Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần sau kì khảo nghiệm, thư thông báo kết quả từ U.A được gửi đến.

Nhìn cách mà All Might xuất hiện trên màn ảnh 3D, Silver suýt chút nữa đã kích hoạt năng lực theo bản năng. Chẳng lần nào vị anh hùng số một này có thể hành động giống người thường cả.

Mà, anh hùng ít người bình thường, anh hùng đứng top lại càng dị.

Silver trúng tuyển, bốn mươi hai điểm hạ gục và hai mươi mốt điểm giải cứu. Tổng cộng là sáu mươi ba điểm, đứng thứ năm trên bảng xếp hạng.

Silver có chút không rõ, tại sao cô lại có điểm giải cứu.

Đừng bảo cướp điểm cũng là giải cứu đi? Dù sao cô nẫng tay trên cũng không ít người.

Nghĩ nghĩ, Silver lại đưa vào miệng một viên kẹo, mắt hướng tới những cái tên khác.

Ngoài bản thân, Silver trong bảng xếp hạng còn ấn tượng hai người.

Đứng thứ nhất, Bakugo Katsuki, bảy mươi bảy điểm hạ gục và không điểm giải cứu.

Đứng thứ bảy, Midoriya Izuku, sáu mươi điểm giải cứu với không điểm hạ gục.

Hoàn toàn trái ngược với nhau. Bất quá, Silver để ý người thứ nhất hơn, bảy mươi bảy không phải con số nhỏ, ít nhất là với loại robot một hai điểm. Để đạt được số điểm này, hẳn là cần phải tranh giành ngay từ lúc bắt đầu mãi tới khi kết thúc mà không ngừng nghỉ.

Trâu đấy.

Silver xem xong cũng không quan tâm tới lại, tùy tiện để vào ngăn bàn giấy tờ hỗn độn đủ loại, bản thân thay một bộ quần áo khác liền ra ngoài.

Hôm sau, đứng trước gương Silver đang thất thần bộ dáng bị thú nhỏ thúc giục.

Silver không để ý tới nó, mắt vẫn đăm đăm nhìn bản thân một thân váy ngắn đồng phục nữ sinh U.A trong gương, lẩm bẩm.

"Có chút không quen..."

Silver rời mắt, mang cặp sách, ôm lấy thú nhỏ, ra khỏi căn hộ.

Ngoại trừ làn da có chút tái nhợt và đồng tử bạc, Silver tiêu chuẩn vẫn là nữ sinh bình thường, xuất hiện ở cổng trường cũng không nhiều người để tâm.

Silver hướng lớp 1-A khoa anh hùng đi tới. U.A tuy là trường đào tạo anh hùng nổi tiếng, nhưng khoa anh hùng chỉ mỗi hai lớp, hầu hết các học sinh còn lại không đủ điểm hoặc môn sở trường đều vào khoa khác.

Sinh hoạt học tập khác nhau, nhưng các sự kiện lớn đều sẽ tham gia cùng nhau.

Đến trước cửa lớp, Silver dừng lại, mặc kệ thú nhỏ kêu gào phản đối trong đầu, ấn lấy cái thân mình nhỏ của nó lại vào trong cặp, nhét thêm một hộp bánh quy, lại đe dọa đôi câu rồi đẩy cửa tiến vào.

Trong phòng đã có không ít người, lướt mắt một vòng, Silver chậm rãi tiến vào góc trong cùng gần cửa sổ, không tiếng động ngồi xuống.

Vì là số lẻ, nên dư ra một bộ bàn ghế, thành ra bên cạnh Silver không có ai, như vậy cũng không tệ. Một lúc sau lại có thêm vài người tiến vào, một số yên tĩnh ngồi, phần còn lại chủ động giới thiệu với nhau.

Có người định tới gần bắt chuyện với Silver, nhưng vừa tới gần thì lời lại không thể ra khỏi miệng, có lẽ là do khí chất trên người cô ảnh hưởng, cho dù nhìn sơ qua thì chỉ thấy vẻ lười biếng của cô gái.

Silver vừa gục xuống bàn chưa bao lâu thì bị tiếng ồn làm tỉnh, cô phiền chán nâng mắt nhìn xung quanh. Chỗ ngồi xung quanh đều đã chật kín, còn kẻ phá giấc ngủ kia thì đang ngồi đưa chân lên bàn, hai tay đút trong túi quần, ánh mắt tràn đầy khiêu khích.

...Đúng chuẩn bố đời.

Người đang tranh cãi với cậu ta là một cậu trai khác, trong vẻ tri thức hơn nhiều, nghe loáng thoáng là tốt nghiệp từ Soumei.

Khiếp thật, cái trường mọt sách đầy kẻ thích nói mồm mà cậu ta cũng chịu nổi.

Silver đang định kéo tai nghe ngủ thêm một lát, ngoài cửa lại có thêm vài người, mắt bạc đảo qua, Silver tạm từ bỏ ý định, mở cặp sách quăng thú nhỏ ra cửa sổ, sau đó đứng dậy, hướng cửa lớp đi tới.

Thong thả vượt qua trận tranh cãi trước mắt mà không thu hút sự chú ý của bất cứ kẻ nào, Silver ra hành lang, đối mặt với ánh nhìn dò xét, cười như không cười, nói.

"Aizawa - san, lâu rồi không gặp. Bây giờ em phải gọi là thầy Aizawa nhỉ?"

"Tôi không nghĩ em có cái chí hướng trở thành anh hùng." Aizawa trả lời một câu chẳng hề liên quan.

"Vâng, em cũng nghĩ vậy. Em làm cho vui thôi." 

"...Tránh đường."

"Ồ, vâng." Silver nhích sang một bên, nhìn Aizawa đi vào lớp, cô dựa người vào bức tường, trong mắt vẫn không hề có một gợn sóng.

Silver có chút không nghĩ tới, vị có giao tình mua túi ngủ, như thế lại là giáo viên của U.A, không thể trách cô, thật sự không thề dung hòa bộ dáng của Aizawa với giáo dục được.

Bất quá, quan trọng nhất là hắn đã nhìn thấy cô đánh người nha!

Cho dù tự vệ nhưng cô đánh có chút hung, thêm cả tiện tay vơ vét tài sản thì hơi vượt mức tự vệ.

Có phải hắn sẽ giám sát cô không? Hay báo lại với trường?

Sợ chết ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net