạ với ngkhac),tóm lại so với tên gấu kia tốt hơn nhiều.

'Ting--'

'Ting--'

'Ting--'

  ......

Đặng Tiêu mới ngồi một bữa sáng, tin nhắn của tên gấu kia cũng không dừng gửi qua đây, hắn phớt lờ y, là y tự mình tìm vui thế à, Đặng Tiêu tùy ý bấm mở ra tin nhắn của tên gấu, liếc xem y gửi cái gì đến.

-- Đặng tiên sinh, em nhớ anh.

-- Đặng tiên sinh, anh tại sao lại không trả lời tin nhắn của em?

-- Đặng tiên sinh, anh có phải chán ghét em.

Khi xem đến đây Đặng Tiêu trêu chọc cười, biết mà còn hỏi.

-- Đặng tiên sinh, em biết, anh không thích vẻ ngoài của em, em nhìn không được đẹp, cũng không mềm mại giống loại hình mà anh thích, nhưng mà em sẽ cố gắng khiến anh thích em.

'pei', dựa vào cậu? Đặng Tiêu một mực khinh thường.

Đang lúc Đặng Tiêu không có kiên nhẫn xem tiếp tin nhắn, tên gấu liền gửi một tấm hình qua, là hình y mặc đồ nữ, phía dưới còn mang tất đen lưới, quỳ ở trên giường, hai đầu vú to như màn thầu lộ ở bên ngoài, giống như đang chờ đợi người đến cắn hai phát, Đặng Tiêu nhìn nhìn tất lưới đen lộ ra các khối thịt đầy đặn của tên gấu, nuốt nuốt nước miếng, không thể không thừa nhận,quả nhiên tất lưới này đốt lên dục vọng của hắn.

Đặng Tiêu sốc lại tinh thần, xoa dịu mấy giây, thoát ra khỏi ranh giới, thư ký Trương nói, phải cách xa cổ khí yêu này, cách xa .

Mà Lôi Ninh ở nơi kia thì không có bình tĩnh như thế, y ở trên điện thoại mới của Đặng Tiêu cài vài thứ, mọi hành động , thông tin , trình duyệt web của Đặng Tiêu y đều nhìn thấy hết, biết đến tường tường tận tận.

Y ở trong danh bạ nhìn thấy người tên Trà Trà, trong mắt lướt qua âm u, cắn chặt môi, qua một lúc, y gửi tin nhắn qua cho Hoa Bối Bối: tôi muốn gặp tên kỹ nữ Trà Trà kia, ngay lập tức.

Đặng Tiêu ở sân bay đợi Trà Trà nhưng đến bóng người cũng chậm chạp không thấy.Lúc này thông báo máy bay chuẩn bị cất cánh được chiếu trên bảng thông báo, lúc hắn điện cuộc gọi thứ năm đi nhưng đều không bắt máy, Đặng Tiêu liền tức giận kéo Trà Trà vào danh sách đen, đáng chết! Thế mà dám cho lão tử leo cây?!

Tâm của Đặng Tiêu rất to, cũng không tiếc rẻ gì một tên nhóc, hắn tự mình dứt khoát xách theo hành lý lên máy bay, một người cũng tốt, nói không chừng ở trên đất khách hắn có thể lừa được một em trai xinh đẹp nào đấy, nghĩ đến đây, tâm tình Đặng Tiêu tốt lên, trên miệng bắt đầu ngâm nga khúc dân ca.

Sau khi Đặng Tiêu lên máy bay rồi ngồi xuống chỗ ngồi của mình ngủ một giấc, lúc đến đã là buổi tối, Đặng Tiêu không đợi được, nghĩ muốn đi đến bờ biển dạo chơi một vòng, đến tối lại uống chút rượu.

Sau khi hành lý được đặt vào trong xe hắn đã thuê trước, rồi tự mình lên xe, lái xe chạy thẳng ra biển.

Xuống xe Đặng Tiêu vừa cởi đồ vừa vặn eo, hắn đóng lại cửa xe tính xoay người lại đi đón tiếp vô số mỹ nam, nhưng bãi biển một mảnh trống vắng, đừng nói đến mỹ nam, đến một bóng người cũng không có!

"Không phải chứ? Gặp quỷ rồi à?" Đặng Tiêu móc ra điện thoại, hắn đã cố ý tìm nơi có nhiều người, huống hồ bãi biển này hắn lúc trước cũng thường hay đến, không thể nào đi lộn.

Lúc Đặng Tiêu đang cảm thấy quái lạ, thì hắn cảm giác được trên eo có một bàn tay mò đến, hắn trở tay liền vung bạt tay qua đó, người kia liền hự một tiếng, người bị đánh cũng không nổi nóng, mà còn ngoan ngoãn gọi Đặng Tiêu:

"Tiêu Tiêu."

Đặng Tiêu vừa nghe tiếng này, thì kinh ngạc hô: "Lôi Ninh? !"

"Là em." Lôi Ninh to gan đi lên hun cái chụt lên môi Đặng Tiêu, Đặng Tiêu giật mình lại một bạt tay vung ra, ai ngờ được còn đánh Lôi Ninh đến nứng rồi, Lôi Ninh chủ động nhấc cái mông bự mềm cứng vừa phải lên, nhỏ giọng nói: "Chỗ này cũng muốn."

Đặng Tiêu cũng không khách sáo, hắn đang tức mà không có chỗ xả, liền một bạt tay dùng hết lực vung đến trên mông thịt bên phải của Lôi Ninh, Lôi Ninh 'a' một tiếng, vặn vặn cái mông, Đặng Tiêu bây giờ mới phát hiện Lôi Ninh lại mặc tất lưới nửa dài(không phải dạng tất quần), cặp mông trắng lộ ra bên trên, bên dưới có tất lưới bao bọc cặp đùi đầy đặn.

Đặng Tiêu như hiểu ra cái gì đấy, đốt một điếu thuốc, rít sau một hơi, hai ngón tay hắn trượt vào trong huyệt của Lôi Ninh, chầm chậm đâm thọc, "Đồ dâm đãng, là cậu chặn Trà Trà phải không? Đợi không nổi muốn lão tử chịch cậu à? Thiếu chịch như vậy sao?cậu là ai? Dựa cái gì muốn lão tử chịch cậu?"

Đặng Tiêu hỏi một lèo, Lôi Ninh trả lời không hết, y hai tay chống trên xe, mông hướng về Đặng Tiêu, vừa rên rỉ vừa trả lời: "A.....là, em là..... không đợi được muốn tiên sinh chịch em,... ha... em là chó của tiên sinh, tiên sinh là chủ của em."

"Mông chó tại sao lại đen đến như vầy? hử? dơ nên muốn được liếm sao?" Đặng Tiêu biết Lôi Ninh mỗi lần làm đều sẽ rửa rất sạch sẽ, nhưng do hắn bị dáng vẻ này của Lôi Ninh kích thích nên muốn chọc, hắn mở rộng phía sau của Lôi Ninh, đầu lưỡi thọc vào, đầu lưỡi ẩm ướt dính dính liếm một vòng động huyệt, Lôi Ninh toàn thân run rẩy, hét kêu bắn ra.

Đặng Tiêu hài lòng nói: "Đúng là một lỗ chó không tệ, đã là chó của tôi, thì cũng nên đóng dấu của tôi." Đặng Tiêu đem điếu thuốc dí vào trên mông thịt bên phải của Lôi Ninh, phát ra tiếng 'xì xì', Lôi Ninh lại không cảm thấy đau đớn, ngược lại phía trước lại càng cương cứng lên, Đặng Tiêu nhịn không được đi nắm chặt đại điểu của Lôi Ninh, châm chọc nói:

"Cặc chó bự nha, có tác dụng gì đâu? Cậu đã không dùng được, vậy tôi giúp cậu cắt xuống nhé như thế nào? Hử? chó con?"

Lôi Ninh nghe mấy lời sỉ nhục y, nước chảy ra từ điểu làm ướt hết tay của Đặng Tiêu, y xin xỏ Đặng Tiêu: "Tiên sinh, xin ngài, chịch em, em sắp không nhịn nổi lại muốn bắn nữa rồi!"

"Chó của tôi đã cầu xin, thì chủ đây nên thỏa mãn chó của tôi rồi, nhắm mắt lại, giơ tay ra, đi theo tôi!" lúc này dục hỏa đã đốt toàn thân Lôi Ninh, căn bản không có năng lực đi suy nghĩ, nói cái gì liền làm theo cái đó, Đặng Tiêu nắm tay dẫn Lôi Ninh ra bờ biển, Đặng Tiêu lệnh Lôi Ninh quỳ bò xuống đất, "Tự mình dùng tay vạch lỗ chó ra!" Lôi Ninh đang muốn mở mắt, Đặng Tiêu liền vung tay đánh lên trên mông của y, mắng:

"Tôi có nói cậu mở mắt chưa? !"

Lôi Ninnh lại nhắm mắt lại, Đặng Tiêu giơ tay hướng lên đùi Lôi Ninh, hắn mò được xúc cảm trơn bóng, bèn móc điểu của mình ra, đâm vào giữa hai đùi của Lôi Ninh, hai tay móc tất đen của Lôi Ninh, rồi ma sát lên xuống , rất nhanh, điểu của Đặng Tiêu liền cương lên, hắn không do dự bắt lấy tay Lôi Ninh, rồi đâm thẳng vào mông của y, cả hai đồng thời rên một tiếng sung sướng.

Đặng Tiêu mất hết lý trí, liền bốc lên tính bạo lực, côn thịt trong cái lỗ mông đen ra ra vào vào tới tới lui lui mà đâm thọc, Lôi Ninh bị chịch trên bãi cát vắng vẻ bên bờ biển mà lớn tiếng rên rỉ, Lôi Ninh cảm giác thấy thân thể của mình đã không phải của chính mình nữa rồi, nó hoàn toàn đều thuộc về Đặng Tiêu, bên tai y chỉ có thể nghe thấy tiếng tinh hoành côn thịt đánh vào trên mông của mình cùng với tiếng sóng biển va đập.

Lôi Ninh đột ngột cảm nhận được thủy triều đánh úp tới, nhưng y không dám mở mắt, không dám chống lại Đặng Tiêu, sóng biển đột ngột đáng úp đến quá đầu Lôi Ninh, y có thể nghe được tiếng 'lùng bùng' trong đầu mình , y trong phút chốc cảm nhận được nghẹt thở, lúc này phía sau Đặng Tiêu bỗng mạnh mẽ đỉnh đến điểm mẫn cảm trong cơ thể y, Lôi Ninh nhịn không nổi muốn kêu , miệng vừa mở, liền uống vào một ngụm lớn nước biển.

Lôi Ninh uống một bụng đầy nước biển, Đặng Tiêu thế vẫn không như vậy mà bỏ qua y, buông hai tay của Lôi Ninh ra, đem tay thọc vào trong huyệt mông của Lôi Ninh, cùng với điểu của mình đồng thời cùng nhau chịch Lôi Ninh, Lôi Ninh còn chưa kịp rên , một đợt sóng triều khác lại một lần nữa đánh tới, lần này Lôi Ninh không há miệng, mà ngay chốc đang nín thở ấy lại đạt được cao trào, thân y run lẩy bẩy mặt nghiêng nằm ra trên cát, bán mạng mở to miệng hít thở.

Đặng Tiêu cũng không nhịn được cười, bắn ra ngoài, trên mông của Lôi Ninh bị dòng tinh dịch này tưới đầy khắp nơi, Lôi Ninh triệt để bò ra ở trên cát, Đặng Tiêu ngồi trên khoảng cát ướt mềm, nhìn Lôi Ninh thất thần không động nổi, nghĩ nghĩ gấu bự xấu xí lúc này nhìn có chút đáng yêu.

---------7/9/2021-------

Kết OE rất chi là thụt hẫn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net