Chương 3: Buổi hẹn hò đơn độc không ai làm phiền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vào.

Lâm Dữ Hạc hơi ngạc nhiên: "Anh không đi lên sao ạ?"

Phương Mộc Sâm hơi cúi người, trả lời: "Đây là buổi hẹn hò của hai vị tiên sinh, không cần những người khác quấy rối."

Lâm Dữ Hạc mới chậm rãi phản ứng lại.

Đây thực sự là hẹn hò?

Thang máy đi lên gần tới tầng 100, sau khi đến tầng cao nhất, bồi bàn cũng chỉ dẫn Lâm Dữ Hạc tới trước cửa phòng rồi liền dừng bước.

Nghĩ đến chính mình phải đơn độc đối mặt với Lục tiên sinh xa lạ kia, rốt cuộc Lâm Dữ Hạc mới xuất hiện một chút căng thẳng.

Cậu cảm giác mình giống như phải đi tham gia một buổi phỏng vấn cực kỳ quan trọng, hoặc giống như một buổi thi biện luận vậy.

Bởi vì bầu không khí quá giống nhau, thậm chí Lâm Dữ Hạc còn hồi tưởng lại lần thi biện luận cấp quốc gia mà mình trải qua khi trước.

Nhưng cho dù là khi đó đi chăng nữa thì cũng tự tin hơn cậu của bây giờ nhiều lắm.

Cửa cảm ứng chậm rãi mở ra, Lâm Dữ Hạc hít một hơi thật sâu, đi vào.

Tầng cao nhất của nhà hàng đã bị bao trọn, không có sự phân phó của khách hàng, bồi bàn cũng không được tiến vào. Trong đại sảnh tròn sáng sủa và rộng rãi, chỉ có một người duy nhất.

Lâm Dữ Hạc vừa đi tới gần thì ánh mắt của người đó liền đặt qua đây.

Lâm Dữ Hạc vẫn luôn sợ lạnh, cuối thu trời lạnh, nhiệt độ bây giờ đã đủ sức chịu đựng của cậu. Bị ánh mắt lạnh lẽo không hề có chút nhiệt độ của người đàn ông kia lướt qua, cậu cảm giác chính mình giống như càng lạnh hơn một chút rồi.

Giống như băng giá vô hình, từng chút từng chút đóng băng thân thể cậu.

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Haizz, quên đem điều hòa chuyển thành máy sưởi mất rồi

Spoil chương sau: Môi của cậu thoạt nhìn rất mềm mại, sắc môi tươi đẹp đến ngỡ ngàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net