CHƯƠNG 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Mọi chuyện tạm gác lại ở đó khi lễ giáng sinh đến, Hermione về nhà, Helen ở lại cùng với Harry và Ron, vì ông bà Williams phải tới chỗ họ hàng để tìm lại một số thứ gì đó. Helen buồn chán ngồi cạnh Harry xem bọn nó đánh cờ, Helen hoàn toàn không có hứng thú với việc chơi cờ nên mới nhìn một chút thì nó đã cảm thấy buồn ngủ. Trời cũng đã sắp tối, Helen định đi tìm nhà bếp làm một vài món ngọt cho Harry và Ron nhân dịp giáng sinh. Sau một lúc tìm đường, Helen đã nhìn thấy nhà bếp, nó bắt tay vào làm, nếm thử thành phẩm, gật đầu hài lòng rồi bưng bánh trở về phòng. Trên đường về, Helen lại gặp Draco, nó không mấy ngạc nhiên, vì việc này diễn ra như cơm bữa ấy mà, nó tặng cho Draco một cái bánh cùng lời chúc giáng sinh vui vẻ, thằng bé mỉm cười, nhận bánh và chúc lại nó. Harry và Ron đã dẹp bộ cờ từ lúc nào, nó nhìn chằm chằm đĩa bánh trên tay của Helen, Helen cảm thấy buồn cười, nó đặt đĩa bánh xuống trước mặt hai đứa không quên chúc bọn nó giáng sinh vui vẻ.

Đêm hôm đó, ba đứa trò chuyện đùa giỡn đến tận khuya mới ngủ, sáng hôm sau Helen đã phải tỉnh giấc vì tiếng gọi của Harry và Ron, nó gật gù ra ngoài phòng sinh hoạt, thấy Harry đang khoác trên mình chiếc áo tàng hình, con Penny thì đang cào cào món quà của nó. Helen mở quà của ông bà William ra, một cái khăn choàng rất đẹp và một số sách, nguyên liệu chế dược mà nó đã từng rất muốn tìm khi ở nhà, nó tỉnh ngủ hẳn khi thấy những thứ đó, không biết từ khi nào mà nó lại có hứng thú với độc dược như vậy. Harry có một chiếc khăn choàng tương tự như Helen, nó phải công nhận là bà William thật khéo tay vì nhìn hai cái khăn choàng này rất đẹp. Lễ giáng nhanh chóng kết thúc, Hermione trở lại với rất nhiều bánh kẹo do mẹ nó làm, nhìn vẻ mặt thỏa mãn của Ron thì đã biết chúng rất ngon rồi. Việc đến căn hầm đã được thực hiện ngay hôm sau trong lúc mọi người đang ngủ, dưới sự giúp đỡ của Helen, Hermione và Ron thì Harry đã vào được bên trong căn phòng, thằng bé đối mặt với Quirell mà không có một chút ngạc nhiên, nó hơi kích động khi thấy kẻ thù giết cha mẹ của nó, rồi mọi chuyện diễn ra đúng với những gì Helen biết, Voldemort thất bại trong việc lấy hòn đá, hắn rời đi trong sự tức giận tột cùng.

Harry bất tỉnh, được đưa vào bệnh thất, khi tỉnh dậy thì nó đã thấy Helen ở đó, nó định nói gì đó với Helen nhưng cụ Dumbledore đã vào, cụ hỏi thăm Harry và giải thích cho Harry hiểu nguyên nhân vì sao Voldemort muốn lấy hòn đá, cuối cùng ánh mắt của cụ dừng lại ở Helen như đang suy tư điều gì vậy, sau đó cụ rời đi. Thời gian trôi rất nhanh, khi Harry ra khỏi bệnh thất cũng là lúc sắp tổng kết năm học. Trong buổi tổng kết, sau hàng loạt điểm trừ, cứ tưởng Gryffindor không còn hy vọng gì với cúp nhà nữa, thì cụ Dumbledor đã làm cho bọn nó vô cùng bất ngờ khi đồng ý cộng thêm điểm cho nhà Gryffindor vì những hành động dũng cảm của bọn Harry, điều đó dẫn đến nhà Gryffindor giành được cúp, cả căn phòng như nổ tung vì tiếng hoan hô và la hét của bọn nhỏ. Sau bữa tiệc các học sinh bắt đầu chuẩn bị hành lý để về nhà.

Kể từ hôm về nhà đến giờ, ngày nào Harry cũng qua nhà Helen cả, thằng bé không còn bị nhốt như trước nữa và cũng được ở một căn phòng tốt hơn trước một chút. Mặc dù là nghỉ hè, nhưng tụi nó vẫn thường xuyên gặp nhau, cả đám hay đến Hẻm xéo để mua đồ và cùng nhau uống bia bơ, Helen không quên mua một số thảo dược để điều chế thuốc giải hóa đá. Nhà của Ron và Helen trở thành hai cứ điểm mới của cả đám, trong một lần ở trang viên nhà Helen, Harry đã nói tiếng rắn trước mặt bọn nó, Ron và Hermione rất ngạc nhiên, Helen yêu cầu ba đứa không nên nói chuyện này với bất cứ ai vì điều này sẽ mang đến cho bọn nó những rắc rối không đáng có và bọn nó cũng thấy điều mà Helen nói là đúng.

Kỳ nghỉ hè qua nhanh, bọn nó lại bắt đầu tới Hẻm xéo mua sắm sách vở, dụng cụ cần thiết cho năm học mới. Ở sân ga, Harry không thể vượt qua bức tường vì cấm chế của con gia tinh Dobby, Helen nhìn quanh, chắc chắn một điều không có ai đang chú ý đến nó và Harry, rồi nhanh chóng rút đũa phép ra để giải cấm chế, có thể thấy việc này không khó đối với Helen. Trước khi xuyên qua bức tường, Helen liếc mắt về góc tường, nó thấy Dobby đang thập thò ở đó và con gia tinh đã lập tức biến mất khi thấy Helen phát hiện ra nó. Ron và Hermione đã có mặt trong toa tàu, con bé đang chỉ cho Ron nhận biết một số loại thảo dược, Helen kéo Harry ngồi xuống, dùng thần chú giúp những vết trầy trên tay Harry lành lại, nó mắng thầm Dobby là đồ ngốc, nếu Harry không đẩy xe hành lý đằng trước thì không phải người tông vào tường chính là Harry sao? Thấy tâm trạng Helen có vẻ không tốt, Harry đưa cho một viên kẹo, mặt thì cười ngốc nghếch, Helen nhìn Harry một chút rồi cũng phì cười, nó thích cải vẻ ngốc nghếch của thằng bé. Đứng trong phòng sinh hoạt chung, Helen cảm thán, thời gian trôi thật là nhanh, mới đó mà đã là năm thứ hai của bọn nó ở Hogwarts rồi, năm nay Harry sẽ phải đối mặt với con tử xà, Helen rất lo lắng về điều đó, nhưng nó cũng nghĩ có lẽ đây là một cơ hội giúp Harry có thể trưởng thành hơn vì sau này thứ mà bọn nó đối mặt là thứ còn đáng sợ hơn con tử xà rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net