Chương 12: Đi giải trí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12: Đi giải trí

Một tháng nữa sẽ đến vòng cuối. Quý Hà không luyện tập vẽ nữa mà ra ngoài chơi.

Quý Hà rủ Cao Lãng đi vườn trẻ. Cái này gọi là giải toả stress. Dù hắn có già đầu thì vẫn sẽ đến nơi này chơi.

Cao Lãng biết Quý Hà vào đến tận vòng cuối nghĩ ắt hẳn là rất áp lực liền đồng ý. Cả hai tung tăng tung tẩy đi khắp hết vườn trẻ.

"Xù xằng xi..." Cả hai đồng thanh ngâm nga kéo dài tựa hồ còn mang tí căng thẳng.

"Cậu thua rồi. Mau lên chơi tàu lượn." Quý Hà rất vui vẻ.

Mặt Cao Lãng tái mét:
"Ba ván anh hùng. Chơi tiếp, chưa thua."

Quý Hà vẫn là người thắng:
"Mau lên! Đừng lằng nhằng, sắp tối rồi."

Cao Lãng mặt nài nỉ xin Quý Hà đi cùng mình. Quý Hà không sợ mấy trò này liền cũng đi.

"Hú!Hú!Woa, thật mát." Quý Hà giơ hai tay lên cao.

Cao Lãng tay vẫn bám chặt cái đai trước ngực run run hét lớn:
"Ahhhhh tớ sợ độ cao lắm."

Quý Hà quen thuộc đáp lại:
"Đừng lo! Ngã từ trên đấy không phế... phế... được..."
Tàu lượn từ trên cao chạy xuống làm gió tạt vào mồm Quý Hà.

Trước khi lên tàu lượn, Quý Hà đã gắn điện thoại lên xe để chụp. Vì để chế độ 5s chụp một lần nên rất nhiều ảnh. Trong dó có cảnh Quý Hà đang mở mồm vẫn đang nói gió làm mắt híp lại. Cao Lãng bên cạnh thì đang ôm miệng sắp nôn ra rồi.

Quý Hà tưởng mình khoẻ vậy mà hoá ra cũng chỉ là yếu gà. Hắn oanh oanh liệt liệt nôn hết chỗ kem vừa ăn. Cả hai lau lau miệng thì bỗng đều quay ra nhìn nhau rồi cười.

Quý Hà ném giấy vào thùng rác, rất tự nhiên khoác vai Cao Lãng:
"Tiểu huynh đệ biết trò nhảy ếch không?"

Cao Lãng biết đó cũng là trò mạo hiểm nhưng tinh thần cũng cứng rắn hơn:
"Sao phải sợ? Để mình mua vé."

Cao Lãng dáng vẻ của cái hùng hài tử mua hai vé.

"Oa.... sợ. Sao vẫn chưa xong vậy." Cao Lãng thấy cái con ếch cứ lên lên xuống xuống từ nãy giờ vẫn chưa ngừng.

Quý Hà bên cạnh cảm thấy lục phụ ngũ tạng của hắn bị đảo lộn hết rồi nói:
"Cả người mình đều không khoẻ."

Hai đứa bước xuống, mặt đều tái mét. Quý Hà muốn nôn nhưng chả con gì để nôn nữa. Hắn chỉ chỉ cổ mình:
"Mình cảm thấy gan mình chạy lên cổ rồi."

Cao Lãng hai tay chống trên đầu gối giữ mình không ngã:
"Không sao. Còn gan là tốt rồi."

Quý Hà mệt vừa cười vừa hơi run:
"Cảm giác như vẫn còn bị nhấc lên nhấc xuống."

Cao Lãng nhìn tư thế hai người cứ chống tay vào đầu gối như con tôm thì phì cười.

Nghỉ ngơi một chút, Quý Hà và Cao Lãng lại tiếp tục chơi sàn bay.

Cao Lãng sợ mình sẽ bị văng ra ngoài cứ cố sống chết bám chặt lấy lan can. Quý Hà từng xem video có người có thể nhảy được giữa sàn thì chạy ra giữa. Giơ tay chân múa được 2,3 cái liền vì căn góc độ nghiêng không đúng loạng choạng ngã xuống sàn. Quý Hà sợ không dám đứng lên luôn. Sàn nghiêng bên nào thì hắn tụt về phía đó. Cứ vậy trên không cứ lắc lư lắc lư một hồi.

Quý Hà tự lấy tay sờ sờ người mình hỏi Cao Lãng:
"Vậy mà vẫn còn sống?"

Cao Lãng mệt thở còn không xong huống chi là trả lời.

Hai người không dám chơi hết trò mạo hiểm trong một lần nên quyết định lên vòng quay ngắm cảnh rồi vào chơi bóng.

Đu quay rất lớn, khi lên trên cao rồi chắc hẳn phong cảnh rất đẹp. Quý Hà lên trước rồi kéo Cao Lãng vào trong.

Quý Hà gặm gặm miếng xúc xích. Miệng bóng loáng dầu mỡ. Hắn ngẩng mặt lên nhìn thì thấy Cao Lãng vẫn chưa ăn mà đang nhìn khung cảnh bên ngoài thì hỏi:
"Sao vậy? Mệt hả?"

Cao Lãng cắn miếng xúc xích lấy hết can đảm hỏi:
"Lên cấp 2 rồi chúng ta còn chơi thân không?"

Thời gian trên vòng quay như chậm lại để Cao Lãng có thể nghe được câu trả lời của Quý Hà:
"Vẫn là bạn."

Quý Hà giơ nắm đấm tay ra. Cao Lãng hiểu ý cũng nắm tay còn lại thành quả đấm rồi đập tay. Chỉ là lực đạo có hơi chút sai.

Cả hai đều xuýt xoa:
"Ui cha!!!"

Hắn thoáng lại hút được chút vận khí. Có thể thấy Cao Lãng thật sự rất quý trọng tình bạn này.

Quý Hà nghĩ do Thu Hồng dạo gần đây không còn liên lạc với hai người nữa thì hỏi:
"Có phải do Thu Hồng không còn liên lạc nữa phải không?"

Cao Lãng mặt buồn gật đầu:
"Thu Hồng lên lớp 7 rồi chúng ta mới lớp 5, khác trường thật bất tiện."

Quý Hà nghi hoặc:
"Hẳn là có việc gì rồi nên mới tránh mặt chúng ta."

"Tránh mặt sao?" Cao Lãng không hiểu.

"Điện thoại mình gọi không được." Quý Hà giải thích.

"Vậy thì cũng chỉ có thể chờ một năm nữa chúng ta gặp lại thôi." Cao Lãng tiếc nuối.

"Ngày vui không nhắc chuyện buồn." Quý Hà thấy một vòng vậy mà đã đi hết nhấc người dậy kéo Cao Lãng đến phòng bóng.

Trong nhà bóng.
"Aaaahh.....Tránh ra. Giẫm lên người tớ rồi." Cao Lãng hiếm khi nóng nảy gào.

Quý Hà thấy Cao Lãng đang dần chìm xuống dưới bóng, hình như bị giẫm thật thì vội kéo lên. Chưa kịp cười thì bị Cao Lãng dìm xuống chỗ bóng. Quý Hà không chịu thua liền cũng kéo theo Cao Lãng. Cao Lãng đang dẫm lên bóng nên trượt chân cũng ngã theo.

Quý Hà vậy mà thấy có gì đó ẩm ướt chạm vào môi mình. Hắn không nhìn thấy bởi vì sợ bóng đập vào mắt nên nhắm tịt. Rất nhanh cảm giác đó liền không còn nữa. Hắn quơ quơ tay đứng dậy.

Cao Lãng đã quay đi đến chỗ cầu tụt rồi.

Quý Hà nghĩ nghĩ chắc là vừa nãy là tay của Cao Lãng có mồ hôi nên hơi ướt thôi, không nghĩ nhiều.

Hắn chạy tới chỗ cầu tụt:
"Cầu cao lắm đấy. Đi chung đi."

Cao Lãng thấy Quý Hà vậy mà đã tìm thấy mình thì xấu hổ:
"Này mà cũng đi chung được?"

Quý Hà ngó quanh xem có ví dụ nào không. Hắn chỉ chỉ cặp tình nhân:
"Kia kìa! Cậu ngồi trước tớ ngồi sau."

Cao Lãng thấy được cặp tình nhân Quý Hà chỉ. Người nam đang ôm eo người nữ. Người nữ trong lòng người nam có vẻ như rất sợ trò này nên cứ bám riết lấy cánh tay đang ôm eo mình. Tư thế hai người thập phần mờ ám.  Cao Lãng đen mặt.

Quý Hà không cho Cao Lãng suy nghĩ nhiều trực tiếp kéo Cao Lãng ngồi xuống trước, mình thì ngồi đằng sau:
"Nhanh lên, nhiều người đang chờ phía sau."

Cao Lãng ngồi nhìn cái cầu trượt nghiêng cao thì hơi sợ:
"Mình nghĩ lại rồi, cao lắm."

Quý Hà một tay ôm eo Cao Lãng còn đang dãy dũa, tay kia đẩy mạnh từ đằng sau tạo lực. Cao Lãng sợ nhưng không dám cầm tay Quý Hà liền cầm vào phần ống quần soóc của hắn.

Đến đoạn uốn lượn Quý Hà cứ thấy mông mình vậy mà càng ngày càng mát thì hơi hoảng:
"Này này cầm tay đừng kéo quần."

Cao Lãng sợ, mắt tai đã ngừng hoạt động, không có buông ra mà nắm chặt hơn.

Đến khúc cuối cầu trượt lại bị uốn lên. Lực mạnh nên tách Quý Hà và Cao Lãng ra.

Quý Hà sờ xuống phía dưới không thấy quần đâu thật hoảng. May đây là nhà bóng nên không có ai thấy tiểu huynh đệ của hắn.

"Cao Lãng! Cao Lãng!" Quý Hà kêu gào như đòi nợ.

Cao Lãng thấy tay mình còn cầm một cái gì thì nhấc tay xem thử. Một cái quần soóc màu ghi. Cái này... cái này... Cao Lãng quay đầu thấy Quý Hà đang gào rú thì ngây thơ:
"Quần cậu ở đây!!!"

Mọi người trong nhà bóng đều quay nhìn hai người.

Quý Hà bơi vội đến chỗ Cao Lãng giật xuống cái quần còn giơ cao, mặc vội:
"Mau đi! Không chơi nữa. Thật mất mặt."

Cao Lãng lại bị kéo đi chơi xèng.

Hai người chơi trò đánh nhau 2 người. Quý Hà như muốn trả thù vụ lần trước đấm đá không chút nhân nhượng. Cao Lãng thấy mình sắp thua thì dùng chân đẩy ghế Quý Hà ra làm hắn ngã chổng vó. Lúc Quý Hà còn dưới đất ngỡ ngàng thì Cao Lãng đã tung chưởng làm vạch máu Quý Hà rút về 0. Màn hình liền hiện chữ K.O.

Quý Hà bật dẫy cầm tay nắm hờ cổ Cao Lãng lắc lư:
"Chơi thật xấu."

Cao Lãng chỉ chỉ cái bảng đằng xa, vỗ vỗ tay hắn.

Quý Hà nhìn nhìn cái bảng ghi cấm hút thuốc, cấm đánh lộn.

Hắn liền buông tay, thấy vẫn tức tức liền tát nhẹ lên mặt Cao Lãng:
"Tát yêu không tính là đánh lộn."

Cao Lãng thoáng đỏ mặt nhìn chỗ khác:
"Chơi bắn cá đi."

Quý Hà thấy nơi đó trông có vẻ náo động, không nghĩ nhiều liền vung tiền mà chơi.

Nhưng mà cả hai chơi rất tệ. Cao Lãng còn không biết phải bắn con nào với con nào. Quý Hà thì cứ chỉ thấy tiên cá đến là bắn như điên.

Cao Lãng thấy cả hai cứ ngu ngơ liền rút không chơi nữa:
"Chơi nốt gắp thú bông rồi về thôi muộn rồi."

Quý Hà gật gật:
"Mình từng xem video hướng dẫn cách gắp rồi. Nhất định là gắp một con tặng cậu."

Một hồi lâu sau.

"Hay thôi mình về đi." Cao Lãng nhìn Quý Hà miệt mài gắp mãi chưa xong thì tỏ ý không cần.

"Sắp được rồi." Quý Hà toát mồ hôi.

Hắn đặt được con khủng long gần ống ra rồi không gắp như lần thử trước mà xoay xoay đẩy vào.

"Ra rồi." Quý Hà lấy con khủng long ra đưa cho Cao Lãng.

Cao Lãng nhận lấy trong lòng thoáng hơi dao động. Cậu cảm ơn Quý Hà rồi về trước.

Quý Hà nô đùa một hồi cả người đều là mồ hôi liền về nhà tắm rửa.

Buổi tối hắn thoáng kiểm tra quả trứng, vậy mà đã lên đến 10%.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC