Chương 27: Đường Diệc Yểm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng một đoàn người của Mạc Danh lại chạy thẳng một đường đến Tây Quyết. Kỳ thật Mạc Danh đúng  là vì có chút việc phải xử lý mới đột ngột rời đi. Bởi vì Như Ý Lâu ở Tây Quyết xuất hiện một sự kiện: khách nhân phát hiện có chuột chết trong lúc dùng cơm. Chuyện này vừa lớn lại vừa nhỏ.

Cũng may lúc phát hiện, chưởng quỹ đã nhanh chóng đóng cửa Như Ý Lâu, việc điều tra vụ việc cũng lập tức giao cho ám vệ của bộ môn làm.

hưởng quỹ Kim Trí này đã lấy được lòng của Mạc Danh, làm việc lưu loát không dây dưa, không dài dòng, cũng không chỉ biết lợi ích trước mắt, là một người có thiên phú.

Trong lòng Mạc Danh cũng thấy vui, những người này đều do tự y dẫn dắt đi lên, hiện tại đã có thể tự mình đảm đương một phía, y tự nhiên cũng cảm thấy kiêu hãnh.

Kỳ thật với sự khôn ngoan và cách làm việc của Kim Trí, Mạc Danh vốn không cần vội vàng đi Tây Quyết. Thế nhưng Mạc Danh cũng không nghĩ vừa qua hôm sau lại xảy ra một đống chuyện phiền toái, lúc này không cần nghĩ cũng biết bên ngoài đang đàm tiếu thế nào. Chuyện này cũng không ngoại trừ việc Mạc Danh cố tình muốn chỉnh Đông Chúc Vĩnh Hạ.

Y, Bắc Ly Mạc Danh, đâu phải là người mà bất cứ kẻ nào cũng có thể tính toán. Cho nên chút trả thù này là để tên Đông Chúc Vĩnh Hạ quá buồn chán kia có chút thời gian ồn ào mà thôi.

Mạc Danh nằm tựa bên trong xe ngựa, miệng nở ra một nụ cười xấu xa, kết hợp cùng gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân kia, thật sự rất mị hoặc.

Lộ Dịch bên cạnh vẫn luôn nhìn trộm khuôn mặt kiều diễm động lòng người kia, thế nhưng Mạc Danh hoàn toàn không để ý.

"Lộ Dịch, bên phía Bắc Ly thế nào?" Mạc Danh bất ngờ thờ ơ hỏi. Lộ Dịch bởi vì không có chuẩn bị, lại còn đang nhìn trộm mà chột dạ, có chút kinh hoảng cúi đầu để che giấu sự hoảng loạn trong lòng.

Mạc Danh chờ lâu không thấy đáp lại không vui ngẩng đầu, nhìn thấy Lộ Dịch cúi đầu không biết là đang nghĩ cái gì, làm cho trong lòng Mạc Danh dần lạnh đi.

Tên Lộ Dịch này gần đây càng ngày càng không bình thường, cái dạng phân tâm và đa sự như vậy không thích hợp mang theo bên cạnh y. Những người bên cạnh y phải luôn thời thời khắc khắc duy trì mười hai vạn phần tinh lực, xem ra đã đến lúc để Lộ Dịch ra ngoài rèn luyện lại.

Hay là đợi trở về rồi lại huấn luyện cũng được, dù sao với một nhân tài như Lộ Dịch, Mạc Danh cũng không muốn bỏ đi.

Gần đây công tượng bộ vừa làm ra vài khí cụ mới, đến lúc về để hắn làm người đầu tiên được dạy dỗ cũng được.

"Lộ Dịch, sau khi trở về ngươi trực tiếp về Tuyệt Cốc tiếp nhận huấn luyện đi!" Mạc Danh cũng không nhiều lời mà vào thẳng vấn đề.

"Chủ tử, người không cần thuộc hạ nữa sao? Thuộc hạ có chỗ nào không tốt xin chủ tử cứ nói rõ, thuộc hạ sẽ sửa ngay lập tức." Vừa nghe đến Mạc Danh muốn để hắn trở về, Lộ Dịch liền thấy hoảng sợ, nhìn y thành khẩn nói.

"Trạng thái của ngươi hiện tại không thích hợp đi theo bên người ta, ngươi nên về huấn luyện lại, ngươi thế này rất nguy hiểm." Mạc Danh cầm lên một quyển sổ ghi chép trên cái bàn bên trong xe ngựa bắt đầu xem xét.

"Chủ tử, thuộc hạ.... Gần đây trong lòng thuộc hạ có chút ưu phiền, thuộc hạ biết bản thân mình thất trách, thuộc hạ có thể sửa.... Chủ tử, thuộc hạ cho rằng nếu muốn càng hoàn thiện bản thân thì đi theo bên cạnh chủ tử vẫn là tốt nhất, huống chi thuộc hạ là người hiểu rõ tình trạng sức khỏe của phu nhân bây giờ, cho nên mong rằng chủ tử sẽ tha thứ cho thuộc hạ lần này, thuộc hạ nhất định sẽ không tái phạm." Lộ Dịch quỳ trên mặt đất, môi đã bị hắn cắn nát, nhưng mà vẫn còn hơn là không được đi theo bên người Mạc Danh, chuyện đó còn đau đớn hơn bất cứ việc gì!

Mạc Danh nhìn Lộ Dịch một cách thâm sâu, thấy hắn tuy đầu đang cúi xuống, nhưng lưng hắn vẫn giữ được vẻ kiên định, khóe miệng nhếch lên một đường cong thật nhỏ.

Lộ Dịch này là một trong nhưng thuộc hạ mà y vừa lòng nhất, hắn làm việc rất có nghị lực và quyết tâm, nếu hắn quyết định làm việc gì, cho dù có khó khăn đến đâu, hắn đều sẽ có nghị lực hoàn thành.

Hơn nữa hắn còn cực kỳ trung thành, đương nhiên những người khác cũng như vậy, thế nhưng Mạc Danh cũng vô thức đối xử với hắn tốt hơn người khác một chút. Có lẽ là bởi vì lúc vừa gặp không lâu, Lộ Dịch đã cống hiến hết mình cho y, cho nên y mới như vậy đi!

Lúc này, trong lòng Mạc Danh có chút loạn, từ sau lần phát sinh quan hệ cùng Động Chúc Vĩnh Hạ, y vẫn luôn có nhiều ý nghĩ thừa thãi, tựa như tình huống với Lộ Dịch lúc này, nếu như là y của trước đây, một khi đã quyết định thì sẽ không thay đổi.

"Tình hình hiện tại của Bắc Ly như thế nào?" Mạc Danh thuận tay ném đi phong thư đang cầm trong tay lên trên bàn, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.

"À vâng" Lộ Dịch vui mừng ngẩng đầu, chính hắn cũng không nghĩ Mạc Dạnh sẽ cho hắn thêm một cơ hội ở lại bên người y.

"Cả ba nguời Khải Vệ, Triêu Ngôn, và Vệ Tấn Khai vẫn như cũ. Bắc Ly Trần và Bắc Ly Sương thường xuyên gặp mặt, mười đội nhân mã ban đầu hiện tại chỉ còn năm đội đang âm thầm quan sát hành động của bọn họ, trong đó những nhân mã của Nam Thái gần đây đươc điều động có phần chặt chẽ. Mà bởi vì lần này chúng ta rời đi cấp tốc cho nên bọn họ vẫn chưa kịp phòng bị, hơn nữa mấy ngày này ra roi thúc ngựa, còn chưa có đội nhân mã nào đuổi kịp. Lộ Dịch nhanh chóng nói hết ra những việc hắn ghi nhớ, không để lộ một lời.

"Còn về hoàng cung Bắc Ly thì tình hình gần đây dường như rất căng thẳng, tính khí của Bắc Ly Ngạo vô cùng không tốt, đã có hai người cung phi bị biếm lãnh cung, mà trong triều cũng có vài vị đại thần bị cách chức khỏi hoàng cung, còn có một vài người bị xử phạt. Hiện tại trong lòng người dân ở Bắc Ly đều hoảng sợ, Bắc Ly Trần và Bắc Ly Sương vẫn không có quyết định chắc chắn, đang bị người tứ phía lôi kéo, thế cục lúc này có chút hỗn loạn." Lộ Dịch nói xong ngồi một bên lẳng lặng quan sát sắc mặt của Mạc Danh.

"Bắc Ly Ngạo này thật là biết nắm bắt thời cơ! Người thông minh thật là khả ái." Hiện tại Bắc Ly ba phần thiên hạ, mà một đế vương giống như Bắc Ly Ngạo làm sao có thể cho phép phát sinh chuyện như vậy được!

Hiện nay lời đồn thổi bên ngoài về Mạc Danh đã lan truyền khắp nơi, Bắc Ly Ngạo làm sao mà không biết, triều thần Bắc Ly cũng làm saosao không biết. Nay Bắc Ly Ngạo lấy cớ tâm tình không tốt, việc cải chính từ bây giờ chắc chắn sẽ không thu hút quá nhiều sự chú ý. Hơn nữa với cách Bắc Ly Ngạo xử lý chính vụ, chỉ sợ rằng khi những kẻ đó chú ý cũng không sao xoay chuyển được nữa.

Thật đúng là không có lúc nào là không tính kế. Nếu nói đến điểm này, Mạc Danh vẫn luôn thập phần yêu thích.

Bởi vì đám người Mạc Danh không ngừng gấp rút lên đường, lộ trình vốn phải ít nhất trên dưới bốn mươi ngày, nên chỉ mười ngày đã đến Tây Quyết. Mà cả đoạn đường này thật sự là bồ câu đưa tin bay đầy trời. Trên cả quãng đường đó Mạc Danh đã được ăn đến mấy bữa đại tiệc bồ câu nướng.

Chuyện ở Như Ý Lâu, Mạc Danh cũng đã sớm kêu Kim Trí đem tình báo và chứng cứ thu thập được giao cho một thanh quan nổi danh ở Tây Quyết, Đường Diệc Yểm.

Mà sự kiện chuộc chết nhiều lắm cũng chỉ là một tiết mục vu oan giá họa thường gặp trên thương trường thôi.

Như Ý Lâu buôn bán thành công như thế, đượng nhiên không ít người đố kỵ. Và Cố Yến Các này chính là một trong số đó, ông chủ của Cố Yến Các là Vương Kiếm, cháu trai của Chu Trí An, thái phó đương triều Tây Quyết.

Cố Yến Các rất có danh tiếng ở Tây Quyết, thế mà Như Ý Lâu lại đột nhiên xuất hiện, cướp lấy sinh ý của hắn, đương nhiên lòng không cam. Cho nên mới xảy ra sự kiện chuột chết ở Như Ý Lâu lần này.

Với quan hệ của hắn và thái phó đương triều, cho dù Như Ý Lâu có tìm ra bất cứ chứng cứ nào, e rằng cũng chỉ một số ít quan viên ở Tây Quyết dám tiếp nhận án kiện này.

Nhưng ít không có nghĩa là không có.

Đường Diệc Yểm này chính là một trong số ít đó, sự thanh chính liêm minh của hắn được cả tứ quốc ca tụng.

Hắn sinh ra trong một gia đình nghèonghèo ở làng chài, từ nhỏ đã có hoài bão lớn nên vừa làm việc cực khổ lại vừa học tập chăm chỉ. Người bình thường khó mà làm được.

VìVì hắn thân là người ở tầng lớp thấp thi được công danh, nên sau đó mới hiểu được những việc có lợi và có hại cho bách tính. Vừa vào quan trường đã đưa ra không ít đề án, không sợ bị quan viên xấu xa cường quyền, rất được dân chúng ở Tây Quyết yêu quý. Trong những trọng thần của Tây Quyết, người như vậy là lựa chọn tốt nhất cho chuyện lần này.

Nhưng người công chính như vậy thật ra không phải kiểu người Mạc Danh thích.

Người tự mình cho là chính khí, không biết cư xử khéo léo, kết giao cùng thật sựsự cực kỳ phiền toái. Đối với người chỉ kết bạn có mục đích như Mạc Danh, người như vậy sẽ chỉ gây ra rắc rối.

Có điều chuyện lần này cũng không phải dễ giải quyết.

Lần này Như Ý Lâu lấy thân phận người bị hại đi báo án, mặc dù không phải đến mức phải đền mạng, nhưng mà đối với Cố Yến Các mà nói cũng không thể đền nổi.

Yêu cầu của Kim Trí rất đơn giản, Cố Yến Các phải chịu trách nhiệm với tất cả tổn thất của lâu sau nhiều ngày đóng cửa, chuyện này rất bình thường. Thế nhưng lý do Như Ý Lâu có thể mở thêm chi nhánh là bởi vì nó buôn bán rất tốt, Kim Trí đóng cửa Như Ý Lâu trong mười lăm ngày, số kim ngạch thiệt hại có thể nói là một con số ngút trời.

Số tiền này nếu Cố Yến Các muốn trả đủ cũng chỉ có con đường đóng cửa.

Nhưng chuyện này còn chưa hết, về việc Cố Yến Các sinh sự cố ý bịa đặt hãm hại Như Ý Lâu cũng phải có văn bản nhận lỗi, không thể thiếu việc truyền đơn, việc này truyền ra trên dưới Tây Quyết đều sẽ biết. Trải qua vụ việc lần này, cho dù Cố Yến Các có còn đủ tài chính để hoạt động, cũng sợ là sẽ không có ai đến cửa.

Vương Kiếm sao mà chịu đáp ứng yêu cầu như vậy, hơn nữa ỷ mình có hậu đài, còn cố tình bịa đặt vừa than thở khóc lóc nói ngược lại hắn mới là người bị hại. Dân chúng ai cũng đầy nghi hoặc về vụ việc này, hoàn toàn không biết phải tin bên nào.

Dù cho phải chịu áp lực từ bề trên, Đường Diệc Yểm cuối cùng vẫn nhận án kiện này.

Hiện tại việc hình bộ thị lang Đường Diệc Yểm dám công nhiên khiêu chiến thái phó đương triều cũng đã lan truyền đến mức nhà nhà đều biết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net