❤Chương 14❤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chuyện hồi sáng...không như cậu nhìn thấy đâu" Lục Phù nhìn Hàn Vũ nói

Cái nhìn của Lục Phù khiến Hàn Vũ hơi rùng mình, cậu cứ cảm thấy ánh mắt của Lục Phù nhìn cậu ôn nhu, cậu bị ảo giác sao.

Hàn Vũ cười gượng một tiếng rồi cúi đầu ăn tiếp.

Thấy Hàn Vũ không phản ứng gì Lục Phù hỏi "tôi và Vi Vi...cậu thấy thế nào?"

Thấy thế nào là thế nào?

Hàn Vũ lại hơi cười gượng "anh và Yên Vi ấy à, hai người rất đẹp đôi" tất nhiên rồi nam chính và nữ chính mà, nói xong Hàn Vũ cũng có hơi chút khó chịu trong lòng, cậu nghĩ chắc vì cậu bị ảnh hưởng một chút từ nguyên tác.

Không đời nào cậu động lòng với Lục Phù đâu, không đời nào.

Lục Phù nghe Hàn Vũ nói vậy trong lòng trở nên có chút mất mát, anh không nói gì, tiếp tục cúi đầu ăn cơm, không thể không nói những thứ Hàn Vũ nấu thật sự rất tuyệt.

...

Sáng hôm sau khi đến trường học, cậu thấy trường hôm nay rất kỳ lạ, mọi người hết nhìn cậu lại nhìn vào điện thoại hay là trò chuyện với nhau cái gì đấy có vẻ rất vui, lại nói có cả mấy người nhìn cậu tràn đầy đắc ý và khinh rẻ.

Khi đã ngồi vào chỗ Hàn Vũ vẫn cảm thấy rất khó chịu vì nhiều người nhìn cậu và cả tiếng xì xầm bàn tán. Trời ạ! Cậu phải chịu cảnh này bao lâu nữa đây?

"H...Hàn Vũ, cậu không sao chứ?" Phú Miên lại gần Hàn Vũ hỏi.

"Chuyện...chuyện gì?" Hàn Vũ thật không biết Phú Miên hỏi cậu cái gì.

Phú Miên nhìn cậu khinh nghi.

"À! Cậu đang nói mấy cái tin đồn đó sao, dù sao cũng không đúng sự thật nên tớ cũng không mấy để ý" Hàn Vũ cười cười.

Phú Miên mở to mắt "không phải sự thật sao, nhưng nhìn hình rõ lắm mà"

Phú Miên lạo suy nghĩ một chút "là ghép sao, nhưng ghép cũng được ghê, nhìn như thật"

Hàn Vũ vẫn chưa suy nghĩ được gì "cậu nói ảnh gì cơ?"

"Thì ảnh Yên Vi và Lục thiếu, Hàn Vũ cậu đừng có đau lòng, trên đời vẫn còn người tốt" Phú Miên vỗ vai Hàn Vũ an ủi.

"Rốt cuộc là chuyện gì?" Hàn Vũ vẫn chưa load não xong.

"Cậu vẫn chưa biết chuyện gì sao?" Phú Miên vội lấy điện thoại mở lên hàng loạt bài báo tựa đề 'Lục tổngTạ tiểu thư, Hàn thiếu gia sẽ ra sao?', 'Hàn thiếu gia Lục tổng chuẩn bị ly hôn', 'Lục tổng Tạ tiểu thư Yên Vi ngọt ngào, cùng Hàn thiếu gia chuẩn bị ly hôn'...

Phú Miên mở cho cậu coi tấm hình chụp Lục Phù và Yên Vi ngày đó trên sân thượng mật ngọt và vô số bài báo có cùng suy nghĩ Lục Phù và Yên Vi thật đẹp đôi và dự đoán khi nào thì Hàn Vũ và Lục Phù ly hôn.

Cũng có vô số lời bình luận:

'Hoàng tử công chúa thật đẹp đôi a'

'Ngưỡng mộ họ quá đi mất'

'Lục tổng suy nghĩ thật đúng đắn khi chọn nữ thần Yên Vi'

'Cưới nhau nhanh đi'

'Lục Tổng ly hôn với Hàn thiếu nhanh đi'

'Buông tha cho Lục tổng đi Hàn thiếu, Lục tổng còn phải duy trì nòi giống'

'Lục tổng hoàn mỹ nên gặp được người tốt như Tạ tiểu thư'

Hàn Vũ rất muốn khóc a.

"Cạch" cửa lớp mở ra, Yên Vi khoan thai đi vào lớp và bước vào chỗ ngồi.

Có vài người bạn thân thiết lại hỏi han Yên Vi.

"CÁI GÌ!!!" Yên Vi hét lớn rồi giựt điện thoại xem.

Yên Vi cười cười đỏ mặt giả vờ  ngại ngùng gãi đầu "bị mọi người chụp hết rồi sao, thật...thật ngại quá"

Yên Vi cúi đầu, đáy mắt ẩn giấu một tia đắc thắng.

Đan Vi ngồi bên bàn nắm chặt tay, cơ hồ các móng tay còn đâm cả vào da thịt, Yên Vi cô ta căn bản không phải thứ gì tốt, tất cả các người bị cô ta lừa rồi. Tạ Yên Vi! Không, cô không xứng đáng mang họ này, mẹ của cô, bà ta...

...

"RẦM" Lục Phù đập mạnh tay xuống bàn, ánh mắt đầy tia lửa nhìn chằm chằm vào bài báo trên màn hình laptop.

Trợ lý bên cạnh run lẩy bẩy, anh vừa mới vừa khen Lục tổng và Yên Vi tiểu thư rất đẹp đôi không hiểu sao Lục tổng của anh lại giận dữ đến như vậy.

Lục Phù quay sang nhìn trợ lý đang run nói "cậu liên hệ với các nhà báo yêu cầu gỡ hết bài báo này xuống và các trang mạng có  đăng hình ảnh này và yêu cầu xóa tất cả, xử lý nhanh chóng không để lại dấu vết, đừng để tôi lần nữa  thấy hình ảnh hay bài báo liên quan đến chuyện này, nghe rõ chưa" Lục Phù dường như nghĩ gì đó rồi nói tiếp "còn nữa điều tra xem ai là người phát tán"

"Dạ, thưa sếp" nói xong anh trợ lý vội chạy đi xử lý.

Lục Phù lửa giận ngùn ngụt nhìn vào những bình luận nói anh và Hàn Vũ sớm ly hôn đi.

Một chút sau cửa phòng mở ra, Yên Vi với vẻ mặt lo lắng đi vào, thân thể run run nhìn vào Lục Phù.

"Phù...Phù ca, em xin lỗi, chuyện lúc đó, e...em không biết là có người chụp lén, em...em" Yên Vi cúi đầu cắn môi.

Lục Phù nhìn Yên Vi, lòng cũng hơi mềm xuống nói "không sao, anh đã cho người đi xử lý, gỡ hết hình ảnh và bài báo rồi"

Yên Vi giật mình, ngẩng đầu lên định nói gì đó nhưng thôi.

"Vậy em xin phép ra ngoài" Yên Vi nói.

"Được" Lục Phù nói xong lại quay vào làm việc.

Yên Vi vừa đóng cửa lại, cô nắm chặt tay mặc cho da thịt bị móng tay cấu rách.

...

Hàn Vũ trên đường đi về, qua một đoạn đường vắng cậu thấy Đan Vi bị hai tên mặc vest đen, mang kính râm lôi kéo lên xe, Đan Vi cố gắng giãy dụa, giằng co, chân cô mang giày cao gót két két ma sát xuống đường khi cô giằng co, hai tên mang kính râm cố gắng che miệng cô lại.

Hàn Vũ như nghĩ tới gì đó, chẳng phải đây là một phần trong nguyên tác sao, Lục Phù vì trả thù cho Yên Vi nên đã sai người cướp đi sự trong trắng của Đan Vi.

Hàn Vũ tuy không thể làm gì với nguyên tác nhưng cậu không thể đứng nhìn một cô gái bị cướp mất sự trong trắng như thế này

Hàn Vũ liền chạy một mạch đến chỗ Đan Vi rồi la lên "BẮT CÓC!!!" rồi nhân lúc hai tên kinh ngạc cậu túm tay Đan Vi kéo qua bên cậu

Một tên bước ra, mặt mũi hung tợn, râu ria lùm xùm, giọng nói cũng hung tợn không kém chỉ thẳng mặt Hàn Vũ nói "Mày ngon, dám xen vào chuyện của tao"

Hàn Vũ la lên "cảnh sát, chúng tôi ở đây"

Hai tên kính đen theo bản năng quay qua.

Hàn Vũ kéo Đan Vi 'vụt' một phát chạy đi, chạy tới vùng đông dân, Hàn Vũ và Đan Vi cùng ngồi bệt xuống thở dốc.

Cả hai ổn định lại tinh thần và hơi thở, Đan Vi nhìn Hàn Vũ rồi lên tiếng "đừng tưởng cậu cứu tôi thì tôi sẽ cảm ơn cậu" Đan Vi nhìn vào vết xước lúc chạy đi mà vô tình xẹt qua cửa xe của Hàn Vũ, cô không nói gì đứng dậy và bỏ đi.

"Ơ..." Hàn Vũ ngơ ngác nhìn vào bóng lưng của Đan Vi.

Nghĩ cũng kì, trong cốt truyện là vì Đan Vi hại Yên Vi chuyện gì đó rất lớn nên Lục Phù mới trả thù, nhưng hình như Đan Vi chưa làm gì cả mà, hay là do ảnh hưởng của nguyên tác sao.

...

Tối về nhà, Hàn Vũ nấu ăn, nghe tiếng chuông cửa cậu liền lật đật chạy ra mở cửa.

Lục Phù một ngày làm việc mệt mỏi, vừa nhìn thấy Hàn Vũ tâm tình anh thoải mái lên không ít, lại nhìn vết xước trên cánh tay Hàn Vũ, anh nhíu mày hỏi "Tay cậu đây là bị sao?"

"À! Không sao, chỉ là vết xước nhỏ" Hàn Vũ cười nói.

Lục Phù cầm tay Hàn Vũ kéo vào trong nhà, ấn cậu ngồi xuống ghế, rồi anh đi vào trong nhà lấy hộp cứu thương

Nam...nam chính đang băng bó vết thương cho cậu kìa, đây là ân huệ hay là trừng phạt đây.

"Ask" Hàn Vũ suýt xoa một chút.

"Đau sao?" Lục Phù thấy mặt Hàn Vũ nhăn nhó, anh liền băng bó thật nhẹ nhàng.

"Anh...." Hàn Vũ muốn nói gì đó lại thôi.

"Hửm!" thấy Hàn Vũ có điều gì đó muốn nói lại thôi anh liền hỏi "cậu muốn nói gì sao? cậu nói đi"

"Anh...anh cần gì phải làm vậy với Đan Vi, dù gì cô ấy vẫn chưa làm gì" Hàn Vũ bạo dạn nói.

Lục Phù khó hiểu nhìn Hàn Vũ "chuyện gì, Đan Vi..." Lục Phù nghĩ nghĩ "A, em gái của Vi Vi sao, sao cậu lại nhắc tới cô ấy, xảy ra chuyện gì sao"

Thấy Lục Phù tỏ vẻ là không liên quan tới chuyện này, Hàn Vũ hơi kinh nghi, nhưng nghĩ nghĩ Lục Phù chẳng có lý do nào để làm như vậy nên Hàn Vũ tin anh không có liên quan.

Vậy là do ảnh hưởng của nguyên tác sao, hay là ai làm?

Hàn Vũ như nghĩ tới gì đó, cậu mở to mắt.

...

Ngày hôm sau Hàn Vũ đến công ty, thường thường cũng có vài con mắt nhìn tới cậu.

Chị Giang đưa vài tập tài liệu cho cậu, xong chị nhìn cậu lo lắng hỏi "Chắc em cũng biết tin scandal về Yên Vi và Lục tổng chứ? Emcó sao không"

"Chị! em không sao" Hàn Vũ nói.

"Nhưng cũng kì lạ, chuyện xảy ra chỉ có một ngày, đến hôm nay những bài báo hay hình ảnh về chuyện đó biến mất không một vết tích" chị Giang ngờ ngợ.

"Vậy sao!" Hàn Vũ cũng hơi kinh ngạc.

"Đúng vậy, có vài người nói là do em làm" chị Giang nhìn nhìn cậu rồi nói tiếp "vậy...có phải là em làm không?"

Hàn Vũ cười cười "nếu em muốn, em cũng chả có năng lực ấy"

...

Văn phòng tổng tài

"Thưa Lục tổng, tôi đã điều tra ra nơi phát tán, là sinh viên tại trường đó làm, chúng tôi đến hỏi thì cậu ta nói là có người gửi email cho cậu ta kêu cậu ta phát tán và sẽ đưa tiền cho cậu ta, tôi cũng điều tra địa chỉ mail đó và định vị, email đó là của..." trở lý nhìn nhìn Lục Phù.

"Nói!" Lục Phù thấy trợ lý ấp úng  không nói gì thì nóng lòng.

"Là...là cô Yên Vi thưa tổng tài" anh trợ lý chỉ nói thôi mà mồ hôi đã chảy ướt trán.

-HẸN GẶP LẠI Ở CHƯƠNG SAU ❤-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net