Req 1: Nakahara Chuuya x TB

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Gió bên mái tóc em nhẹ đưa. Cớ gì lại mang thân ảnh anh đi mất.

Bạn trầm ngâm cùng bản nhạc tình du dưa trong căn phòng kín.

Căn hộ của bạn không to, nhưng lại chẳng thiếu thứ gì. Mọi thứ đều có một phần là nhờ vào năng lực trời sinh của bạn "HƯ VÔ TẠO HÌNH"

Nhờ thứ đấy mà bạn cuộc đời bạn chẳng thiếu thứ gì. Và cũng nhờ nó mà cuộc đời bạn chẳng có thứ bạn mong muốn nhất.

'Cạnh...Kítttttttt'

Bạn có thể nghe được tiếng mở cửa và trước đó là tiếng phá khóa.

'   Tb em có ở nhà không.' Những người mà bạn quen mà có gan dám đột nhập nhà bạn gần như chỉ có hai người.

1: Ane-san, chị ấy tự động chui vào nhà bạn không biết bao nhiêu lần chỉ với mục đích chăm sóc cho bạn. Để tránh cái trường hợp bạn ăn mặc như lũ trẻ ngoài bãi rác vào phòng họp. Hừm... bỏ đi, đừng nói về nó nữa.

Và 2 chính là...

'   Chuuya à, em đã nói bao nhiêu lần về việc phá khóa cửa nhỉ.'

Bạn ngã người ra sau. Cái việc khóa cửa công khai của anh khiến bạn phải làm lại nó. Với năng lực bạn có thì chỉ mất một giây.

'   Vậy tại sao em lại cứ khóa chốt lại khi ở nhà vậy nhỉ.'

Chuuya bước vào, cởi chiếc áo ngoài và khoát lên cái giá treo một bên.

'   Anh không đùa em đấy chứ. Con gái ở nhà một mình thì khóa chốt là chuyện hết sức bình thường mà.'

Bạn giật mi. Căn phòng đầy bóng tối bỗng sáng lói. Thân ảnh người bạn trai kia hiện rõ nơi công tắc.

'   Thế có ai là con gái mà ăn ở thế này như em không.'

Dưới ánh đèn sáng, anh chỉ xuống sàn.

Nơi tập hợp tất cả mọi thứ. Từ quần áo cho đến chăn gối, cả các mảnh vỡ từ chiếc ly, những chiếc điện thoại mà sớm đã vỡ tan. Hay thậm chí là những tờ giấy mà người khác cho là rất quan trọng cho đến nhưng mẫu bánh mì còn vụn. Tất cả hầu như là vậy.

Chiếc tủ một bên từ trong ra ngoài đều chứa đầy quần áo, chật chội và rơi rãi ra ngoài. Trên bàn một bên kia là ba chiếc máy tính loại xịn còn sáng cùng vài thứ gọi là ngũ cốc vươn vấn xung quanh. Đống giấy lộn xộn sắp xếp bừa bãi. Hết chiếm cả cái bàn rồi lại rơi xuống đất. Khung cửa sổ một bên được mở hờ, còn chiếc rèm thì lại bị rách một nữa và rơi xuống đất.

Mà bạn-chủ nhân của cái sự bừa bộn kia lại đang co gối. Ngồi trên ghế sofa tròn mà thưởng thức bài hát còn phát trong chiếc máy nghe nhạc kia. Trên người lại chẳng có lấy một bộ đồ gọi là đoàng hoàng. Chỉ mặc độc nhất chiếc áo phông cỡ lớn làm nó trề vai và che luôn phần nào đôi chân. Phía dưới thì chỉ mặc độc chiếc quần dùi nhỏ mà có khả năng bị che bởi chiếc áo phông kia. Mái tóc màu tro nhạt kia rối xù, dài đến cả đầu gối lại không được chăm sóc kĩ càng. Đôi mắt đen nhãn long lanh đầy yếu đuối, dưới mắt là cả một vùng quầng đen.

'   Đừng nói vậy mà.'

Bạn phồng má, nghiêng đầu. Mái tóc tro nhạt cũng ngã theo che đi phần nào khuôn mặt.

Dạo gần đây lũ phản động gần như đông hơn hẳn. Là một thành viên cấp cao của trụ sở chính bạn đã phải tham gia vào tổng cộng là 34 nhiệm vụ trong vòng ba tuần, nó thực sự khiến bạn kiệt sức. Năng lực của bạn có hạn, nhưng Mori-Boss Mafia hải cảng lại muốn đẩy sự hạn chế ấy lên cao nhất chỉ để bạn phục vụ cho tổ chức.

Ông ta là một con cáo già đầy gian xảo. Bạn biết chứ, nhưng có thể làm gì đây.

Bạn gục mặt vào đầu gối, chẳng hề để tâm đến người bạn trai còn đứng ngoài cửa kia.

Anh ấy thì chỉ thở dài một hơi, chuyện này không ít gặp ở bạn. Một người gặp vài vấn đề về tâm lý thần kinh. Thường thì sau mỗi nhiệm vụ bạn sẽ dành cả một ngày trời chỉ để nghe nhạc hoặc thả hồn trên mây. Vậy mà dạo gần đây lại phải liên tục làm nhiệm vụ. Anh cũng biết rõ phần nào nỗi khổ của bạn.

Sự bình yên nhỏ bé ấy. Liệu có thể cùng đôi ta đi đến cuối đời.

Năng lực của bạn là con dao hai lưỡi, vừa có lợi vừa vó hại. Bạn có thể tạo ra bất kì thứ gì với nó, và đó cũng là lí do bạn luôn bị săn lùng. Năm bạn lên năm, bạn là một nô lệ ở vùng tây nam. Sau khi bỏ trốn cùng với hai người chị, bạn là người duy nhất còn sống sót. Được cứu bởi Yosano năm ấy còn dưới quyền Mori. Hai người chị kia vốn chẳng còn phần nào kí ức. Bạn chỉ nhớ bạn có hai người chị, vậy thôi.

Sau khi đến với Mafia thì liền bị huấn luyện nghiêm ngặt. Áp chế và sử dụng dị năng. Trong thời kì đầu bạn còn bỡ ngỡ, đến năm 13, Mori lên chức vụ Boss. Bạn làm một trong những quản lý dưới quyền. Quản lý phần tiền mặt. Và Dazai Osamu một kẻ không rõ từ đâu trở thành trợ lý bên boss.

Anh và hắn hơn bạn hai tuổi, cơ mà nói về việc già đầu thì chấp Chuuya chục năm. Dazai thì... hắn lão hóa con mẹ nó luôn rồi.

'   TB!' Bỗng bên tai có tiếng hét lớn gần như vang trời. Bạn có chút giật mình liền quay sang.

'   Ơi?' Bạn ngây thơ hỏi, như thể không hè để ý bạn đã chọc tức người kia.

'    Đừng có mà ơi với anh.' Chuuya nổi gân, nhéo mạnh má bạn.

'   Aww đau.' Bạn nhắm bên mặt bị nhéo, đưa tay lên xoa má sau khi anh thả tay.

A... giờ mới để ý, căn phòng đã được dọn dẹp gọn gàng cả rồi. Đâu vào đó cả rồi, rác cùng đống đồ thừa chắc là cái bãi lửa ngoài kia ha. Mà trên người nam hài tóc cam kia lại là chiếc tạp dề xám. Anh ấy dọn lại mọi thứ từ khi nào vậy.

'   Woa.' Bạn không nhịn được cảm thán. Dẫu cho đây chẳng phải lần đầu. Cơ mà lần nào cũng nhanh và sạch như vậy cả hết á. Hack à!

'   Được rồi, em muốn ăn gì nào.' Chuuya bật nguồn chiếc điện thoại trong tay. Ạh ấy là một trong số những người không muốn bạn sử dụng năng lực nhất. Và cũng là một trong số ít người biết rõ cái hại của nó.

'   Ramen.' Bạn thủ thỉ nhỏ.

'   Gì?' Chuuya hỏi ngược lại, khộg phải là anh không nghe rõ cơ mà... ăn ramen? Bạn?

'   Không được ạ.' Bạn hơi tủi, co người lại, thì hiện tại bạn đang muốn ở một mình đấy. Cơ mà bên anh thì đương nhiên là hơn rồi.

'   Không phải!' Chuuya giật mình, xua tay. Chỉ là... nếu anh nhớ không nhầm bạn chẳng bao giờ ăn đồ nóng vậy mà bây giờ lại đòi ăn ramen, không phải chứ.

Và đúng như ảnh nghĩ, sau khi đặt ramen đến, bạn chỉ mới nhìn thấy liền không ăn. Khinh bỉ đẩy cái bát về phía anh. Anh tức á...

Sau đó anh bóp má bạn và nhét tô ramen vào.

Bạn cười tươi đẩy cái cơ thể m6 của anh ra. Và anh thì vẫn mang khuôn mặt hầm hầm dùng dị năng nâng cái bát mì nóng hổi.

Tiếng cười vui vang vọng, trong căn phòng lớn của bạn.
































Đấy là một vài phút yêu thương trước ngày cuối.

'   Chuuya này, xin lỗi nhé.' Bạn thì thào, cơ thể dần mất sức.

'   ...' anh chẳng trả lời, im bặt ôm bạn vào lòng.

Bạn nằm trong lòng anh, và anh ngồi bệt xuống bên bạn. Khung cảnh xung quanh chính là một bãi chiến trường. Xác người nằm đấy, của cả kẻ địch và quân của ta.

Thương vong trận chiến lần này không nhỏ, trong đó có cả bạn.

Với chút hơi thở cuối, bạn vẫn kịp trao lời xin lỗi đến anh. Người bạn yêu bao năm.

Anh trầm mặc, trên tay là người phụ nữ của anh. Cô ấy, đã chết rồi. Ngay trong lòng anh, cô ấy đã trút hơi thở cuối.

Chẳng phải do súng đạn hay do thương tích. Mà do năng lực của chính bạn. Thứ đã đi theo bạn từ thửa còn thơ.

"HƯ VÔ TẠO HÌNH" ai cũng cho rằng đấy là một năng lực mạnh. Và quả thật, nó rất mạnh rất có hại cho cho cả người sử dụng. Nó ăn mòn mạng sống người dùng. Sử dụng càng nhiều, càng chết dần đi.

Và bạn là người sử dụng nó. Là một trong những quản lý cấp cao của Mafia hải cảng. Là một nạn nhân của nó. Là người mất đi tuổi thơ bởi nó.

Vậy khi đến Mafia, bạn đã đánh mất điều gì.

Là tự do. Điều mà bạn hằng mong muốn.

Vậy... bạn có được điều gì.

Là tình yêu của anh và của bạn.

***************

OvO

Nhìn gì, hết òi á. Thật ra thì, tui cũng hông biết phải làm gì luôn á. Đây là Req đầu? Cơ mà thấy nhảm nhảm sao á.

Như thể...ừm...

Tui không biết âu. Có ý định xóa đi viết lại cơ mà...

Tui hông biết âu... huhu

TrnNguyn629262 Merlin trên cao, xin hãy thứ lỗi cho cái tay nghe này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net