Chương 21: Máu Bùn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau đó Harry đã phải tốn phần lớn thì giờ để lẩn tránh thầy Lockhart mỗi khi bắt gặp thầy xuất hiện ở hành lang. Nhưng tránh được Colin Creevey còn khó hơn nữa. Thằng nhóc đó hình như thuộc lòng cả thời khóa biểu của Harry. Có vẻ như không có gì làm cho thằng nhóc đó khoái hơn chuyện hỏi sáu bảy lần một ngày cái câu: "Anh Harry, khỏe không?" để được nghe lại câu Harry nói: "Chào Colin", bất kể giọng của Harry đau khổ như thế nào.

Con cú Hedwig vẫn còn giận Harry về cuộc du hành bằng xe hơi đầy tai họa. Cây đũa phép của Ron thì vẫn lên cơn bất tử, sáng hôm thứ sáu đã tự động bắn vọt ra khỏi tay Ron trong giờ học Bùa chú và ghim đúng giữa hai đầu chân mày của giáo sư Flitwick, gây ra một nhọt ung mủ phập phồng ngay tại chỗ. Bị hết chuyện này tới chuyện kia, cho nên Harry mừng hết sức khi tới ngày nghỉ cuối tuần.

Harry, Ciara, Ron và Hermione dự định đến thăm lão Hagrid vào sáng thứ bảy. Nhưng mà buổi sáng đó, trong lúc còn có thể ngủ ngon lành thêm nhiều tiếng đồng hồ nữa, thì Harry đã bị Oliver Wood đánh thức dậy để tập Quidditch. Wood là đội trưởng đội Quidditch nhà Gryffidore.

Vì vậy, đây là lí do Ciara, Ron và Hermione đến ngồi trên khán đài sân Quidditch vào lúc này. Nhưng việc luyện tập còn chưa bắt đầu được bao lâu thì đội Quidditch nhà Slytherin bước đến. Một trận cãi vã đã nổ ra bởi không đội nào chịu nhường sân.

Wood khạc ra sự tức giận một cách quyết liệt:

- Nhưng tao đã đăng ký sân tập! Tao đã đăng ký trước!

Flint nói:

- A! Nhưng tao cũng có một giấy phép đặc biệt do giáo sư Snape ký đây: "Tôi, giáo sư Snape, cho phép đội Slytherin luyện tập ở sân Quidditch hôm nay vì cần huấn luyện tầm thủ mới của đội".

Sau đó mọi người mới biết, hóa ra Malfoy chính là tầm thủ mới của nhà Slytherin. Không những thế bố nó còn hào phóng tặng cho bảy cầu thủ nhà Slytherin cán chổi hàng hiệu mới toanh nhãn hiệu Nimbus 2001. Trong lúc Ciara không chú ý thì Ron và Hermione đã chạy xuống sân tập từ lúc nào. Hermione nói với giọng sắc sảo:

- Ít nhất thì không ai trong đội Gryffindor phải mua cái vị trí của mình. Họ được tuyển vào đội bằng tài năng thuần túy.

Cái vẻ bảnh chọe trên mặt Malfoy chập chờn như ngọn nến trước gió. Nó khạc ra:

- Ai hỏi tới mày, con nhãi ranh Mudblood bẩn thỉu.

Harry biết ngay lập tức là Malfoy vừa nói một điều hết sức tồi tệ, bởi vì lời nó vừa dứt là dậy lên tức thì tiếng gầm phẫn nộ. Flint phải xông ra chắn trước mặt Malfoy để ngăn Fred và George nhảy xổ vào nó. Alicia thét lên:

Nó tức giận chĩa đầu đũa vào mặt Malfoy đang nấp dưới cánh tay Flint.

- Sao mày dám hả?

Còn Ron thì thò tay vô áo chùng của nó rút ra cây đũa phép, nó gào lên:

- Mày phải trả giá cho điều đó, Malfoy!

Nó tức giận chỉa đầu đũa vào mặt Malfoy đang nấp dưới cánh tay Flint.

Một tiếng nổ vang dội khắp săn vận động và một tia sáng xanh xẹt ra từ chuôi đũa của Ron vọt lên, trúng ngay bụng nó, làm nó bật ngã ra sau, lăn cù trên cỏ.

Hermione thét lên:

- Ron! Ron! Bạn có sao không?

Ciara vội chạy xuống chỗ Ron, xem tình hình của nó. Ron há miệng ra định nói, nhưng không thốt được thành lời. Thay vì lời nói thì nó ợ một cái dễ sợ và một con ốc sên văng ra khỏi miệng, rơi luôn xuống đùi.

Cả đội Gryffindor vây quanh Ron. Nó vẫn cứ tiếp tục phun ra mấy con ốc sên bự. Không ai có vẻ muốn đụng vào nó. Harry nói với Hermione và Ciara :

- Tụi mình đem bạn ấy đến nhà bác Hagrid đi, nhà bác ấy gần đây nhất.

Hermione và Ciara gật đầu, rồi ba đứa đỡ hai cánh tay Ron kéo lên.

Trông lão Hagrid không có vẻ gì lo lắng về cái tai họa ói ra sên của Ron. Lão đặt một cái chậu đồng to trước mặt Ron để hứng ốc sên, vui vẻ nói:

- Ói ra thì tốt hơn nuốt vô. Cho chúng ra hết đi Ron.

Hermione nhìn Ron cong người ói vô cái chậu, lo lắng nói:

- Mình thấy không thể làm gì khác hơn là chờ cho tới lúc ói hết ra. Lời nguyền độc đó đã linh nghiệm đúng lúc nhất, nhưng nhè đâu cây đũa phép gãy...

Chủ đề nói chuyện với lão Hagrid sau đó là về lí do ý nghĩa từ Mubblood mà Malfoy nói. Từ đầu đến cuối, Ciara chỉ im lặng lắng nghe, không hề có phản ứng gì.

" Những kẻ quý tộc thuần huyết mới là kẻ mang trong mình dòng máu cao quý sao? Thật là khôi hài làm sao. Luôn miệng nói mình cao quý hơn kẻ khác, nhưng để có quyền lực trong tay, không phải những kẻ đó chấp nhận làm bất cứ việc gì sao? Khi đó sợ là dòng máu chảy trong người chúng còn bẩn thỉu hơn cả những người bình thường. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này vẫn sẽ như vậy thôi."

Trở về từ căn chòi của lão Hagrid, cả bọn gặp ngay giáo sư McGonagall:

- Các trò đây rồi, Potter và Weasley. Các trò sẽ thi hành lệnh cấm túc vào tối nay.

Đó là giáo sư McGonagall. Cô đang đi về phía chúng nó, nét mặt nghiêm trang. Ron cố nén một tiếng ợ, hỏi:

- Thưa cô, tụi con sẽ phải làm gì ạ?

Giáo sư McGonagall nói:

- Trò sẽ đánh bóng đồ bằng bạc trong phòng truyền thống với thầy Filch. Và chớ có dùng pháp thuật đấy, Weasley. Chỉ dùng tay thôi.

Ron cố nén nỗi đau khổ. Thầy giám thị Argus Filch là người bị mọi đứa học trò ghét nhất trường.

Giáo sư McGonagall nói tiếp với Harry:

- Còn trò, Potter, trò sẽ giúp giáo sư Lockhart trả lời thư của người ái mộ.

Harry và Ron ủ rũ đi lững thững vào Đại Sảnh đường trong trạng thái rầu rĩ chưa từng thấy. Đi đằng sau chúng là Hermione, cô bé mang một vẻ mặt "cho-đáng-đời-trò-dám-vi-phạm-nội-quy". Còn Ciara thì cũng không thể làm gì giúp hai người bọn họ nên chỉ có thể chúc bọn họ may mắn, sau đó cô cùng Hermione trở về phòng, để lại hai người bọn họ không biết phải làm thế nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net