CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tiệc tối nhanh chóng kết thúc, huynh trưởng của từng nhà đang hướng dẫn tân sinh của bọn họ về vị trí phòng sinh hoạt chung và phòng ngủ. Theo đuôi huynh trưởng, các tân sinh Gryffindor cũng đã đến được phòng sinh hoạt chung của nhà, trông không rộng lắm nhưng nhìn không khí có vẻ ấm cúng, phòng ngủ của Helen nằm trên cầu thang bên phải, cùng phòng với Hermione. Hai đứa đã dần thân với nhau, bằng chứng cho điều đó là Helen và Hermione đã cùng nhau dọn đồ và nói chuyện cho đến nửa đêm mới chịu ngủ, hai đứa chìm vào giấc ngủ rất nhanh sau một ngày dài đầy mệt mỏi. Bên kia căn phòng, Harry vẫn còn ngồi thơ thẩn ở cửa sổ và hậu quả của việc đó là sáng hôm sau Harry và Ron đã đến trễ tiết học biến hình của giáo sư McGonagall.

Helen biết, hôm nay là ngày đen đuổi của Harry, nên đã giúp nó bằng cách viết hết các câu hỏi của thầy Snape ra một tờ giấy, để trên sách Harry trước khi chuyển tiết rồi cùng Hermione rời khỏi, Harry nhìn theo với vẻ mặt khó hiểu, Helen làm động tác nhìn với Harry, giờ chắc Harry đã hiểu, vì Helen thấy nó đang đọc tờ giấy đó. Tiết độc dược có vẻ căng thẳng, mọi thứ trở nên im lặng sau tiếng mở cửa thật mạnh của thầy Snape, ông ấy bước vào nhanh như một cơn gió, sau đó nói về những tác dụng mà độc dược mang lại, ông ta dừng lại để bắt Harry, ông ấy hỏi Harry một số câu hỏi và Harry đều trả lời được, cuối cùng nó được ngồi xuống. Xong tiết học, Harry kéo Helen đi trước, nó thắc mắc với Helen, vì sao lại biết những điều thầy Snape sẽ hỏi, Helen nói với Harry rằng nó có thể mơ thấy trước sự việc, nhưng không phải lúc nào cũng đúng, nó mong Harry đừng nói cho ai biết nếu không nó sẽ gặp rắc rối cũng có thể là nguy hiểm. Và tất nhiên là Harry sẽ không nói cho ai rồi, vì Harry là người luôn mong muốn Helen được an toàn mà. Helen rất muốn nói tất cả cho Harry biết, nhưng thật sự nó không thể đề cập đến chuyện đó, cứ mỗi lần nó muốn nói về chuyện đó thì lại không thể nói thành lời, ngay cả viết cũng không được, nên đành phải bịa ra như thế với Harry.

Tới lúc nghỉ giải lao, có thư cú từ nhà gửi tới, Helen nhận được một tờ báo, vài quyển sách và hai bức thư, trong đó có một bức cho Harry. Harry nhanh chóng đọc xong thư, viết hồi âm rồi gửi đi cùng Helen, tiếp đến nó đọc tờ báo trong lúc Helen đang xem những quyển sách mà ông William gửi. Đột nhiên Harry phát hiện ra một tin tức kỳ kạ, là việc căn phòng 713 của ngân hàng Gringotts bị bọn tử thần thực tử đột nhập, Harry đề cập với Ron và Hermione về việc nó và Helen đã từng cùng Hagrid đến đó, Helen nghĩ, đến lúc Voldemort sắp xuất hiện rồi, mong là mọi chuyện đừng có gì thay đổi.

Giờ học bay, Harry được giáo sư McGonagall đưa đi, bà tiến cử Harry trở thành tầm thủ của Gryffindor, nguyên nhân là vì nó đã kịp kéo Neville lại trước khi cây chổi quăng cậu bé vào cửa sổ văn phòng giáo sư McGonagall. Harry cảm thấy rất bất ngờ về việc nó được trở thành tầm thủ mà còn là tầm thủ nhỏ tuổi nhất từ trước đến nay. Hermione đã khẳng định với Harry rằng thằng bé sẽ chơi tốt vì đó là di truyền, Harry rất vui khi biết được cha của nó cũng đã từng là một tầm thủ xuất sắc và nó tự nhũ sẽ cố gắng chơi Quidditch thật tốt. Trên đường trở về phòng, chiếc cầu thang bị phù phép đã đưa bọn nó tới căn phòng đó, nơi được con chó ba đầu canh giữ, chưa kịp suy nghĩ gì thì ông thầy Flich đã vào, bọn nó nhanh chóng trốn vào một căn phòng do Hermione mở khóa, một lúc sau Helen đã kịp thời kéo bọn Harry ra ngoài nếu không đã bị con chó ba đầu đó xơi tái. Hermione rất bực nình vì điều đó, nó đã yêu cầu Harry và Ron nên kiểm điểm lại việc đã mạo hiểm đến nổi khiến cả đám suýt gặp nguy hiểm, nhưng con bé cũng rất tinh ý, đó đã nghĩ được một điều là con chó đang canh giữ một thứ gì đó quan trọng, đúng là rất thông minh, Helen thầm tán thưởng Hermione.

Phải có những xích mích nho nhỏ thì mới có thể kéo gần khoản cách giữa bọn nó, điều đó đã diễn ra trong trong lớp khi tụi nó học câu thần chú "Wingardium Le-vio-sa", Ron cảm thấy tức tối khi Hermione cứ chỉnh cách phát âm của nó, nó đã nhái lại cho Harry nghe vào lúc cuối giờ, và nói một vài điều không tốt về con bé, Hermione đã nghe được và bỏ đi, nhìn Helen cũng có vẻ không vui, nó cũng bỏ đi, Harry nói Ron hơi quá đáng. Tiệc tối, Helen chỉ ngồi ăn trong im lặng, Harry gắp cho Helen một vài món nó thích, Hermione vẫn chưa trở lại, chắc là đang còn khóc trong nhà vệ sinh rồi, không khí tiệc tối bị phá hủy khi giáo sư Quirrel hớt hải chạy vào báo là con quái vật đã thoát khỏi căn hầm, Helen thấy ông ta diễn thật giỏi, đây không phải việc ông ta đã làm nhằm đánh lạc hướng mọi người để có thời gian đi lấy hòn đá hay sao. Cụ Dumbledore cho bọ nhỏ theo huynh trưởng về phòng, trên đường đi Helen và Harry đã cùng lúc nắm lấy áo của Ron, bọn nó cùng đi tìm Hermione, Helen dẫn bọn nó đến thẳng nhà vệ sinh nữ, vừa đúng lúc Hermione thét lên, cũng may là đến kịp, Harry tìm cách trèo lên đầu con quái vật làm nó phân tâm, còn Helen đã kịp dùng lời nguyền trói buộc để bắt nó, khi giáo sư đến, Hermione đã nhận lỗi về phía mình trong sự ngạc nhiên của Ron và Harry, thật bất ngờ trong khi bọn nó cứ tưởng là sắp bị phạt thì lại được cộng 5 điểm cho mỗi đứa. Tình cảm giữa bọn nó có lẽ tiến triển tốt lên nhỉ? Dĩ nhiên rồi, khoảng cách giữa bọn nó đang dần dần biến mất và Helen cảm thấy rất vui về điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net