Chuuya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

00:04
Tại bar Lupin

Chuuya nằm dài trên bàn quán bar. Hôm nay là một ngày quái quỷ gì đó. Và đó cũng là lí do cho việc cậu nằm bẹt nơi này.

Chuuya cảm thấy mệt mỏi. Cực kì mệt mỏi.

'   MỆT CÁI ĐẦU MÀY ẤY. BỐ MÀY ỔN.' A cậu ta tỉnh rồi, tỉnh hơn ruồi nữa. Khoan... đệt, sai kịch bản cmn rồi.

**Again**

Chuuya cảm thấy mệt mỏi, cực kỳ mệt mỏi.

Lí do...

Hôm nay cậu đã phải làm gần 20 nhiệm vụ trong một ngày. Đó là còn chưa kể đến các công việc lặt vặt phải làm thay cho lũ cấp dưới vô dụng.

Đó không phải điều gì lạ. Ít nhất là với cậu. Dù gì một người sành công việc như cậu thì đó là chuyện hết sức bình thường.

Chỉ là... ngày mai, nói đúng hơn là hôm nay chính là sinh nhật cậu.

'   Khoan đã, ngày mới rồi à.' Chuuya lần nữa bật đậy. Ad sôi máu, ngồi bên máy quay mà đen mặt.

'   Trợ lý đâu, đem búa lại đây.'

**Again**

Chỉ là... ngày mai, nói đúng hơn là hôm nay chính là sinh nhật cậu.

Nực cười thay là cậu- một thành viên Mafia lại đi quan tâm đến nó. Thì dù sao đi chăng nữa hay vì một lý do gì đó mà Boss yêu quý lại cho cậu nghỉ ngày hôm nay.

'   Ta đâu có muốn cho nghỉ đâu. Bị ép chứ bộ.' Lão Mori từ đâu đó hiện ra sau lưng Ad. Ad, lần nữa mang khuôn mặt đít nồi gọi trợ lý.

'   Đem lão ra thiến.'

**Again**

Nực cười thay là cậu- một thành viên Mafia lại đi quan tâm đến nó. Thì dù sao đi chăng nữa hay vì một lý do gì đó mà Boss yêu quý lại cho cậu nghỉ ngày hôm nay.

Sẽ không ai nói với bạn là ông ấy bị Kim Sắc Dạ Xoa kề kiếm bên cổ, và Kouyou-neesan uy hiếp cho cậu nghỉ ngày hôm nay đâu.

'   Từ... cho tôi cười miếng.' Dazai- nhân vật chính thứ 2 của chúng ta ngày hôm nay ôm bụng cười lăn cả sàn nhà. Lão boss mất quyền rồi. Cười chết anh mất.

Ad thêm một lần nữa tươi cười nói.

'   Trợ lý, cắt cu nó.'

**Again**

Sẽ không ai nói với bạn là ông ấy bị Kim Sắc Dạ Xoa kề kiếm bên cổ, và Kouyou-neesan uy hiếp cho cậu nghỉ ngày hôm nay đâu. Sẽ chẳng ai đám nói với bạn điều ấy đâu.

Cậu có thể thề... thề với... VỚI PERTUS 1989 LÀ HỌ SẼ CHẾT TRƯỚC KHI KỊP NÓI RA BẤT KÌ ĐIỀU GÌ.

*****

Phải, như bạn thấy. Chuuya xỉn rồi. Say ngắt cành cây, và cậu vẫn đang còn nằm chình ình trên bàn. Hai má đỏ ửng, khóe mắt còn xót lại vài giọt sương nhỏ. Nhắm tít lại, mơ màng và mơ hồ.

'   Chứ không phải ad nãy lấy búa đập ảnh bất tỉnh à.' Tachihara, một thằng nhân vật vốn dĩ đ có đất diễn bỗng xuất hiện ngay sau Ad, phá luôn cả cảnh quay.

'   ...' ad chưa nói gì cả. Trợ lý hiểu liền lôi cậu ta đi ra ngoài và sau đó chẳng ai thấy Tachihara quay lại...

Chuyện gì đã xảy ra. Không, họ không muôn biết, không. Họ còn muốn sống.

Thôi thì gửi chú một câu, Tachihara: ngu thì chết.

**Again**

Dazai ngồi bên nhấp nhẹ ly rượu tỏ vẻ: "Tại sao mình lại ở đây?"

Phải đấy, tại sao anh lại ở đây vậy?

Vì seo...

Éo ai biết...

Thề, biết chết liền...

Ovo...

**Again**

Ok chuyện là thế này. Hai mươi phút trước, lúc anh còn đang lạc trôi giữa chợ đêm bên Việt Nam (Ad: Khoan cái mẹ gì vậy?)

**Again**

Ok chuyện là thế này. Hai mươi phút trước, lúc anh đang lạc trôi giữa phố đêm bên cảng. Chiếc điện thoại trong túi vang lên giai điệu quen thuộc. A quên mất, điện thoại anh lạc trôi ở dòng sông rồi.

'   ...'

**Again**

Ok chuyện là thế này. Hai mươi phút trước, lúc anh còn đang lạc trôi giữa phố đêm bên cảng. Chiếc điện thoại trong túi vang lên giai điệu quen thuộc. Quen đến nỗi anh không cần bắt máy cũng biết là ai.

Và biết gì không, anh không bắt máy các bạn ạ.

'   Trợ lý...' ad kêu nhỏ người cạnh bên. Không tiếng trả lời và sau đó là tiếng kêu la thảm thiết từ nhân vật chính kia.

"   Ra đi thanh thản, Dazai-dono." Think of Hirotsu-san. Wait, sao lão ở đây.

**Again**

Và biết gì không, ngay sau khi anh thấy dòng chữ 'SÊN TRẦN' trên màn hình. Anh ném điện thoại đi luôn rồi.

........

....

.

'   Aaaaaaaaaaa trợ lý -san. Tôi xin lỗi mà.'

**Again**

Và biết gì không, ngay sau khi anh thấy dòng chữ 'SÊN TRẦN' trên màn hình. Trong đôi mắt anh đầy sự ngỡ ngàng.

'  Đừng nói là...' anh chập chững câu nói. 'Đừng nói là Chuuya muốn bắt đền chiếc xe nhá. Không đời nào.'

.......

...

.

'   Thiên đường kìa bà con ơi. Hahahaha.' Dazai said.

'   Trợ lý, cô làm cái gì nó vậy.' Ad không biết, không hề biết.

Ấy thế mà cô trợ lý kia cười tươi, nhìn ad. Ad nhìn nụ cười ấy, hết muốn biết luôn.

**Again**

'   Đừng nói là lại say xỉn ở đâu đấy rồi chứ. Thiệt tình cái tên ngốc này.' Dazai không nhịn được cười nhẹ. Sau bao lâu, cậu vẫn vô tình gọi vào số anh mỗi khi say nhỉ.

'   AD-SAN, ANH TA LÀ AI VẬY. KHÔNG ĐỜI NÀO DAZAI-SAN LẠI DỊU CMN DÀNG NHƯ VẬY CẢ.' Atsushi hét toáng lên. Người trước máy quay kia là ai, cậu không có quen a~~

'   Trợ lý, phiền cô.'

'   Ưm ưm ưm...' Ad chỉ mới kêu người, quay qua thì phát hiện trợ lý kia phủi tay, đồng thời một góc lại xuất hiện cậu trai nhỏ bị dây trói thành cục. Lăn qua lăn lại không lối thoát.

**Again**

'   Đừng nói là lại say xỉn ở đâu đấy rồi chứ. Thiệt tình, cái con sên trần ngu ngốc này.' Dazai nhìn số liên lạc còn sáng trên màn hình, ánh mắt có phần dịu lại.

Nói vậy cơ mà cậu vẫn bắt máy lên nghe. Chuuya khi say rất là dễ thương đấy.

[   Tên cá thu chết tiệt kia...]

'   Khoan tôi tưởng cậu ta bất tỉnh rồi chứ.' Phía sau bạn lòi lên thanh niên đầu nấm với vài quà bom chanh trên tay.

Mọi người xung quanh kiểu: '   Mặc niệm cho anh Kajii.'

'   Cắck.'

'   Aghhhhh...'

'   Vậy đi cho khỏe.' Ad nhỏ nhẹ nói. Tay gãy thì khỏi làm bom, khỏi làm ồn luôn. Một công đôi việc.

**Again**

[   Tên cá thu chết tiệt kia... Ưm... Hức...] Câu nói mơ hồ của Chuuya vang lên bên đầu dây. Bên cạnh đấy còn có thêm tiếng nấc và mơ hồ...

'   Đừng nói vậy chứ, Mafia nhí.' Dazai cười nhẹ, anh dần cất bước đi men con đường quen thuộc.

Anh luôn biết rõ những cần biết. Và nhất là những chuyện liên quan đến cậu.

Và như thể tự nhiên khi chỉ ngay sau ba giây sau anh liền có mặt nơi bar Lupin. Nơi đầy kí ức còn sót lại.

'   Khoan, tốc độ bàn thờ à.' Kouyou-neesan hỏi ad. Ad cũng chẳng biết nữa, hình như hơi phi cmn lý á.

**Again**

Và như thể tự nhiên khi chỉ ngay sau mười lăm phút anh liền có mặt nơi bar Lupin. Nơi đầy kí ức còn sót lại.

Bước xuống chiếc cầu thanh cũ kĩ được trang trí thêm vài ánh đèn vàng. Anh thanh thản nước lại gần nam hài tóc cam kia.

Hiện tại là 23:59. Chính xác hơn thì một phút nữa thôi sẽ chính là sinh nhật cậu rồi.

'   Ủa, tôi tưởng đang 00h04 chứ.' Yosano-san khoanh tay lại, hỏi ad.

'   Đây là Dazai đang kể lại chuyện cùa 20 phút trước mà.' Ad trả lời. Đối với con gái không nên sử dụng bạo lực.

'   Ò.' Yosano cũng chỉ kêu thêm một tiếng.

**Again**

Hiện tại là 23:59. Chính xác hơn thì một phút nữa thôi sẽ chính là sinh nhật cậu rồi.

Dazai ngồi xuống ghế một bên cậu, giật lấy chiếc điện thoại đang còn trong cuộc gọi kia. Tắt đi. Cậu đã để cuộc gọi đấy mười mấy phút mà anh thì lại thích thú với việc nghe cậu nói nhảm khi say. Việc ấy dễ thương cực kỳ.

Gọi một ly rượu nhẹ rồi im lặng ngồi bên cậu.

Bản nhạc nhẹ vẫn còn vang vọng trong gió. Đi cùng là hương thơm nồng nàn của rượu.

Đôi mắt anh dụi lại, nhìn người con trai một bên kia.

'   Cậu rất là phiền phức đấy, cậu biết không.' Dazai đưa tay lên tóc cậu, xoa nhẹ.

'   ...' Dazai.

'   ÔI MẸ ƠI, ĐÂU RA MÁU VẬY. TÓC CẬU TA DÍNH VỚI NHAU LUÔN RỒI NÀY.' Dazai la lên, giật tay ra khỏi đầu cậu.

'   ...' Mọi người xung quanh =_=

'   Ad-dono, mạn phép hỏi cô dùng đầu nào của búa đập cậu ta vậy.' Hirotsu hơi cúi người, khóe mắt có chút giật giật.

'   ...' ad ngồi đấy, ad không trả lời, không, ad không biết gì cả, ad thề, ad không liên quan.

**Again**

'   Cậu rất là phiền phức đấy, cậu biết không.' Dazai đưa tay lên tóc cậu, xoa nhẹ.

Dazai nhấp nhẹ ly rượu vang, ánh mắt lưu lạc nơi vô định thầm nhớ lại khi xưa.

Từ lúc hai người họ gặp nhau, bên nhau, đánh nhau và trở thành cộng sự của nhau, từ ngày họ trao cho nhau những nụ hôn phớt lờ cho đến đêm nồng nàn ân ái.

Tay anh dời chỗ, thay vì xoa nhẹ tóc anh đem nó xuống quẹt đi giọt sương nơi khóe mắt. Bàn tay kia vẫn chưa dừng lại, dần đưa xuống bên má và nhẹ nhàng xoa xoa.

'   Ưm.' Chuuya gầm gừ một tiếng nhỏ. Dazai không nhịn được nở nụ cười nhẹ.

Họ yêu nhau từ bao giờ nhỉ. Từ khi gặp nhau cho đến bây giờ. Họ vẫn ghét cay ghét đắng tất cả mọi thứ về người kia. Vậy mà lại đến với nhau trong vô thức.

Thiệt tình, sao tôi lại yêu phải cậu chứ?

'   Ai mà biết được, phải không.' Bóng lưng Dazai dần thấp xuống, đưa mặt lại gần Chuuya hơn.

Khuôn mặt Dazai gần Chuuya hơn thảy, Tay anh còn giữ nhẹ cằm cậu để không lệch tông. Anh dần nhắm mắt cố tận tưởng.

Ad ngồi phía sau chuẩn bị đón hint. Đôi mắt long lanh của ad như muốn bay lại kia ngắm cận cảnh. Mọi người xung quanh cũng im thin thít để tránh cơn thịnh nộ của ad. Và...

'   Khụ...Khụ...' Nam hài tóc highlight đưa tay che miệng, bệnh cũ tái phát không nịn được mà ho vài tiếng. Bất quá, sau tiếng ho của cậu mọi thứ trở nên im bặt.

Sau lưng có sát khí.

R.I.P Akutagawa.

**Again**

Khuôn mặt Dazai gần Chuuya hơn thảy, Tay anh còn giữ nhẹ cằm cậu để không lệch tông. Anh dần nhắm mắt cố tận tưởng.

Khoảng cách hai khuôn mặt dần được giảm đi. Cho đến bên sát nhau.

'   Ưm...' Chuuya lầm nữa rên một âm, hình như có cái gì đó trong cổ họng cậu.

'   Hử...' Dazai ngồi thẳng người dậy, có gì đó không ổn.

Mọi người xung quanh kiểu: Gì vậy, chưa hôn mà.

'   Ọe...' Chuuya bất chợt cong người, ói ra khắp nơi.

'   ...' Dazai

'   ...' Mọi người

'   ...' Ad

'   ...' Trợ lý


Tăng
tăng tằng
tằng tăng
tăng tăng

THE END


—————————————————

Đến đấy là hết rồi. Thật á.

Cơ mà, tui thấy nó dth mà.
○_○

Chúc mừng sinh nhật Chuuya!

🥳🥳🥳🥳

Ngày viết:20-4-2020
Ngày sửa lỗi:25-4-2020
Ngày đăng:29-4-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net