Chương 18: Phú Quý và Cơ Hàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi cả bọn đang ở ngoài sân thì ông Weasley đã trở về. Arthur Weasley ngồi thụp trong cái ghế ở nhà bếp, cặp kính đã gỡ ra và hai mắt ông nhắm nghiền. Ông là một người đàn ông gầy, sắp hói đầu, nhưng mớ tóc còn lại ít ỏi cũng đỏ hoe như tóc bất cứ đứa con nào của ông. Ông đang mặc áo chùng phù thủy màu xanh lá, tấm áo đầy bụi đường. Sau khi Harry và Ciara chào hỏi ông, Ron nảy ra ý định muốn cho hai người xem phòng ngủ của nó.

Ba đứa ra khỏi nhà bếp, đi xuống một hành lang hẹp, tới một cái cầu thang chông chênh. Cái cầu thang ngoằn ngoèo chạy khắp căn nhà. Trên tầng thứ ba, một cánh cửa hé mở. Harry bắt gặp một đôi mắt nâu sáng đang chăm chú nhìn nó, lập tức cánh cửa đóng sập lại.

Ron nói:

- Ginny đó. Bồ không biết thôi, con nhỏ mà mắc cỡ như vậy thì kỳ lạ hết sức. Thông thường có khi nào nó chịu im miệng đâu.

Hai đứa trèo lên thêm hai tầng nữa, rồi đến một cánh cửa tróc sơn có đính một tấm bảng nhỏ ghi PHÒNG CỦA RON.

Trong khi Harry bước vào thì Ciara lại chỉ đứng ở ngoài cửa, sau đó cô quay người, đi đến căn phòng ở tầng thứ 3. Gõ khẽ lên cánh cửa gỗ vài lần, một cô bé xinh xắn mở cửa ra. Ciara mỉm cười, miệng mấp máy khẩu hình: " Xin chào"

Lần đầu tiên Ginny thấy một người xinh đẹp như vậy, đặc biệt khi nhìn vào đôi mắt màu xanh đó, con bé cảm thấy rất cuốn hút. Ginny cũng biết đến người trước mặt mình, nó mở rộng cửa:

-Chào chị, Ciara Potter.

Ciara bước vào căn phòng, cảm giác rất khác biệt với căn phòng khi nãy của Ron. Nó ngăn nắp và khá nữ tính. Quay sang nhìn Ginny, cô làm động tác giống như muốn viết chữ. Ngay lập tức con bé hiểu ra, nhanh chóng chạy đi lấy giấy bút:

-Chắc em đã biết nhưng chị vẫn muốn giới thiệu một chút. Chị tên Ciara Potter, em gái của Harry Potter.

-Vâng, em có biết đến chị, chị từng xuất hiện vài lần trong sách, Ron cũng nhắc đến chị rất nhiều lần.

-Vậy sao? Vậy có lẽ em cũng biết đến Harry

Nhìn thấy cô hỏi như vậy, cô bé vội gật đầu lia lịa. Ciara hỏi tiếp:

-Em... có vẻ rất hâm mộ anh Harry nhỉ?

Ginnny nhìn thấy câu hỏi của cô, liền đỏ mặt, nhẹ gật đầu.

Ciara nhìn cô bé đang đứng trước mặt mình, nụ cười trên mặt càng đậm hơn. Đáng yêu quá! Cô bé này thích Harry sao?

Hai người nói chuyện với nhau khá hợp. Ginny là một cô bé hoạt bát, hai người nói đến rất nhiều đề tài. Việc Ginny bỗng trở nên thân thiết với Ciara, suốt ngày dính lấy cô khiến Ron cũng rất bất ngờ.

Sau một tuần lễ ở trang trại Burrow, Harry và Ciara nhận được thư cú từ Hogwarts. Thư của Harry và Ciara bảo nó phải đón tàu Tốc hành Hogwarts như thông lệ, ở nhà ga Ngã Tư Vua vào ngày một tháng chín. Có cả một danh mục sách mới mà nó cần cho niên học sắp tới.

Học sinh năm thứ hai cần có:

Sách Thần Chú Căn Bản, lớp 2, của Miranda Goshawk

Giải Lao Với Nữ Thần Báo Tử của Gilderoy Lockhart

Lang Thang Với Ma Xó của Gilderoy Lockhart

Nghỉ Lễ Với Phù Thủy của Gilderoy Lockhart

Ngao Du Với Quỷ Khổng Lồ của Gilderoy Lockhart

Hành Trình Với Ma Cà Rồng của Gilderoy Lockhart

Lang Thang Với Người Sói của Gilderoy Lockhart

Một Năm Với Người Tuyết Quạu Quọ của Gilderoy Lockhart

Ciara đọc xong danh mục cũng rất ngạc nhiên, hầu hết đều là sách của Gilderoy Lockhart. Nghe Fred nói, ông ấy là giáo sư mới của môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, cô còn cho rằng ông ta là một người rất tài giỏi, nhưng suy nghĩ đã ngay lập tức bị cô bác bỏ cho đến khi gặp ông ta. Sách của Gilderoy Lockart rất đắt, cộng thêm với việc năm nay Ginny nhập học, phải mua đồng phục mới, đũa phép và các thứ tùm lum, vì vậy ông bà Weasley có lẽ khó mà kham nổi chi phí.

Bọn họ du hành bằng bột Floo để đến Hẻm Xéo vào sáng thứ tư. Ông Weasley đặt tay lên vai Ciara khẽ căn dặn:

-Ciara bé nhỏ, con sẽ độn thổ đến Hẻm Xéo cùng ta, được chứ?

Ciara nhẹ gật đầu. Cũng phải thôi, cô là một người câm, làm sao có thể xử dụng bột Floo giống bọn họ được chứ.

Sau khi nhìn thấy Fred và George làm mẫu trước đó, đến lượt Harry cậu có vẻ khá lo lắng. Cố gắng ghi nhớ những lời nhắc nhở của bà Weasley và Ron, nó bốc một dúm bột Floo và bước đến cạnh lò sưởi:

-< Đừng lo lắng quá, Harry. Anh sẽ làm được thôi.>

Mặc dù nhìn thấy hành động của cô nhưng Harry vẫn rất căng thẳng. Nó hít sâu một cái, rải bột lên lửa, bước tới; ngọn lửa gây cảm giác như một làn gió ấm áp; nó mở miệng ra và lập tức nuốt phải một bụm tro. Nó ho:

- H... hem... hẻm... X... xeo... xéo.

Đến khi Harry biến mất trong ngọn lửa trong đầu cô hiện lên một suy nghĩ: hình như anh ấy nói nhầm điểm đến rồi thì phải. Không chỉ có cô mà mọi người cũng cảm thấy vậy, họ nhanh chóng xử dụng bột Floo đến đó vì sợ Harry đi lạc. Và bây giờ chỉ còn lại cô và ông Arthur Weasley:

-Ciara, nắm chặt lấy tay ta nào, đừng buông tay ra nhé, bây giờ chúng ta cũng đến Hẻm Xéo thôi.

Dừng một chút, ông bổ sung thêm:

-Có lẽ sẽ hơi khó chịu và chóng mặt một chút đó, chịu khó nhé.

Ciara nắm chặt lấy cánh tay ông. Điều cuối cùng mà cô cảm giác được là mọi thứ trở nên tối đi; cô cảm thấy bị dồn ép từ rất nhiều phía khác nhau; cô không thể thở được và có cảm giác như là có những thanh thép nẹp thùng đang xiết chặt quanh ngực của cô; mắt thì gần như bị ép sâu vào trong đầu, màng nhĩ cũng tương tự như thế và sau đó thì...

Ciara phải hít thật sâu thì mới có thể mở mắt ra, cô có cảm giác như mình vừa đi qua một cái ống nhựa rất chật chội. Nhưng lúc này đây, trước mắt cô không còn là trang trại Burrow nữa mà là Hẻm Xéo.

-Con có sao không, Ciara?

Ông Arthur lo lắng hỏi

Ciara lắc đầu, nhưng cô nghĩ rằng mình không thích hình thức di chuyển này cho lắm.

Sau một hồi tìm kiếm thì bọn họ đã tìm được Harry, Ron, Hermione cùng với những người khác. Cùng đi tới tiệm Phú Quý và Cơ Hàn, cô mới biết hóa ra không phải chỉ có đám anh em nhà Weasley, Harry, Ciara và Hermione là đám duy nhất kéo tới đây. Tới gần cửa tiệm, họ kinh ngạc thấy một đám đông bu đen bu đỏ bên ngoài, tìm cách chen lấn vô trong. Nguyên nhân của sự kiện này được một tấm biểu ngữ tổ chảng giăng ngang phía trên cửa sổ thông báo:

GILDEROY LOCKHART

Sẽ ký tên vào quyển tự truyện của ông CÁI TÔI MÀU NHIỆM

Hôm nay, lúc 12:30 trưa đến 4:30 chiều.

Hermione có vẻ vô cùng mừng rỡ, trái ngược với cô bé, Ciara lại cảm thấy đây là một việc làm ngu ngốc, cô bắt đầu hoài nghi về thầy giáo dậy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám liệu sẽ không...

Ron, Harry và Hermione chen lọt được vô trong. Người ta xếp hàng rồng rắn đến tận cuối tiệm sách, nơi ông Lockhart đang ký tên vào sách của ông.

Mỗi đứa nhanh chóng vớ lấy một cuốn Nghỉ lễ với Phù thủy rồi lẻn lên phía đầu hàng, chỗ anh em nhà Weasley đã đứng xí chỗ cùng với ông bà Granger.

Còn Ciara thì chỉ đứng ở ngoài, từ trước tới nay cô không bao giờ làm mấy việc hạ thấp địa vị của bản thân như là chen lấn trong đám đông chỉ để xin chữ kí một tên mà cô còn chưa biết được hắn ta là người như thế nào.

Gilderoy Lockhart từ từ hiện ra trong tầm mắt của họ khi họ nhích dần tới. Ông ngồi ở một cái bàn, vây quanh là những tấm chân dung lớn của chính ông, cái nào cũng nháy mắt và cười phô hàm răng trắng bóng với đám đông. Lockhart bằng xương bằng thịt thì mặc bộ áo chùng xanh lơ y chang màu mắt của ông, cái nón phù thủy chóp nhọn ung dung chiếm một góc trên mái tóc dợn sóng của ông.

Một lão lùn xủn có vẻ quạu quọ đang nhảy nhót loanh quanh để chụp hình ông bằng một cái mấy chụp hình đen phụt ra từng cuộn khói tím mỗi khi đèn nhá sáng.

Ông Malfoy cũng ở bên trong tiệm, khi nhìn thấy Harry, ông tròn mắt ngó, rồi ông đứng lên dõng dạc nói to:

-ĐÂY CHÍNH LÀ HARRY POTTER!

Đám đông tách ra, xì xào kích động. Lockhart nhoài tới, nắm cánh tay Harry, kéo nó lên phía trước đám đông. Khi Lockhart bắt tay nó để chụp hình, mặt Harry nóng bừng lên. Lão chụp hình thì bấm máy như điên, xịt khói mù mịt vào mặt những người trong gia đình Weasley.

Qua kẽ răng sáng bóng của mình, Lockhart bảo:

- Cười tươi lên Harry! Hai chúng ta gộp lại thì dư sức lên trang nhất.

Cuối cùng, khi ông buông bàn tay Harry ra, nó cảm thấy mấy ngón tay mình tê rần. Nó đang tìm cách lỉnh về đứng chung với đám gia đình Weasley, thì Lockhart lại quàng cánh tay qua vai nó và kẹp chặt nó vào hông ông.

Ông giơ tay ra hiệu mọi người im lặng và nói to:

- Thưa quí bà và quí ông, khoảnh khắc này thật phi thường biết bao! Đây là khoảng khắc tuyệt hảo để tôi gởi đến quí vị một thông báo nhỏ mà tôi đã hằng chờ đợi. Hôm nay, khi cậu Harry trẻ tuổi này bước vào nhà sách Phú quý và Cơ hàn, cậu ấy chỉ muốn mua quyển tự truyện của tôi – quyển sách mà tôi sẽ sung sướng ký tặng cậu ngay bây giờ, miễn phí...

Đám đông lại vỗ tay rào rào. Lockhart lắc vai Harry mạnh đến nỗi cặp kiếng của nó tuột xuống tới chót mũi. Ông nói tiếp:

- Cậu ấy không hề biết rằng, chẳng bao lâu nữa, cậu sẽ nhận được nhiều, rất nhiều hơn quyển sách của tôi, quyển Cái tôi màu nhiệm. Thực vậy, cậu ấy và bạn bè cùng trường sẽ tiếp xúc được cái tôi màu nhiệm bằng xương bằng thịt. Vâng, thưa quí bà và quí ông, tôi xin hân hạnh vui mừng thông báo rằng tháng chín này, tôi sẽ nhậm chức giáo sư môn Nghệ thuật Phòng chống Hắc ám ở Hogwarts – học viện đào tạo phù thủy và pháp sư!

Đám đông vỗ tay reo hò. Ciara từ bên ngoài nhìn vào, miệng khẽ giương lên một nụ cười khinh bỉ. Không hiểu sao, cô lại có suy nghĩ tên này chẳng khác nào một kẻ ngốc, bởi lẽ lời hắn ta nói ra toàn là những lời khoe khoang xáo rỗng, cô rất tò mò không biết rốt cuộc những thành tựu được người người ca ngợi kia liệu từ đâu mà ra, nhưng cô có thể chắc chắn nó không phải của một người như hắn. Đang chìm trong suy nghĩ của mình, bỗng bên tai cô vang lên một giọng nói:

-Cậu không cùng vào góp vui với anh trai cậu sao?

Ciara quay sang, Malfoy đang đứng bên cạnh cô:

-Đừng nhìn mình chằm chằm như vậy, không phải cậu cũng thấy vào bên trong kia rất vô nghĩa sao?

Hiện tại thì Ciara đã biết được lí do vì sao Malfoy cũng ở ngoài này, cô không trả lời, đưa mắt nhìn dòng người đi lại bên ngoài:

-Cậu không giống với những người khác.

Giọng nói đó vẫn tiếp tục vang lên, cô không quay lại, ánh mắt vẫn nhìn xa xăm, Malfoy nhẹ cười khẩy một tiếng:

-Cậu làm tôi cảm thấy tò mò về cậu đấy, Ciara.

Nói rồi, cậu ta quay người bước vào trong tiệm, ông Malfoy đã chờ sẵn ở đó. Ciara dường như không để tâm đến câu nói của cậu, đôi mắt nhìn mãi một điểm không có tiêu cự.

"Cậu tốt nhất không nên biết nhiều về tôi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net