Chương 80: Đói (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 80: Đói (1)

Cao Lãng mở cửa phòng của mình. Quý Hà cũng không chê phòng nhỏ. Cậu đi một lượt quanh phòng thấy trên bàn có cuốn tạp chí.

Cao Lãng nhanh chóng giật lấy khi cậu đến gần. Quý Hà cười:
"Cái gì vậy?"

"Tạp chí người mẫu." Cao Lãng đỏ mặt.

"Cậu giữ ảnh tôi sao. Xem nào. Tôi quảng cáo cho gì vậy?" Quý Hà cũng tò mò.

Cao Lãng nói bừa:
"Đồng hồ."

Quý Hà ôm vòng lấy cậu. Cao Lãng có thể cảm thấy mùi hương nam tính quanh quẩn chóp mũi cậu:
"Này trả đây."

Quý Hà giở đến trang báo của mình và kêu lên:
"Bãi biển sao? Trời đất nhìn ta hot thật."

Cao Lãng giật lấy từ tay cậu:
"Nói không biết ngượng."

Quý Hà không nói thêm gì cậu lại tiếp tục đi xung quanh phòng xem. Cao Lãng thật sự sợ cậu sẽ tìm thấy những dụng cụ tình dục của mình. Cậu hỏi:
"Ngươi có chỗ ở chưa?"

Quý Hà lắc đầu:
"Chưa. Ngươi không ngại thì ta ngủ lại đây cũng được."

"Ta rất ngại." Cao Lãng tù chối.

Quý Hà nằm thẳng lên giường:
"Ta mọc rễ mất rồi."

Cao Lãng bó tay với hắn:
"Ngươi không tắm rửa?"

Quý Hà ngáp:
"Có quần áo không?"

Cao Lãng nghĩ rồi nói:
"Khăn choàng tắm thôi. Có được không?"

Quý Hà nghịch mấy vật đầu tủ:
"Cũng được."

Cao Lãng sợ hắn táy máy dặn:
"Cấm ngươi động vào vật gì."

Quý Hà lấy điện thoại mình ra chứ không nghịch nữa ngáp:
"Biết rồi. Ngươi tắm trước đi."

Cao Lãng đóng cửa phòng tắm thì thở hồng hộc. Quý Hà. Cậu ấy... muốn ngủ nhờ ở nhà mình một đêm. Tuyệt vời. Khoan đã. Mình có thể kiềm chế được không???

Cao Lãng cố ổn định bản thân mình dưới làn nước. Lúc Cao Lãng ra thì thấy Quý Hà đang đocj sách của cậu. Cao Lãng lau tóc nói:
"Đã bảo ngươi không được đụng đồ của ta mà."

Quý Hà khép sách lại xoa đầu tóc ướt sũng của hắn:
"Ngươi thật không mến khách chút nào."

"Với người cứ suốt ngày sờ đồ đạc ta thì không bao giờ." Cao Lãng đẩy cậu vào phòng tắm.

Quý Hà vẫn thoang thoảng ngửi thấy mùi sữa tắm. Hắn cười khi mùi này như mùi của trẻ em vậy.

Quý Hà thật ghét uống rượu. Đầu óc không thể nào tỉnh táo. Sáng mai có thể còn bị đau đầu nữa.

Cao Lãng thấy Quý Hà đầu tóc ướt sũng. Hắn mặc áo choàng hở ở ngực, để lộ cơ ngực săn chắc.

Cậu cầm lấy máy sấy nói:
"Để ta sấy tóc cho ngươi."

Quý Hà đến gần lấy tay so trán hai người:
"Với chiều cao của ngươi?"

Cao Lãng thấy cậu đã cao hơn cả một cái đầu rưỡi:
"Ngươi ăn cái gì ở nước ngoài vậy?"

"Không khí." Quý Hà kéo lấy cái ghế rồi ngồi xuống:
"Ngươi mà làm hỏng cái đầu triệu đô của ta thì ta bóp cổ ngươi."

"Triệu? Triệu đô?" Cao Lãng bật máy sấy lắp bắp hỏi.

Quý Hà đặt tay cậu lên tóc mình:
"Đùa ngươi thôi. Cứ sấy đi nó tự vào nếp."

Cao Lãng dùng sức xoa cái đầu đầy nước của cậu. Quý Hà nhăn mặt:
"Ta quay lại video này thì đảm bảo ngươi có thể xây một cái biệt thự từ gạch đá nhận được."

Cao Lãng thả chậm tốc độ rồi sấy cho cậu. Khi được khô khô rồi cậu khen:
"Cũng mượt. Triệu đô thật hả?"

Quý Hà cười:
"Một sợi một triệu đô."

Cao Lãng bĩu môi:
"Ta vừa dứt một sợi. Triệu đô của ta đâu?"

"Ở thiên đường." Quý Hà xoa tóc mình thấy đã khô rồi thì đứng lên.

"Ra phơi nốt quần áo đi rồi nghỉ." Cao Lãng sai cậu.

Quý Hà ngáp ngủ bê chậu quần áo ra sân:
"Phong cảnh thật tệ."

Ở đây hắn chẳng nhìn thấy gì ngoài màu đen của khu phố trầm tĩnh.

Cao Lãng vỗ đầu hắn:
"Ngươi quen cái thói chê chỗ ở của người khác ở đâu vậy."

"Không tệ." Quý Hà chỉ cặp tình nhân ở dưới đèn đường đang líu ríu với nhau.
"Tiện lợi cho họ."

Cao Lãng che mắt hắn:
"Điên rồi sao?! Mau phơi nốt rồi vào đi."

Quý Hà trong tình trạng bịt mắt phải phơi hết chỗ đồ. Cao Lãng cảm thấy cặp đôi đó trông thật hạnh phúc. Là ai tỏ tình trước nhỉ?

Quý Hà cầm tay cậu hạ xuống:
"Bảo ta không được nhìn mà ngươi nhìn đắm đuối như vậy."

Cao Lãng ôm giỏ quần áo bước vào. Quý Hà ngáp thêm cái nữa rồi lăn lên giường ngủ luôn. Cao Lãng cười khinh khỉnh. Vậy mà bảo muốn đợi về nhà cậu nghe giải thích. Cao Lãng tắt đèn rồi đặt lưng xuống giường.

Quý Hà lúc nửa đêm nghe thấy tiếng sột soạt. Lúc mở mắt thì thấy thân thể của Cao Lãng ở ngay trước mặt. Chưa kịp nói gì thì môi của Cao Lãng đã chạm vào.

Cậu tranh thủ lúc Quý Hà chưa tỉnh ngủ cậy mở hàm răng hắn. Cảm giác quen thuộc ấy lại đến. Hai linh hồn lại chạm vào nhau.

Quý Hà ngạc nhiên. Cảm giác này... ở buổi dạ hội hôm ấy. Để chắc chắn Quý Hà đặt tay lên đầu cậu giữ lấy cho nụ hôn sâu hơn. Lưỡi đưa vào bên trong khoang miệng. Đến lúc Cao Lãng vỗ vỗ vào ngực cậu Quý Hà mới buông ra.

Tay Cao Lãng đặh trước ngực cậu. Miệng hơi thở dốc.

Quý Hà hỏi:
"Ngươi có phải.... đã từng hôn ta?"

Cao Lãng không muốn dừng lại. Nếu dừng có thể cậu sẽ mất cả tình bạn, tất cả mọi thứ.

Cậu lao vào môi của Quý Hà tay cởi nút thắt áo choàng. Ngay lập tức nó bung ra để Cao Lãng chạm vào cự vật ấy.

Quý Hà cũng không muốn dừng nụ hôn này lại. Tay hắn sờ dọc sống lưng cậu. Cậu có vẻ gầy hơn lúc trước. Từng đốt sống lưng còn có thể cảm nhận được.

Tay của Cao Lãng cứ lần mò vô định hướng làm hắn có chút bực mình. Quý Hà nắm lấy cằm Cao Lãng khiến cậu phải dừng việc hôn lại. Quý Hà để mặt cậu ra xa để có thể nhìn rõ.

Cao Lãng tưởng sự việc hỏng rồi thì gào lên, cổ họng còn khàn khàn như sắp khóc:
"Ta thích ngươi. Thích từ lâu lắm rồi. Quý Hà! Ngươi không thích ta thì ta vẫn có thể quay về làm bạn với ngươi."

Quý Hà thấy những giọt nước mắt của cậu lại chạm vào bàn tay cậu lần nữa. Cao Lãng thấy cậu không nhìn mặt mình thì nắm lấy cổ áo cậu:
"Quý Hà, ta xin lỗi. Quay trở lại làm bạn đi. Ta xin...."

Quý Hà chặn mồm cậu bằng tay:
"Không cần xin lỗi. Ta đang hỏi ngươi mà ngươi cứ hôn ta. Sao mà ta hỏi được."

Cao Lãng thấy bàn tay ấm áp chạm vào môi mình, giọng cậu vẫn trầm thấp, gợi sự cám dỗ chết người.

Quý Hà vươn tay bật cái đèn ngủ lên. Bây giờ mới có thể nhìn rõ mặt Cao Lãng. Gương mặt cậu thanh tú, đặc biệt là đôi mắt đen sâu với hàng lông mi ngoài bao phủ.

Quý Hà nhíu mày gạt đi nước mắt cậu:
"Ta đang hỏi ngươi có lễ cái cô gái đeo mặt nạ ở buổi tiệc không?"

Cao Lãng cảm nhận đôi tay ấm áp đang lau đi từng giọt nước mắt. Cậu gật đầu:
"Hôm đấy... là ta."

"Nghe này. Lúc ta và ngươi hôn nhau. Ta cảm giác có điều kì lạ. Ngươi có cảm giác vậy không?" Quý Hà muốn làm rõ điều này.

Cao Lãng gật đầu:
"Có chút... rung động?"

Quý Hà gãi đầu:
"Ta cũng thấy vậy."

Cao Lãng nhớ đến lời chị mình:
"Chị ta nói là do ta yêu ngươi."

Quý Hà vỗ trán hắn:
"Đừng có sển sẩm."

Cao Lãng nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Quý Hà trước mặt thì thật muốn sấn tới. Áo choàng tắm của Quý Hà đã bị cậu đẩy khỏi người hắn.

Quý Hà thấy cậu cứ nhìn ngực mình vậy thì nhướn mày:
"Ngươi thèm ta vậy sao?"

Cao Lãng mất mặt muốn chết gật gật đầu chứ không trả lời. Quý Hà vuốt phần tóc của mình khỏi trán:
"Ta không biết làm việc này thế nào hết."

Cao Lãng lắp bắp:
"Làm...làm cái gì?"

Quý Hà nhéo phần hồng hồng trên ngực cậu khiến Cao Lãng bất ngờ mà a lên một tiếng:
"An ủi ngươi. Nửa đêm nửa hôm làm ta mất ngủ. Ta đói rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC