Phần 4 Nhiệm vụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Cạch. Lách. Leng keng.' Bạn hiện đang chuẩn bị kĩ càng. Mà cũng không chuẩn bị gì nhiều cho lắm. Chỉ là cái găng tay cùng vài thứ lặt vặt.

'Em đi bây giờ à.' Phía sau bạn có giọng nói quen thuộc. Vậy nên chẳng cần quay lại bạn cũng biết là ai.

'Ane-san. Buổi tối tốt lành.' Bạn vẫn tiếp tục soạn đồ cho nhiệm vụ sắp tới.

'Chị đã chờ em cả ngày hôm nay.' Chà... quả là Nee-sama. Bạn đi đâu, ở đâu cũng sẽ biết rõ.

'Xin lỗi nhé, hôm nay em không sang thăm chị.' Bạn cười trừ. Khâu sửa soạn đã xong. Đứng đậy quay người về phía người phụ nữ cùng bộ Kimono hồng truyền thống. Mái tóc hồng sắc được búi lên. Mái che đi một bên mắt.

'Và thế, bây giờ em lại đi.' Kouyou có chút tức giận. Nàng đã chờ bạn cả một ngày trời để có thể cùng bạn tâm sự. Vậy mà không thấy đâu. Và bây giờ lại chuẩn bị đi tiếp.

'Sao biết được là nhiệm vụ của Mori-san mà.' Bạn cười, đi lại phía tủ kín một bên tường.

'Ngày mai em rảnh chứ?' Cô hỏi. Chà nàng thực sự muốn cùng bạn tâm sự a~~

'...' Bạn im lặng 3 giây. Mở cửa tủ kính ra. Tìm một thứ gì đó.' Có lẽ. Chị chuẩn bị trà nhé. Trà đen Barley nhé.' Bạn ló đầu qua cánh cửa đang mở. Cười tươi với người trước mặt.

'Được rồi.' Kouyou cười mỉm. Sau bao lâu bạn vẫn vậy.

'Đây rồi.' Từ trong tủ, bạn lấy ra một bộ kim tiêm.

'Ưm...' Kouyou nhăn mày. Lần nào làm nhiệm vụ bạn cũng mang theo một hộp kim tiêm và vứt bừa bãi ở nơi bạn đến.

'Thôi nào Ane-san, dù sao thì Mori-san cũng muốn cho mọi người biết rằng Dakuu quay trở lại mà.' Bạn cầm một cái ống tiêm, rồi lọ chứa vắt xin. Bơm vào. Tay cầm dần kéo lại khiến cho vài giọt vắc xin li ti bắn ra.' Thế lão còn muốn gì nữa mà sai chị đến đây.'

Kouyou quen bạn đã lâu. Dương nhiên hiểu rõ ý của bạn. Nàng nhìn bạn, còn bạn thì vẫn đang tiêm vắc xin vào từng chiếc kim.

'Boss có một điều muốn nhắc nhở em. Trong nhiệm vụ lần này tuyệt đối không được sử dụng năng lực.' Kouyou đem tà áo lên che miệng. Mắt khép lại quan sát bạn bỏ cái kim cuối cùng vào hộp.

'Cạch...' bạn dùng tay dè xuống hộp, nắp lại.

'Không đùa chứ.' Bạn trầm trầm trả lời lại.

'Không hề.'

'...' Bạn im lặng. Không gian xung quanh dần dần trầm xuống.

'...' Kouyou nhíu mày, theo bản năng mà lùi dần về sau.

'Hà...' bạn biết chuyện gì đang xảy ra... thở dài một hơi rồi cố thu lại sát khí.'Nói với lão 'Thỉnh lần sau nói sớm một chút, công chuẩn bị rất cực khổ.''

'...' Kouyou thả lỏng, con bé này cư nhiên lại định sử dụng năng lực tại đây. 'Ta hiểu rồi. Ta đi trước.' Kouyou đáp lời, tà áo kimono dần khuất bóng sau cách cửa. Bỗng nàng lại ló đầu vào. 'Đừng quên buổi tiệc trà ngày mai.' Rồi đi mất.

Bạn đứng im tại chỗ. Ok lúc đầu thì vui đấy. Nhưng giờ thì bực thật rồi.

*****

'Cốc cốc cốc.'

'Mời vào.' Mori- ngồi ở bàn làm việc, miệng tự tạo một nụ cười.

Cách cửa lớn mở ra. Kouyou bước vào. Vẫn diễm lệ như ngỳ nào. Nàng đi đến một chiếc ghế, để chiếc ô đỏ sang một bên và ngồi xuống.

' Sao rồi Kouyou?' Mori rời bàn làm việc, bước đến phía bàn trà. 'Được chứ?' Ông hỏi nàng.

'Nashi không trả lời. Nhưng ắt sẽ chẳng từ chối.' Nàng dưa tay nâng tách trà Bancha vẫn còn hơi ấm. Húp lấy một ngụm.

'Ồ...' Lão ngồi xuống ghế. Tay cũng cầm lấy tách trà gần nguội. 4 năm, thời gian rất nhanh cũng rất chậm.

'Vậy thì cớ gì.' Mori còn chưa kịp thưởng thức tách trà liền bị đem ra tra hỏi.' Cớ gì không cho nàng sử dụng dị năng.'

(Nàng ở đây là để chỉ Nashi auto bạn.)

'Để không mất đi chứng cứ.' Mori nhàn nhạt trả lời.

'Ngài thực sự muốn để nàng ta công khai quay lại.' Đặt tách trà xuống bàn, Kouyou nhìn người đàn ông đối diện.

'Phải... nó là một nước đi quan trọng.' Nói đến đây lão dừng lại một chút.' Để có thể thâu tóm cả bóng đêm.'

'Dẫu cho chúng ta không còn Dazai.' Kouyou bỗng dưng nhắc lại cái tên lâu ngày nhưng quen thuộc.

'Vì vậy... chúng ta cần lôi Dazai về lại bóng tối. Như vậy thì bóng đêm sẽ hoàn toàn thuộc về Mafia cảng chúng ta.' Mori nở một nụ cười. Nụ cười của boss.

*****

'Mình thề với trời là lão ta có kế hoạch gì đó. Không cho phép mình sử dụng năng lực. Ha nực cười.' Ở trụ sở của địch, bạn ngồi trên một tảng đá vì đổ nát mà rơi xuống. Cười khinh.

'Lũ này còn chẳng xứng với cái danh tội phạm. Không cần năng lực cũng có thể giết được dễ dàng.' bạn nhảy xuống, an toàn tiếp đất, đưa tay vào túi rồi cất bước đi.

'Lũ trẻ trâu.' Phán câu cuối rồi bạn rời đi. Để lại phía sau là một khung ảnh hoang tàn. Hàng trăm người chết nằm dè lên nhau, máu đổ đầy và đã đông lại màu đen. Tòa nhà to lớn lúc trước đã sập như chưa từng. Các tảng đá lớn nằm tùm lum trên đất. Không khí mang đầy mùi bụi trộn lẫn với mùi tanh của máu. Từng khu vực còn suất hiện một chiếc kim tiêm vứt bừa trên đất.

Như để đánh đấu địa điểm đã qua của DaKuu~Itchi (Phù thủy bóng đêm)


*****

Ngày viết:23-3-2020
Ngày sửa lỗi:23-3-2020
Ngày đăng:23-3-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net