Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ể, Midoriya đã thành công tìm được chỗ thực tập mới rồi sao?"

Kirishima ngưỡng mộ nhìn Midoriya.

"Tuy có khó khăn nhưng cuối cùng tớ cũng đã xin được. Văn phòng Sir Eyenight là nơi ổn để tớ thực tập."

Midoriya đưa tay ra sau gáy, cậu khiêm tốn nói.

"Chắc Todoroki lại đến văn phòng của Endeavor nữa rồi nhỉ?"

Yaoyorozu đang ngồi uống trà, cô xoay sang hỏi Todoroki.

"Không chỉ có cậu ấy đâu, có Todoroki là biết chắc có cả Mizuki-chan nữa."

Jirou ngồi nghịch hai bím tóc nâu sáng của Mizuki, cô mỉm cười.

"Không, lần này tớ cũng được nhận vào chỗ của Sir Eyenight."

Mizuki lắc đầu.

"Vậy sao?"

Uraraka ngạc nhiên nói.

"Tớ cũng chẳng để chỗ ba tớ, tớ cũng sẽ đến chỗ của Gran Torino."

Todoroki ngang nhiên ngã lưng ra sofa, cậu lạnh lùng nhìn vào màn hình điện thoại.

"Kirishima có ở đây không?"

Aizawa mở cửa, ông đem đến tin tốt.

Hoá ra, Kirishima cũng nhận được lời mời của Fat Gum. Vậy là cậu ấy đi chung với Tamaki nhóm Tam Đại rồi.

Cả bọn lại ngồi nói chuyện một lúc, trông khi Bakugo có vẻ hơi bực dọc vì phải học phụ đạo thêm một khoá thì mới có thể lấy chứng nhận anh hùng tạm thời.

Thôi cũng đành chịu vậy.

Sáng hôm sau, ngay lập tức, Mizuki cùng Midoriya đã đến gặp Mirio để cùng nhau lên tàu đến văn phòng của Sir Eyenight.

"Sao chứ? Em còn chưa biết mặt ngài ấy sao?"

Mirio ngạc nhiên, mắt anh mở to.

"Em chỉ biết trước kia ngài ấy là trợ lí của All Might thôi, còn về mặt mũi, tóc tai em chẳng biết mô tê gì."

Mizuki ngây thơ nói, cô cứ thế này khiến ai cũng thông cảm.

"Ngài ấy không quá khó tính đâu, chỉ là ngài ấy hơi... thần tượng All Might quá mức thôi."

Midoriya cười trừ, đúng là, ấn tượng lần đầu tiên đến văn phòng của Sir Eyenight là hàng chục, hàng trăm các poster, các tin tức báo chí nói về All Might của thời đại Vàng.

Phải là người yêu quý, hiểu rõ hết mọi sự về All Might như Sir Eyenight mới có thể sưu tầm, làm nên cả văn phòng với hình ảnh của Biểu tượng Hoà Bình.

Vừa đến văn phòng, Sir Eyenight đã liền ra lệnh cho Midoriya và Mirio đi tuần khắp thành phố, đã thế trời lại mưa, Mizuki chỉ sợ họ bị cảm lạnh mà ảnh hưởng thực tập.

Sir Eyenight giao Mizuki một đống các giấy tờ được biên soạn, một loạt các bài báo gần đây để đọc.

"Cô thực sự là Chiến binh Thiên Thực sao?"

Sir Eyenight hỏi, vẻ mặt đầy sự mỉa mai.

Anh nên nhớ một điều Sir Eyenight à, là không phải ai cũng được chọn cho sứ mệnh cao quý đó, và một khi đã được chọn thì người đó chắc chắn xứng đáng.

Giữ trên khuôn mặt sự bình tĩnh cần thiết, nhìn vào đống báo, Mizuki cầm tờ báo có đưa tin về cô đến trước mặt Sir Eyenight, cô điềm tĩnh nói.

"Anh có chắc là đã đọc báo về em chưa? Nếu đọc rồi, anh phải biết em là ai chứ? Đến cả việc em là ai anh còn chưa biết, sao anh lại mời em đến đây?"

Có khí phách, cô gái này bề ngoài ngơ ngác, tay chân lúng túng, nhìn thì cứ như gái mới lớn, nhưng một khi đã hiểu rõ, cô cũng cứng rắn ở một mức độ cần thiết và mềm mỏng ở một mức hợp lí.

Câu trả lời vừa rồi khiến Sir Eyenight im lặng một lúc, nhìn lên mặt dây chuyền của Mizuki, anh lại ngã người ra sau ghế.

"Đúng là người nhà Toshihiko có khác, rất có khí chất."

Anh nhếch môi cười, giọng đầy hứng thú.

"Còn nhiều điều anh chưa biết lắm, anh biết nhiêu đây vẫn là chưa đủ đâu."

Mizuki nửa cười nửa bình thản, cô quay lại bàn xem nốt những giấy tờ công chứng trên bàn.

"Mizuki-chan cứ mặc kệ Sir Eyenight đi nhé, ngài ấy tuy có khách khí, nhưng rất tốt bụng, ngài ấy hỏi thế chỉ là để biết thêm về em thôi."

Bubble từ bên ngoài mua về ít đồ uống, cô để lên bàn Mizuki một ly trà sữa.

"Em đâu để bụng chuyện đó làm gì, cảm ơn chị nhé!"

Mizuki gật đầu cầm ly trà sữa lên, cô làm một ngụm rồi tiếp tục đọc nốt các tờ báo, tuần san tuần này.

Sấm sét bên ngoài cũng đã bắt đầu đánh, mưa rơi ngày một nặng hạt, sau khi nhận được cuộc điện thoại từ Mirio và Midoriya, sắc mặt Sir Eyenight biến sắc.

Anh ta liền bỏ chạy ra ngoài cùng Bubble, còn Mizuki ngồi xem xong giấy tờ thì cô lại giở vài trang báo mới nhất ra đọc.

Thế là, cô phát hiện ra, dạo gần đây, có xuất hiện một tổ chức mới là Tử Uế Bát Trai Hội.

Tổ chức này là một tổ chức hành động khá kín tiếng, bọn chúng dường như đang thử nghiệm một thứ gì đó đi ngược lại với nhân tính con người.

Đọc đến đó, Mizuki phần nào hiểu ra, cô nhìn ra ngoài cửa sổ đang đọng lại những giọt mưa chưa ngớt, cô thở dài.

Có vẻ mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu.

***

"Sao chứ?! Anh và Gran Torino sẽ đến phòng họp của Sir Eyenight sao?"

Mizuki mỉm cười, cô đang trò chuyện cùng Todoroki.

"Ừm, ông ấy nói tối nay Sir Eyenight có chuyện quan trọng cần họp gấp, nghe bảo là chuyện về tổ chức Tử Uế Bát Trai Hội."

Todoroki nhìn ra ngoài trời, mưa đã nhẹ đi, nhưng chưa ngớt, trời vẫn tối và các con đường vẫn ướt.

"Vậy nhé! Shouto-kun à, em phải tắt máy để đi mua ít đồ, hẹn gặp anh sau."

Mizuki vội tắt máy, trước khi tắt máy, cô vẫn không quên tạm biệt Todoroki, chưa kể, còn là nụ hôn gió của ai đó bên đầu dây khiến cô phải lắng nghe.

Cầm chiếc ô trắng trơn không hoạ tiết, Mizuki bước ra ngoài mua ít đồ.

Trời cứ mưa thế này, Mizuki có một cảm nhận rất không ổn về mọi chuyện sắp diễn ra.

Như thể đây chỉ là tiền giai đoạn chuẩn bị của Đại Suy Vong.

Bước trên đại lộ đông người qua, Mizuki đến một khu trung tâm thương mại gần đó, trên người vẫn mặc trang phục anh hùng trắng.

Vào bên trong, Mizuki lướt qua hàng nước, đi qua khu đồ ăn nhanh, mua một hộp sữa, một chiếc bánh mì nướng thơm lừng.

Quầy thanh toán cách cô chẳng bao xa, Mizuki đang lấy tiền thì dưới chân cô, một lực kéo yếu ớt tác động lên váy của cô.

Mizuki nhìn xuống, một cô bé tóc xanh, gương mặt hớt hãi, nom như sắp khóc, hay nói đúng hơn là cầu cứu.

Trên trán cô bé có một chiếc sừng, màu mắt đỏ màu hồng ngọc, mái tóc xanh pastel dịu ngọt.

Giọng nói run rẩy của cô bé cất lên làm trái tim Mizuki khẽ chậm lại vài nhịp.

"Chị ơi! Cứu em với."

Cứu?

Là cứu.

Con bé đang kêu cứu.

Mizuki ngồi xuống, cô ôm cô bé vào lòng, nhẹ nhàng vén phần tóc đang che đi nửa mặt của cô bé.

"Em tên gì vậy cô bé?"

Mizuki dịu dàng hỏi.

"Eri."

Cô bé ấy trả lời.

Nhìn một lượt người của Eri, Mizuki thấy lạ, sao tứ chi của cô bé này lại quấn đầy băng trắng thế này.

Đột nhiên, tiếng giày lê bước trên mặt đất tiến gần về phía Mizuki, một tên đeo mặt nạ trông như cái mỏ chim dài ngoằng của kền kền.

Hắn ta tiến đến đặt tay lên vai Mizuki.

"Thật xin lỗi, nhưng con bé này là con tôi."

Hắn là Chisaki. Hắn đang muốn đòi lại Eri.

Nhưng Eri lại dúi đầu vào lòng Mizuki, liên tục lắc đầu nguầy nguậy, đã thế, cô bé còn nói nhỏ.

"Cứu em với."

Nhanh chóng hành động, Mizuki dứt khoát lấy quyền trượng ra chỉa thẳng về phía Chisaki, cô giữ khoảng cách.

"Anh trông chẳng giống con bé một tẹo nào, nếu anh không đi, tôi sẽ báo cảnh sát rồi làm lớn chuyện đó."

Nhìn thái độ của tất cả bàn dân thiên hạ xung quanh, có vẻ mọi người đồng tình với Mizuki.

Trông Chisaki và Eri chẳng có tí gì gọi là máu mủ với nhau cả.

Đành rút lui, Chisaki tức tối rời khỏi khu trung tâm, miệng lẩm bẩm nguyền rủa Mizuki.

"Con nhóc chết tiệt, mày được lắm."

Nhìn thấy hắn đã đi xa, Mizuki trả tiền, cô cùng Eri đi về dưới cơn mưa để tham dự cuộc họp.

Vừa che ô cho Eri, vừa xách đồ, tay Mizuki có hơi mỏi, nhưng cô chịu được.

"Chị gái xinh đẹp ơi!"

Eri cầm lấy tay Mizuki, cô bé muốn phụ cô xách túi đồ.

"Chị nghe, Eri-chan."

Mizuki nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Eri, cô dịu dàng nói.

"Chị tên là gì vậy?"

"Mizuki-san, gọi chị như thế!"

Mizuki mỉm cười, nụ cười của cô chẳng mấy chốc đã tạo được thiện cảm với Eri.

"Mizuki-san."

Eri ngọt ngào gọi tên cô.

Trời mưa có vẻ bắt đầu nặng hạt, Mizuki cùng Eri tăng tốc, cả hai chị em cùng nhau chạy dưới các ánh đèn lấp lánh đi về phòng họp.

Vừa về đến phòng họp, Mizuki đã bế Eri lên, sợ cô bé mệt nên đã đưa hộp sữa của mình cho cô bé uống lấy sức.

"Eri-chan theo chị vào họp được chứ?"

Mizuki đưa tay vén lại tóc tai cho Eri, cô nhìn thật âu yếm Eri.

"Có người xấu không ạ?"

Eri ngây thơ hỏi, giọng run run.

"Không, ở đây chỉ có người tốt thôi, em đừng lo."

Mizuki vừa nói xong, bên trong phòng họp liền vang lên tiếng ghế ngã xuống nền đất, bên trong đó là giọng của Sir Eyenight.

"Ta không biết được liệu, hắn ta, Chisaki Kai, có đang lợi dụng con gái của gã để chế ra những viên đạn vô hiệu hoá kosei với số lượng lớn hay không?"

Hoảng hốt, Mizuki nhìn lại tay chân của Eri, quấn băng kín thế này, chắc chắn tên vô nhân tính vừa rồi là Chisaki, và hắn có ý định bắt lại Eri để phục vụ cho mục đích đáng sợ của hắn.

"Eri-chan đừng sợ nhé! Chị và em sẽ cùng đi vào."

Nắm lấy bàn tay nhỏ hơi run của Eri, Mizuki ấm áp nói.

"Dạ!"

Eri gật đầu ngoan ngoãn.

"Xin lỗi nhé, em về trễ, trên đường xảy ra chút chuyện."

Mizuki đẩy cửa, cô cùng Eri tay đan tay bước vào.

"Đây là cuộc họp, không phải là...."

Fat Gum liền thái độ, nhưng chưa kịp khiển trách Mizuki, anh cứng mồm.

"Đó là Eri."

Sir Eyenight chỉ tay về phía Eri, điều đó khiến cô bé sợ hãi mà đứng ra phía sau Mizuki.

"Người xấu!"

Eri thút thít, cô bé bật khóc nức nở, khiến cả phòng họp trở nên xôn xáo.

"Không sao đâu, anh ấy là người tốt, chỉ là anh ấy đang mừng vì thấy em đó, đừng khóc nhé!"

Mizuki dùng tay lau nước mắt cho Eri, cô vỗ về cô bé.

"Mizuki, chuyện này là thế nào?"

Gran Torino điềm tĩnh đứng dậy, ông chậm rãi bước về phía Mizuki.

"Chuyện dài lắm, nhưng mọi người sao lại nhìn em như thế?"

Mizuki lắc đầu đầy mệt mỏi, cô ngơ ngác hỏi.

"Cậu vừa lập công lớn đó Mizuki, nãy giờ, chúng ta đang họp về Eri."

Kirishima vui mừng đứng bật dậy.

"Nhưng sao hai người gặp được nhau?"

Todoroki đến gần Mizuki, Eri thì úp mặt vào lòng Mizuki mà thiếp đi.

"Em gặp con bé ở khu trung tâm, lúc đó, con bé kéo váy em kêu cầu cứu. Mà lạ lắm."

"Lạ điểm gì?"

Todoroki hỏi tiếp.

"Một tên đeo mặt nạ, nhìn như con kền kền đã nói hắn là bố con bé, nhưng xét về đặc điểm, hắn ta trông chẳng giống con bé, thế là... em đem con bé về đây."

Mizuki vuốt lưng Eri, cô nhẹ nhàng đưa cô bé vào giấc ngủ sâu.

"Nhưng, con bé rất gắn bó với em, đừng nói, em có liên hệ gì đến gia đình của con bé đó chứ?"

Hado cũng đã đến chỗ Mizuki, theo sau còn có Uraraka và Asui.

"Không đâu, em không có."

Mizuki lắc đầu.

"Vậy tớ bế em ấy giúp cậu được chứ?"

Midoriya khẩn khiết đề nghị.

"Phiền cậu rồi."

Mizuki đưa Eri nhẹ nhàng vào vòng tay của Midoriya, cô thở phào rồi lại đưa tay lên vén tóc của cô bé.

"Nhưng, khó tin, thật hoang đường, nếu em không có liên hệ gì với Eri, sao con bé lại nghe lời em răm rắp như thế?"

Mirio thắc mắc.

"Hay là, trông Mizuki giống mẹ con bé chăng?"

Uraraka đưa tay lên miệng.

"Mọi khả năng vào lúc này đều là có thể, tạm thời, nhờ vào may mắn, ta đã có được Eri, kế hoạch của chúng ta sẽ có chút thay đổi."

Đẩy kính lên, Sir Eyenight phát triển một kế hoạch khác.

Tối nay, tất cả anh hùng đang có mặt tại phòng họp phải có trách nhiệm bảo vệ Eri.

***

"Biết gì không, Mizuki-chan?"

Todoroki nắm tay Mizuki, hai người đang đi đến nhà bếp.

"Sao thế, Shouto-kun?"

Mizuki xoay sang hỏi.

"Em có tố chất làm mẹ thiên bẩm đó. Con của em sau này sẽ có phúc lắm đó."

Todoroki trêu chọc Mizuki.

"Ể, anh nói cái gì vậy?"

Mizuki xấu hổ dùng tay đánh lên vai Todoroki.

Yên chí đi Mizuki, Todoroki không nói giỡn bao giờ.

Sẽ có một ngày cừu non sẽ bị sói già "thịt" từ trên xuống dưới, từ bên trong ra bên ngoài.

Theo đúng nghĩa đen.

________

Hí hí chap này khúc đầu hơi nặng nề nhỉ?

Không sao, chap sau đánh nhau còn căng hơn =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net