CHƯƠNG 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi quay lại Hogwarts, bọn Harry có chuyến tham quan cúp Quidditch thế giới, Helen không có hứng thú với Quidditch nên nó đã không đi, nó quay về trang viên cùng ông bà Williams. Thật ra Helen muốn dành nhiều thời gian hơn cho việc luyện tập bùa chú và độc dược, vì hiện giờ nó không còn chắc chắn về mọi chuyện nữa nên nó nghĩ trước hết cần cải thiện lại khả năng của nó phòng lúc cấp thiết, đồng thời Helen cũng đang tìm cách ngăn cản việc Voldemort tạo ra một thân thể mới.

Ngày bọn nó trở lại Hogwarts đã đến, Helen đến tàu từ sớm, nó đem hành lý đi gửi rồi bắt đầu lên tàu, mặc dù đến sớm nhưng các toa vẫn chật kín người, đa số là các tân sinh của năm nay. Vừa đến cửa Helen đã nghe tiếng của cô nàng Pansy, nó nhìn thì thấy cô bé đang bám lấy cánh tay Draco làm nũng về điều gì đó, nhìn Draco có vẻ không quan tâm lắm, lúc sau Draco nhìn về phía đối diện và thấy Helen, thằng bé đứng im vài giây, thân hình cứng đờ ra rồi dời ánh mắt đi nơi khác, Pansy có lẽ phát hiện ra điều khác thường ở Draco, nó nhanh chóng nhìn về phía đối diện và sau đó Helen đã nhận được ánh mắt cảnh cáo từ cô nàng, con bé cứ tưởng là sẽ làm Helen sợ nhưng nó đã nhầm rồi, Helen chẳng hề quan tâm đến việc đó, nó phớt lờ ánh mắt của Pansy và tiếp tục di chuyển. Nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể thấy ánh mắt của Helen tràn đầy vẻ khó hiểu, rõ ràng khi nó hôn mê nó đã nghe thấy tiếng của Draco, những điều mà Draco nói với nó nó đều nghe và nhớ rất rõ, vậy cái vẻ mặt như không quen biết của Draco là thế nào? Helen nghi ngờ có phải trong lúc hôn mê nó đã sinh ra ảo giác hay không mà lại nghe thấy tiếng của Draco? Helen tiến tiếp tục tìm toa tàu trống thì lại gặp một cô bé cùng nhà cũng đi tìm chỗ, cô bé ấy rất nhiệt tình, nói chuyện đủ thứ với Helen, nó còn biết cả chuyện tình cảm của Helen? Helen cứ tưởng bản thân nghe nhầm, nó hỏi lại mới biết chuyện của nó và Harry mọi người đều biết cả, thì ra ngọn ngành mọi chuyện đều do Ron mà ra, cái thằng nhóc lắm chuyện này, Helen tự nhủ sẽ cho thằng bé một trận ra trò. Một lúc sau bọn Harry đã tới, nhìn Ron có vẻ biết lỗi, Ron nghĩ thật ra thì nó cũng không cố ý, nó chỉ khoe với vài người bạn, ai mà biết được chuyện được lan truyền nhanh như thế, nhìn vẻ mặt của Ron, Helen chỉ cảm thấy buồn cười, nó làm gì mà ra vẻ đáng thương như vậy, Helen cảm thấy nó đâu đáng sợ đến vậy. Bọn Harry bắt đầu bàn tán về việc Harry bị tấn công trong cúp thế giới vừa rồi, Helen bừng tỉnh, nó đã quên mất chuyện Harry sẽ bị tấn công, đáng lẽ nó nên ngăn cản Harry đến đó. Sự bất ngờ, lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của Helen, Harry không biết phải làm gì hơn ngoài việc luôn miệng nói là nó không sao, không hề bị thương gì cả, nó còn đứng lên quay tới quay lui cho Helen xem. Nhìn dáng vẻ của Harry, Helen cảm thấy nhẹ lòng, chắc là do nó quá lo lắng rồi.

Vừa nhập học được vài ngày tụi nó đã nghe nói về cuộc thi Tam pháp thuật, học viện Beauxbatons và Durmstrang đã đến đây trước khi buổi lễ phân loại diễn ra, Helen nghe nói họ xuất hiện rất hoành tráng, nó không thấy vì lúc đó nó đang dọn dẹp đồ và tìm con Penny, con mèo cứ chạy lung tung. Trong buổi lễ chào đón họ, cụ Dumbledore đã phổ biến về luật của cuộc thi lần này, nhìn biểu cảm của Helen lúc này là biết nó đang rất ngạc nhiên, có thêm một chút hoang mang nữa. Luật của cuộc thi đã thay đổi, không còn giới hạn về tuổi và số lượng người tham gia, việc mà bọn nó cần làm là cân nhắc thật kỹ rồi ghi tên mình bỏ vào chiếc cốc, việc còn lại là của chiếc cốc, nó sẽ tự chọn những người mà nó thấy đủ khả năng để tham gia cuộc thi, Helen còn đang suy nghĩ về điều đó thì Hermione đã lay nó và chỉ vào Krum, nhìn con bé thật phấn khởi, Helen nhìn theo phía tay của Hermione, nó nhìn Krum rồi nghĩ bề ngoài cũng ổn nhưng không có gì đặc sắc cả.

Buổi ghi danh diễn ra rất sôi động, có rất nhiều người đến bỏ tên của họ, bọn Helen vừa ngồi bàn luận vừa nhìn xem bọ họ tranh nhau. Một lúc sau thì thấy Krum đến, hắn bỏ tên vào chiếc cốc rồi lướt ánh mắt về phía bọn nó. Helen không để ý đến ánh mắt của Krum, nó chì nhìn lại một cái rồi tiếp tục nói chuyện với bọn Harry, Helen nhìn sang Hermione, một lúc sau nó nghĩ nó cần giúp Ron một tay, với cái tật hậu đậu của thằng ngốc này thì còn lâu mới thúc đẩy được tình cảm của nó và Hermione. Krum có vẻ rất ngạc nhiên vì thái độ hững hờ của Helen, nó nhìn Helen một chút rồi cũng rời đi. Trong buổi công bố tên của những người có tư cách tham gia cuộc thi, Harry được chọn, điều này không ngoài dự đoán của Helen nhưng bọn Ron rất ngạc nhiên đặc biệt là Harry, chính nó cũng không hiểu sao tên của nó lại có ở đó. Tiếp đến càng bất ngờ hơn khi có thêm một số người được chọn nữa mà Helen không hề biết đến, trong đó có cả Draco. Tại sao? Helen nhìn chằm chằm thằng bé, nó muốn biết thật ra Draco đang định làm gì? Thằng bé trở thành người của Voldemort rồi sao? Không thể nào! Helen nhìn thẳng vào mắt Draco, nó nhìn thật kỹ vào đôi mắt màu xám xanh không gợn sóng đó, nhưng thật đáng tiếc, nó không phát hiện được điều gì cả, Helen tự hỏi từ khi nào mà nó đã không còn nhìn thấu Draco nữa?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net