Phần 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  'Oy tên kia.' Bạn quay qua quay lại rồi gọi tên một thằng cấp dưới nào đó.


   'Vâng ạ.' Hắn ta giật mình một phát rồi nghiêm chỉnh đáp lời.

   'Chuu... không quản lý của các người đâu rồi.'

   'Cái đấy... ngài quản lý đi làm nhiệm vụ vẫn chưa quay lại ạ.'

   "Hử... chưa xong à. Lại gặp chuyện gì sao."

Bạn nghĩ thầm trong đầu. Tức thiệt, tay vẫn còn rỉ máu cơ chứ. Khó chụi chết đi được.

Bạn cau có bước tiếp trên hành lang. Rồi rời khỏi tổng hành dinh.

   'Ah~~~~~' bên lan can biển, bạn ngâm một tiếng dài.

Mệt rồi đây, hết trụ sở thì là The Giuld, bây giờ lại xuất hiện Headless Snake. Rắc rối đến liên tiếp thế này đúng phiền chết đi được. Aaaaaa có nên lôi chính phủ vào luôn không nhỉ. Hay lũ chuột thì sao?

*****

   'Chậm một chút, Yumeno.' Bạn gọi tên thằng nhóc phía trước.

   'Nhanh lên, nhanh lên, Nashi-nee. Phía này này.' Lời bạn như thoảng qua. Chẳng ngăn được thằng nhóc này.

Sau khi thưởng thức buổi trưa ở một cửa hàng nhỏ, bạn bắt gặp Q -Yumeno đang chạy chân sáo trên đường lớn. Nhớ đến lời hứa hôm bữa nên liền quyết định đi chơi cùng nó. Và đó cũng là lý do cho việc cả hai đang chạy quanh toa tàu nhỏ đây.

   'Cẩn thận một chút, Yumeno.' Bạn đỡ lấy thằng bé trước khi nó va phải góc ghế ngồi.

   'Hì...' thằng bé quay lại, cười nhe răng với bạn. 'Chúng ta cùng đi công viên đi, Nashi-nee.'

   'Lo cho cái nhiệm vụ của em trước đi.' Bạn cười nhẹ đáp.

Q bĩu môi, Mori đã nhắc đi nhắc lại nghe đến chán rồi. Vậy mà bạn cũng...

   'Làm nhanh một chút, ta tranh thủ đi chơi ha.' Bạn như hiểu rõ thằng nhóc nghĩ gì liền xua tan. Cười nói.

   'Vâng!' Hiệu quả tức thì. Thằng bé cuòi tươi như đóa hoa.

'Cạnh.' Cửa toa mở ra. Có hai người bước vào. Một là Naomi cùng cô nàng nào đó

Thấy hai người kia xuất hiện, bạn liền ngồi xuống một chỗ bên cạnh. Tay dưa lên vuốt nhẹ má Q.

   'Nhanh gọn lẹ thôi nhé.'

   'Vâng ạ.' Nói rồi thằng bé cũng đi mất. Hòa cùng nhóm người kia.

Bạn quan sát nó một lúc. Xác nhận mọi chuyện đều ổn liền nhìn ra phía sau khung cửa sổ.

Hiện đoàn tàu vẫn còn nơi nông thôn. Khung cảnh xanh xanh yên bình. Ngâm mình trong dòng suy nghĩ miên mang, bạn cũng chẳng rõ từ khi nào đã đến thành phố. Các tòa nhà lớn hiện lên và rồi chạy vút qua. Môi bạn hơi mở ra.

   'Kait¹... A.' Cậu nói còn chưa hết, bạn liền ngẩn người. Bạn định nói gì vậy không biết. Cứ thế này thì Yokohama sẽ tan tàn dưới tay bạn quá.

   'Haiz...'

Và rồi đoàn tàu cũng đã cập bến. Qua khung cửa sổ bạn thấy được người hổ ở kia. Một mình cậu ta. Rồi hai cô gái kia cũng bước đến gần, à cả Q nữa.

   'Nhanh chút coi nào.' Bạn mệt mỏi làu bàu vài tiếng. Phí thời gian chết đi được.

Và rồi, Atsushi nổi điên lên, như đã đoán. Cậu ta tấn công cô gái thư kí kia. Dù gì trong mắt cậu, thì cậu mới là người bị tấn công.

   'Hahahahahah.' Bên ghế ngồi chờ của ga. Con búp bê của Q ở đấy. Cùng với cái điệu cười kinh tởm của nó.

   'ATSUSHI!' Dazai lao ra từ ngã rẽ. Chà... nhanh thế.

Cậu ta lầm bầm vài câu trong miệng rồi lao đến cầm lấy con búp bê kia.

   'Cút đi.'

Con búp bê dần tan biến, đồng thời dấu ấn trên người Atsushi cũng mất. Hử... Vậy là xong rồi á hả.


Toa tàu lần nữa rời ga. Bạn nhì khung cảnh kia mà khẽ cười. Nước cờ... lại tự đi nữa rồi.

'Xình xịch xình xịch...' tiếng động cơ tàu phát ra inh ỏi bên tai. Cơ mà đấy cũng chẳng phải việc mà bạn quan tâm lúc này.

   'He-bi².' Bạn thầm thì vài âm nhỏ qua khẽ răng.

Chúng ta... phải chuẩn bị trước khi bị lũ rắn vồ lấy. Bạn lấy tay áo lau đi đống hơi nước còn sót trên tấm kính cửa sổ. Đến lúc rồi.

Cho lũ rắn trở lại.

*****

Đêm đến, bên trong văn phòng bạn chẳng gọn gàn cho lắm. Giấy tờ thì chất đống trên bàn. Bạn ngồi trên sofa sử lý tất tần lật các vết thương trên người.

   'Xin phép.' Phía bên ngoài là Hirotsu. Ông ấy gõ cửa phòng bạn rồi mới vặn khóa bước vào. 'Đây là tất cả tài liệu mà chũng tôi tìm được.'

   'Ồ cảm ơn.' Bạn đáp lại một tiếng, mắt nhìn sang tập giấy mỏng trên tay ông.

   'Cô lại bị gì vậy, Nashi-dono?' Ông ấy đặt đống giấy xuống bàn. Hỏi bạn khi thấy bạn đang thay băng cả trên đầu lẫn ở bàn tay.

   'À, mới sôi máu ấy mà.' Bạn thờ ơ trả lời, tay cầm băng quấn thêm vài vòng nữa.

   'Vậy...'

   'À ông lui xuống chút được không, tôi còn một số vết thương nơi bụng nữa.' Bạn cười nhanh chóng đuổi khéo ổng. Đồng thời tay chỉ về phía bụng của mình.

   '...Xin phép' Sau khi chần chừ vài ba giây ông ấy cũng rời đi.

Bạn dõi mắt quan sát cánh cửa vừa đóng. Nụ cười tắt dần, ánh mắt cũng dục lại. Với tay đến chỗ giấy của ông Hirotsu. Đọc sơ qua vài tờ. Rồi lại để xuống, người nhã ra thành ghế. Tay bạn đưa lên, đặt lên trán, mệt mỏi thở dài.

   'Lũ rắn này...'

*****


   'Nashi, về cùng không.' Chuuya đẩy cửa vào văn phòng bạn.

Bên trong là bạn đang ngồi trên ghế và quấn băng phần bụng. Lưng xoay về phía cửa. Vì giọng nói mà quay đầu lại. Và dương nhiên, bạn không mặc áo. Tức là hiện tại đang bán khỏa thân.

   'A...Chuuya...' Bạn kêu tên cậu ta.

   'SANG PHÒNG BÊN MÀ SỬ LÝ VẾT THƯƠNG. ĐỒ NGỐC.' Chuuya la toáng lên. Cậu cầm lấy cái đồng hồ trên kệ tủ ném vào đầu bạn.

   'Aw...' Bạn đưa tay xoa cái cục u mới xuất hiện.

'Cạnh.' Lúc này, cánh cửa đóng lại. Chuuya ở bên ngoài nói lớn.

   'Mặc đồ vào đi.'

À... ra là cậu ta ngại.

Nói vậy thôi chứ bạn cũng nhanh chóng quấn xong đống băng rồi mới mặc áo vào.

   'Rồi đấy!' Bạn hơi to giọng một chút để người ngoài kia có thể nghe thấy.

   'Về không?' Cậu ta lần nữa đẩy cửa vào. Hỏi lại lần nữa.

   'Có chứ...' Bạn tươi cười, nhảy xuống ghế mặc cho vết thương vẫn còn.

'Loạt...soạt...' khi bạn giật chiếc áo choàng. Do vô ý mà làm rơi đống giấy nằm trên. Chúng bay lả tả khắp nơi và rồi đậu khắp cả căn phòng.

Một tờ giấy đậu ngay chân Chuuya. Ánh đỏ bao quanh tờ giấy rồi lại bay lên ngang tầm. Chụp lấy tờ giấy, đồng thời phá bỏ dị năng.

   'Cái?!?!'

Đôi đồng từ cậu mở to khi thấy bức hình trong tay. Chỉ trong giây lát, tờ giấy bị giật đi. Trước mắt cậu là khuôn mặt phóng đại của bạn. Khuôn mặt cả hai gần nhau đến nỗi Chuuya có chút giật mình. Liền vô thức lùi về sau một bước.

   'Im lặng nhé, Chuuya.' Bạn vẫn giữ nụ cười trên môi. Nói xong liền đi khắp phòng lượm lại giấy tờ.

Chuuya vẫn chưa hoàn hồn. Người trên tờ giấy kia rất quen thuộc, là...

Khoan... là ai ấy nhỉ?

   'Chuuya đi thôi.' Bạn kéo Chuuya quay lại nhân giới. Đồng thời ôm trọn tập hồ sơ kia vào lòng.

   "Cậu không được phép nhớ lại, Chuuya."

*****

Bạn nằm trên giường ngủ. Cả người bồng bềnh như trôi như nổi. Thật ra bạn mới tắm xong á. Khuôn mặt thỏa mãn hết sức, bạn bước lại phía tủ.

Lục nát cái tủ nhỏ rồi lại lôi ra một viên ngọc cỡ lớn.

Nó vẫn vậy, từ cái hồi cô ho nó ra đến bây giờ nó vẫn như vậy. Bạn xoay xoay viên ngọc trong tay. Cái tổ chức ấy có liên quan đến lũ rắn. Hay chúng chỉ là một phần của lũ rắn. Bạn cũng chẳng rõ. Thiết nghĩ... có nên đập nó ra không nhỉ.

Và quả thật, nghĩ là làm. Bạn ném thẳng viên ngọc xuống sàn nhà. Tạo nên một tiếng động rõ lớn, khói bụi cũng bắt đầu loan ra.

Bỏ mẹ, chơi ngu rồi. Kiểu gì cũng ăn chửi thay cơm

   'Khục khục...' Bạn khẽ ho. Nhíu mày, trong khói có độc.

Ánh huyết sắc lóe lên. Bạn kích hoạt di năng đống khói tức thì tan đi.

Ngu thật rồi, bạn ít nhiều cũng hít phải khói. Khốn thật.

   'Cái quái gì vậy hả, Nashi.' Cánh cửa bị đập không thương tiếc, đằng sau cánh cửa là Chuuya cò deo tạp dề và cầm cái vá xông vào.

   'Chuuya... khục khục... có độc...' lời cảnh báo của bạn mơ hồ. Chỉ được trọn vẹn đôi ba câu. Rồi liền lịm đần.

   'Oy Nashi...NASHI...' Thứ cuối cùng lọt vào tầm mắt vạn là Chuuya hối hả chạy đến bên bạn.

Lại làm phiền cậu nữa rồi, Chuuya.

*****

¹: Kait... nguyên văn (解体) Kaitai có nghĩa là phá hủy.

²: Hebi (ヘビ) trong tiếng nhật có nghĩa là rắn.

*****

20-4-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net