CHƯƠNG 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi chiếc cốc chọn được người mà nó cho là đủ khả năng để tham gia cuộc thi, thì Harry đã phải vất vã làm cho bọn Ron hiểu là nó không hề bỏ tên của nó vào chiếc cốc, dĩ nhiên Helen tin điều đó, vì nó biết tên của Harry có trong chiếc cốc là một phần trong kế hoạch của Voldermort, nhưng Helen không hiểu tại sao Draco cũng tham gia, việc Draco tham gia cuộc thi là để giúp cho kế hoạch diễn ra thuận lợi hơn sao? Helen cảm thấy thời gian an toàn của bọn nó gần kết thúc, hắn thật sự sắp trở lại. Thời gian này Helen trở nên trầm tư hơn, nó lúc nào củng thẫn người, Helen đang tự hỏi, nó phải đến chổ khóa cảng bằng cách nào? Mặc dù rối rắm với đống suy nghĩ, Helen cũng không quên nhắc nhở bọn Harry tranh xa tên Moody giả mạo.

Cuộc thi bắt đầu với nội dung không mấy thay đổi, những người được chọn sẽ phải chiến đấu với rồng đề dành lấy gợi ý về vòng thi tiếp theo, Helen ngồi trên khán đài nhìn bọn họ thi đấu, nó nghĩ chiếc cốc là đồ dỏm vì sự chọn lựa của nó thật chẳng ra gì, hơn một nửa thí sinh đã bị đưa ra khỏi khán đài, với tình trạng khá thê thảm. Harry sẽ là người thi cuối cùng và thí sinh trước nó chính là Draco, Helen đã bắt đầu quan sát Draco từ khi thằng bé xuất hiện, từ cách nó sử dụng bùa chú cho đến thời gian dùng đều rất khớp và thành thạo, nói thật thì rất suất xắc, Helen nghĩ nếu Draco đấu trực tiếp với nó thì chưa chắc nó đã nắm được phần thắng, vậy lúc trước đấu trên khán đài là do Draco đã nhường nó rồi, với lại không phải Draco chỉ am hiểu về độc dược thôi sao? Không đợi Helen suy nghĩ xong, Draco đã hoàn thành phần thi của nó một cách nhanh chóng, Helen được đánh thức khỏi mớ suy nghĩ bởi tiếng hoan hô từ mọi người. Trước khi xuống đài, ánh mắt xám xanh đó lại một lần nữa nhìn về phía Helen, nhưng con bé đã không thấy được điều đó. Phần thi của Harry diễn ra khá lâu, nhưng thằng bé cũng hoàn thành khá tốt, chỉ là hơi chật vật một chút. Trở về phòng sinh hoạt Harry lại được tung hứng như một quả trứng, Helen đứng xem một lúc rồi về phòng nghỉ ngơi, hôm nay nó cảm thấy không khỏe, đầu óc nó cứ quay cuồng cả lên.

Sau một giấc ngủ dài, Helen cảm thấy ổn hơn. Bọn nó bắt đầu một ngày mới với những điều thú vị và đầy bất ngờ. Giờ giải lao, Ron nhận được từ mẹ của nó một bộ lễ phục, theo Helen và Hermione đó là một cái đầm còn Harry cho đó là lễ phục truyền thống, mặt Ron cắt không còn giọt máu, nó khăn khăn đấy là đồ gửi cho Ginny, nhưng đều bị mọi ngưởi phủ nhận, nhìn mặt thằng bé mếu máo phát tội. Các nhà tập trung tại sảnh và được giáo sư McGonagall phổ biến về buổi khiêu vũ trong đêm giáng sinh, bà còn mời một người lên cùng bà làm mẫu và Ron đã được mời lên, nguyên nhân đều do cái mồm không ngừng hoạt động của nó, nhiều khi Helen nghĩ miệng của Ron có gắn động cơ trong đó, vì nó luôn nói không ngừng nghỉ. Trong tiết sinh hoạt đó giáo sư McGonagall đã sớm rời đi vì có việc, bà còn gợi ý cho bọn nhỏ về việc tìm bạn nhảy cho chúng. Cả sảnh bắt đầu nhốn nháo khi bà rời đi, Helen tìm một góc và ngồi xuống vì nó lại thấy chóng mặt. Cách đó không xa là Draco và bạn bè của nó, bọn nó đang bàn tán về việc nên mời ai làm bạn nhảy của mình, Pansy đứng cùng đám con gái nhưng ánh mắt nó cứ nhìn về phía Draco như là sợ ai đó đến cướp thằng bé vậy. Bọn Harry đến chỗ Helen, chưa kịp lên tiếng thì Ginny đã chạy đến và nói, à phải nói là gần như thét ấy chứ, trông con bé rất kích động, thì ra nó muốn làm bạn nhảy của Harry, câu nói của Ginny kết thúc kéo theo nhiều sự ngơ ngác, Helen cũng đơ ra vài giây, lúc sau Helen quay sang Harry, thằng bé im lặng, nhìn mặt rất khó xử, nó nhìn Ginny, nhìn Ron rồi lại nhìn Helen, Helen thở dài nó nghĩ nếu Harry không đồng ý thì Ginny sẽ ra sao, nó gật đầu với Harry, Harry chần chờ một lúc rồi cũng đồng ý với Ginny. Helen đã không nghĩ Ginny lại có thể can đảm đến thế, những gì nó biết về Ginny rất khác, có lẽ con bé đã thay đổi? Nữ chính bắt đầu vùng lên và giành lấy tình yêu của bản thân sao, Helen cảm thấy buồn cười vì những điều nó nghĩ. Lắc lắc đầu, Helen thấy không tham gia cũng chẳng sao, nó có thể nằm trong phòng và ngủ một giấc. Helen đứng dậy, về phòng ngủ một chút, bọn Harry bị giữ lại để tập khiêu vũ. Bước trên hành lang, Helen cảm thấy không thoải mái, nó không biết tại sao nó lại cảm thấy trống rỗng, đi một đoạn nó thấy Draco đứng ở phía trước, thằng bé dựa tường, hai tay bỏ vào túi, trông như đang đợi ai đó, chắc là đang đợi bạn, Helen không định chào hỏi cùng Draco vì nó vẫn còn nhớ việc thằng bé cho nó ăn bơ lúc trên tàu. Helen mắt nhìn thẳng, đi thật nhanh qua Draco, nó xem như không nhìn thấy thằng bé. Nhưng cánh tay Helen đã bị giữ lại, Helen ngạc nhiên thấy rõ, nó nhìn xuống tay cánh, rồi nhìn lên người nắm. Không đợi nó nói gì, Draco đã nói trước, thằng bé mời nó đến buổi khiêu vũ cùng, Helen đơ toàn tập, nó không tin được những điều nó nghe, thằng nhóc cho nó ăn bơ đang mời nó làm bạn nhảy ư? Draco chờ đợi câu trả lời từ Helen khá lâu, nhưng Helen hiện đang trong trạng thái ngơ ngác, thấy thế Draco liền nói, nó xem sự im lặng của Helen là ngầm đồng ý và hẹn gặp con bé vào tối ngày mai, Draco mỉm cười cùng Helen rồi rời khỏi đó. Lúc Helen tỉnh thì Draco đã đi một đoạn xa rồi, mái tóc bạch kim khẽ động theo từng bước chân của thằng bé, Helen nhìn theo rồi bất giác cong môi, trong lòng đầy cảm xúc phức tạp, chính Helen cũng không biết những cảm xúc đó là gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net