CHƯƠNG 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hagrid đã tặng Harry một con cú để làm thú cưng, còn Helen vẫn đang đi tới đi lui để chọn, thật ra Helen muốn mua một con mèo, một phần vì nó thích mèo, phần còn lại do nó rất ghét chuột đặc biệt là con chuột của Ron Weasley, vì biết con chuột đó là Pettigrew, kẻ phản bội, hắn đã tiếp tay cho Voldemort tìm thấy gia đình Potter, nên nó muốn gã sống không được yên ổn cho đến khi Harry tìm hiểu ra điều đó, vì thế nó quyết định mua một con mèo, lông xù màu trắng có một đốm đen ở mắt, nhìn rất linh hoạt và biết lấy lòng. Hagrid đã đi mua sách và những thứ cần thiết còn lại giúp bọn nó, giờ chỉ còn một món nữa cần mua, là đũa phép.

Harry mở cánh cửa ở tiệm đũa phép Ollivander ra, kéo Helen vào trong, Helen nhìn quanh, nó thấy có rất nhiều chiếc hộp được đặt chồng lên nhau với đủ kích thước, có nơi chất lên rất cao và tất cả chúng đều được phủ một lớp bụi trông thật cũ kỹ. Qúa trình chọn đũa của Harry vẫn đang diễn ra còn Helen thì đứng ở một góc và nhìn, sở dĩ Helen tránh vào một góc vì nó sợ những mảnh vỡ từ đồ đạc sẽ văng đến chổ nó, Harry đã thử hơn chục cây đũa rồi nhưng vẫn chưa chọn được, Helen thở dài, nó cố kiềm nén để không phải nói ra cho ông Ollivander biết chi tiết về cây đũa của Harry, Helen đã di chuyển tới đống đũa phép phía sau kệ trong lúc ông Ollivander đang cố tìm cho Harry một cây đũa thích hợp. Helen nhìn quanh, nó cảm thấy hoa mắt, nó quơ tay hất cái mạng nhện cản đường qua một bên, phủi phủi tay, tiếp tục đi sâu vào trong, nhìn nhìn ngó ngó, một lúc sau Helen quyết định ra ngoài, vì nó thấy chẳng có gì đặc biệt cả, cái hộp nào cũng như nhau, đang đi thì một tiếng động nho nhỏ từ kệ phía trên đã làm Helen chú ý, nó bám vào thành kệ, nhón chân nhìn lên, thì ra là một con chuột, nhưng thật không may, nó bị trượt, thế là cả người tiếp đất một cách hoành tráng, theo sau đó là một đống hộp rơi xuống, nó nhanh chóng tránh sang một bên nhưng cũng không tránh khỏi việc bị rơi trúng, cũng may sức nặng của cái kệ đủ lớn không bị nó kéo ngã nếu không thì nó đã bị kệ đè rồi. Helen vừa thẹn vừa giận, cầm cái hộp vừa rơi trúng đầu lên, định ném tới chổ con chuột, nhưng ông Ollivander đã kịp ngăn nó lại. Harry đỡ Helen dậy, phủi mạng nhện trên tóc nó đi và hỏi nó có bị gì không, Helen lắc lắc đầu, thật ra thì giờ nó đang ngại muốn độn thổ luôn rồi, nhưng nó thấy Harry không có ý định chọc quê nó mà chỉ đang chăm chú phủi bụi cho nó, nên nó cũng lấy lại một tý tinh thần, trong lúc đó thì ông Ollivader đã đưa cho Helen cây đũa từ chiếc hộp đó, theo phản xạ nó cầm lấy, bỗng nó cảm thấy có một sự khác lạ xảy ra trong cơ thể, giống như có một thứ gì đó vừa dung nhập vào người nó vậy. Nó nhìn vật trên tay, rồi nhìn ông Ollivander. Như hiểu được sự nghi vấn của Helen, ông ấy nói:

- Gỗ cây trường xuân, lông đuôi khổng tước, dài 11 tấc anh, sự kết hợp hoàn mỹ giữa sức mạnh và sự cao quý, chính cây đũa đã chọn cháu và ta sẽ trông chờ, những điều kỳ diệu ở cháu.

Helen đang ngơ vì điều ông Ollivander nói, nó không tin được là nó đã tự tìm thấy cho bản thân một cây đũa. Hagrid đã mua xong đầy đủ đồ, đang đứng ngoài cửa vẫy tay với bọn nó, nó bừng tỉnh nhanh chóng kéo Harry đi thanh toán rồi chào tạm biệt ông Ollivander. Hagrid dẫn Harry và Helen trở lại cái quán đông người lúc nãy để lót bụng sau chuyến mua sắm, giờ thì quán lại vắng chỉ còn lại lưa thưa vài người. Harry đã hỏi Hagrid về những điều nó thắc mắc cùng những điều ông Ollivander đã nói, Helen cầm cái thìa khuấy tô súp trước mặt và lắng nghe họ nói chuyện. Harry nhìn có vẻ rất buồn sau khi nghe Hagrid kể về cái chết của gia đình mình, Helen đã đặt tay lên vai và nhìn Harry như một lời an ủi, Harry nhìn lại rồi định nói gì đó, nhưng Helen nói trước.

- Đừng lo lắng, Harry. Hãy tin mình, mình sẽ luôn bên cạnh cậu.

Suốt quãng đường về nhà Helen cứ tìm mọi chủ đề để nói, chọc cho Harry cười, giờ thì không khí đã bớt ngột ngạt hẳn, Hagrid quay đã về Hogwarts sau khi đưa bọn nó tới nhà, bác ấy không quên chỉ cho bọn nó cách đến sân ga và dặn dò đừng đến trễ. Trước khi vào nhà, Harry đã vẫy tay và nói với theo Helen:

- Helen à! Mình tin cậu.

Helen đáp lại Harry bằng một nụ cười thật tươi, sau đó cả hai vào nhà. Helen kể với ông bà Williams về chuyến mua sắm đầy thú vị của mình, cùng họ sắp xếp đồ đạt đến gần khuya mới về phòng, nó nằm xuống giường, nhìn lên bầu trời rồi suy nghĩ, ngày mai nó sẽ đến Hogwarts và liệu chiếc mũ phân loại có phân cho nó vào Gryffindor? Helen cứ miên man suy nghĩ cho đến khi chìm vào giấc ngủ và cũng không biết rằng vòng quay định mệnh của nó đã bắt đầu xoay chuyển rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net