Chương 33: Kết thúc chuyến đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 33: Kết thúc chuyến đi

Vì bốn người đều đang đi du lịch trái mùa nên có phần vắng vẻ. Cả suối nước nóng cũng chỉ có mình bọn họ.

Quý Hà quấn khăn quanh hông mình nhớ tới hôm đi du lịch Pháp:
"Thật tưởng niệm hồi ở hồ nước nóng."

Cao Lãng từ từ bước xuống suối nước nóng rên rỉ trong sung sướng:
"Đúng vậy. Nhưng ở đây có phần thoải mái hơn."

Quý Hà đi xuống thử thấy quả thật thư thái thì cũng than:
"Quả thật. Sướng hơn nhiều."

Cao Lãng nghe thấy tiếng róc rách ở vách bên thì hỏi:
"Hai người cậu ấy cũng ở bên kia à."

Quý Hà nhìn vách đá cao hơn đầu người một chút thì nói:
"Cái này chắc để ngăn cách đó."

Ở bên kia Giai Kỳ nhìn Thu Hồng cởi đồ thì cười:
"Không ngờ nha. Ngực ngươi cũng có rồi nè."

Thu Hồng ngay lập tức lấy tay che ngực:
"Ngươi nhìn cái gì? Mau tránh ra."

"Có gì đâu mà ngại. Mau xuống đây. Ở đây thích lắm luôn." Giai Kỳ dụ dỗ.

Thu Hồng đặt chân mình xuống nước rồi mới ngâm cả người xuống:
"Thật thích."

Giai Kỳ tiếp cận cô:
"Ngực cũng thật lớn."

Thu Hồng tránh xa xấu hổ:
"Ngươi mà chả vậy. Nhìn làm gì?!"

Hai người còn định nói gì nữa thì một tiếng vọng ra từ vách đá bên kia, hình như là giọng của Quý Hà:
"Aaahh hai người các ngươi cẩn thận. Tiểu tử Quý Hà này định nhìn trộm."

Giai Kỳ không nghĩ nhiều nổi giận đùng đùng:
"Ngươi dám."

Trước khi Cao Lãng định cất lên lời giải thích thì Quý Hà đã bịt mồm cậu lại:
"Phải. Hắn biết mình bị ta bắt liền chạy đi."

Tiếng quẫy đạp của Cao Lãng quả thật như là đang chạy đi vậy.

"Mau qua đây đi. Ta sẽ giữ hắn lại." Quý Hà cố nén cười.

Cao Lãng quẫy đạp trong nước, ánh mắt căm ghét nhìn hắn. Giai Kỳ đã mặc quần áo đi đến hồ xách tai Cao Lãng lên. Cũng không nghe hắn giải thích mà đánh luôn:
"Này thì nhìn này. Thích nhìn nữa không?!"

Quý Hà ở bên cạnh thư giãn trong suối nước nhìn cảnh Cao Lãng bị đánh túi bụi.

Trở về phòng rồi mà Cao Lãng cũng vẫn không hề hết giận. Cậu chọn một góc mà thui thủi một mình. Quý Hà liếc Giai Kỳ bình phẩm:
"Ngươi ra tay thật không biết viết hai chữ 'nhân từ'"

"Ta đánh người mà biết nhân từ, ta mang họ ngươi." Giai Kỳ liếc nhìn Cao Lãng thấy mình đánh còn quá nhẹ.

Quý Hà cả buổi cưỡi ngựa nên mệt mỏi nằm xuống đệm nằm trước. Một lúc đã chìm vào ngủ sâu. Giai Kỳ đọc truyện một lát cũng nằm xuống ngủ. Thu Hồng ra an ủi Cao Lãng thấy cậu hết uất ức rồi thì cũng đi ngủ. Quý Minh thấy bốn đứa giờ trộn vào khênh đi cũng không biết thì tắt đèn. 

Tắt đèn xong giờ chỉ còn Cao Lãng còn thức. Cậu quay sang nhìn khuôn mặt lúc ngủ của Quý Hà. Ánh trăng bên ngoài khung cửa mở chiếu đến đôi mắt giờ đã đóng lại, làm nổi lên làn da như sứ vậy. Cao Lãng thấy thật xấu hổ. Đều là con trai mà sao lại có suy nghĩ vậy chứ.

Đang suy nghĩ thì có một bàn tay đặt lên mặt cậu vỗ vỗ. Quý Hà nhỏ tiếng:
"Ngủ đi."

Cao Lãng cầm lấy bàn tay đang đặt trên mặt mình. Ngớ người một hồi lâu mới hỏi:
"Sao biết mình đang nhìn?"

"Mắt ngươi như viên đạn ghim vào người ta vậy." Quý Hà vẫn không mở mắt mà nói nhỏ.

"Ta, ta....." Cao Lãng còn định nói gì đó thì bàn tay lại vỗ vỗ mặt hắn.

"Để mọi người ngủ đi. Muốn trả thù ta thì mai trả. Trời đánh tránh lúc ngủ." Bàn tay để trên má Cao Lãng nhẹ tênh. Có vẻ như Quý Hà giờ đã say giấc.

Cao Lãng quay người đi không nhìn cậu nữa. Trời đất, thật mất mặt. Cậu bồi hồi một lúc rồi mới đi ngủ được.

Vì là người ngủ muộn nhất nên Cao Lãng vẫn còn đang say giấc.

Quý Hà ngồi sụp xuống  lay tỉnh cậu:
"Mặt trời chiếu đến mông ngươi rồi."

Giai Kỳ đá mông hắn:
"Mới sáng sớm nói cái gì mà bậy bạ không."

Cao Lãng lắc đầu cho tỉnh hỏi:
"Mấy giờ rồi?"

Quý Hà nhìn nhìn đồng hồ trả lời:
"Đã 9 giờ sáng."

"Muộn như vậy?" Cao Lãng chạy đi đánh răng rửa mặt.

Thu Hồng gọi hắn:
"Cứ từ từ. Thuỷ cung mở từ 7 giờ sáng đến tận 9 giờ tối mà."

"Ừ. Chúng ta đi ăn sáng trước đã. Đợi hắn thức dậy làm ta đói meo. " Giai Kỳ nói thay chiếc bụng đói đang gào thét.

"Cứ đợi chút đi." Quý Hà ngồi xem lại những ảnh chụp ở sở thú.

"Ngươi xem nè, ảnh này đẹp." Thu Hồng gọi Giai Kỳ xem cùng.

"Có mà dìm hàng thì có." Giai Kỳ thấy bức ảnh cô và mấy con khỉ.

Cao Lãng hớt ha hớt hải đánh răng rửa mặt:
"Xong rồi đây."

"Đi thôi nào." Quý Minh gọi mấy đứa.

Thuỷ cung.

Quý Hà gọi ba người:
"Muốn biết mỹ nhân ngư trong truyền thuyết như thế nào không?"

"Đâu? Đâu?" Giai Kỳ là người đầu tiên muốn thấy.

"Làm gì có mỹ nhân ngư cơ chứ?" Cao Lãng không tin trên đời này có thứ gọi là nàng tiên cá.

"Mắt ngươi đúng là bị mù." Giai Kỳ tức giận khi thấy đó chỉ là một con lợn biển mập mạp.

"Trông dễ thương như thế này còn gì." Quý Hà thấy con lợn biển này thật dễ thương khi uốn lượn người mình.

"À ta nhớ rồi. Nàng tiên cá là dựa vào con lợn biển này mà." Thu Hồng nhớ tới câu chuyện về những người thuỷ thủ.

"Nhìn gà hoá cuốc thôi." Quý Hà cười cười.

"Oa! Trông này, là con cá trong Finding Nemo." Cao Lãng chỉ chỉ con cá trong thuỷ cung.

"Là cá hề. Trông cũng thật ngộ."

"Cá ngựa này." Quý Hà chỉ.

"Nghe nói chỉ có con nam phụ trách sinh sản. Haha." Giai Kỳ cười to.

"Thì có sao. Vẫn trách nhiệm hơn mấy con cái." Quý Hà bĩu môi.

"Rùa con. Thật đáng yêu."

"Đến lúc nó già xem ngươi còn thích nó không."

"Vẫn thích."

"Thích ăn nó. Haha."

"Mấy đứa xem cá heo không?" Quý Minh thấy có vé xem biểu diễn.

"Còn phải hỏi sao? Bốn vé tất cả." Quý Hà hùng hổ dáp.

"Trông không dễ thương lắm." Cao Lãng có vẻ không thích cá heo.

"Trông cũng dễ thương mà." Quý Hà rất thích mấy động vật dễ thương.

"Nhưng mà nó cũng thích người hả?" Cao Lãng hỏi.

"Ta thấy nó thích chơi đùa thôi."

Ra khỏi thuỷ cung rồi Cao Lãng giơ giơ tay trước mặt:
"Này, bây giờ ta thấy cái gì cũng xanh."

"Haha ảo màu rồi. Về nghỉ ngơi đi thôi." Quý Hà kéo tay hắn về chuẩn bị kết thúc chuyến du lịch.

Giai Kỳ tiếc nuối:
"Đi du lịch trái mùa, không được xem hoa anh đào. Chán quá."

"Thật ra thì đi đâu cũng thế. Phải có hội bạn là vui nhất." Thu Hồng nhỏ giọng.

"À đúng rồi. Nhớ giới thiệu cho ta vài bộ tiểu thuyết nữa đó." Giai Kỳ dặn cô.

"Ngươi nghiện rồi hả??!" Thu Hồng thấy mặt cô như người nghiện truyện vậy.

"Vẫn là nghiên cứu văn phong thôi!" Giai Kỳ không muốn nhận mình quả thật đã thích truyện từ lần đọc đầu.

"Biết rồi. Ta cũng muốn có người đọc chung."

Chuyến đi kết thúc đánh dấu tình bạn của bốn người. Đặc biệt hơn là Cao Lãng. Cậu có lẽ dần kiểu ra tình cảm cậu dành cho Quý Hà đã vượt lên trên cả tình bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC