Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
giống như bị gió lạnh thổi qua mà rùng mình, bởi vì địa phương kia như là bị lông chim xẹt qua, nhẹ nhàng vuốt ve, lúc muốn nghĩ đạt được càng nhiều thì lại không được, khiến cho người ta thật rất khó chịu.

Thân thể không đạt được thỏa mãn trọn vẹn bắt đầu không yên mà vặn vẹo, nhưng lại bị ngăn cấm, tựa như muốn trừng phạt y, làm y kích thích lại không cho y thỏa mãn.

"A... Không muốn..."

Rốt cuộc, Kha Nhất Minh kiềm nén không được mở miệng.

"Không muốn cái gì ?"

Từ Văn Uyên thanh âm trầm thấp vang lên, dùng giọng điệu ngọt ngào dụ dỗ y.

"Không muốn như vậy..."

"Như vậy ?" Từ Văn Uyên cố ý giả ngốc.

"Ô..." Đã mở miệng như thế hắn còn không hài lòng, Kha Nhất Minh ủy khuất khóc lên.

"Nghĩ muốn cái gì, em không nói, tôi làm sao biết được ?"

"A..."

Thấy Từ Văn Uyên luôn giả ngốc, Kha Nhất Minh hiểu được nếu mình không nói ra, chuyện này chỉ sợ không dứt...

Dục vọng nửa vời thế này, so với cái gì cũng đều khó chịu hơn.

"Nói nha"

Từ Văn Uyên bắt đầu thúc giục, Kha Nhất Minh cắn chặt răng, nhẫn nhịn cuối cùng đành phải mở miệng.

"Tiến vào..."

"Ân ?"

"Nhanh lên động... Tôi muốn anh, nhanh lên động..."

Đây là lời nói thực đáng xấu hổ, y phải ném cả tự tôn của mình mới có thể nói ra, nếu Từ Văn Uyên còn tiếp tục giả vờ ngốc, y liền...liền, liền...

"A"

Như là nhìn ra được ý nghĩ của y, Từ Văn Uyên không tiếp tục buộc y trả lời, đem hai chân y nâng lên, tách hai chân ra, hắn đẩy nhanh động tác trừu động trong cơ thể Kha Nhất Minh.

Lúc này, bọn họ đã không có chút tâm tình nào mà thưởng thức pháo hoa đang liên tục nở rộ giữa bầu trời, hai thân thể trần truồng được ánh sáng pháo hoa chiếu rọi lên, làm cho sự kích cuồng nóng bỏng trong gian phòng mờ tối liên tục tăng cao.

"Bính !" một tiếng, một chùm pháo hoa đặc biệt lớn ở không trung tản ra, Kha Nhất Minh đồng thời khó nhịn cúi đầu kêu một tiếng. Bởi vì Từ Văn Uyên vào lúc đó cũng đem chất lỏng nóng rực xuất vào thân thể y.

Lúc sau, bọn họ ngồi trên ghế nghỉ ngơi, phân thân Từ Văn Uyên còn chôn sâu trong cơ thể Kha Nhất Minh. Kha Nhất Minh vì quá mức mệt mỏi, ngay cả khí lực mở to mắt cũng không có, chỉ có thể vô lực tựa vào lòng Từ Văn Uyên. Từ Văn Uyên sau khi nghỉ ngơi xong, hơi thở cuối cùng bình tĩnh trở lại, hắn nhìn thẳng hình ảnh pháo hoa rực rỡ phía trước.

"Nhất Minh"

"Ân ?" Từ Văn Uyên liên tục gọi ba bốn lần, Kha Nhất Minh mới nặng nề nâng đầu lên, mệt mỏi trả lời.

"Còn chưa chấm dứt nha"

Từ Văn Uyên từ trong cơ thể Kha Nhất Minh rút ra phân thân, ôn nhu mà đem y đặt lên thảm lông trên sàn nhà, gác hai chân y lên, trực tiếp thẳng tiến vào trong.

Lúc bị sáp nhập, Kha Nhất Minh giãy dụa một cái, sau đó trợn mắt nhìn nam nhân đang áp trên người mình.

"Làm sao vậy ?"

Thấy y kỳ quái, Từ Văn Uyên không khỏi hỏi.

Không nghĩ tới Kha Nhất Minh cũng lộ ra biểu tình kỳ quái, sau đó chậm rãi dời đi tầm mắt, nhỏ giọng nói "Không có gì..."

Không có gì mới là lạ.

Từ Văn Uyên đương nhiên sẽ không tin tưởng, nhưng là không có hứng thú chất vấn y, hắn cúi đầu cắn lên phần bắp đùi non mềm của Kha Nhất Minh, ấn xuống từng đạo ấn ký rõ ràng.

Đáng tiếc hắn không tiếp tục truy vấn, bằng không hắn sẽ nhận được một đáp án làm hắn kinh hỉ.

Bởi vì một khắc đó, Kha Nhất Minh cảm thấy hắn thật sự phi thường đẹp, đẹp đến mức làm y không dời nổi ánh mắt.

Lúc đó, sau lưng Từ Văn Uyên có một chùm pháo hoa chợt nở rộ, mà hắn lại ở vào chính giữa đó. Tuy rằng hình dung như vậy rất kỳ quái, nhưng là một khắc đó, Từ Văn Uyên bị ánh sáng chiếu lên mặt thoạt nhìn thật đẹp, khiến Kha Nhất Minh trong lúc nhất thời nhìn đến ngây người.

"A !"

Thân thể bị dùng sức đẩy một cái, Kha Nhất Minh nhất thời từ trong suy nghĩ trở lại hiện thực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC