Chương 13: Học phụ đạo ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
phán xét tử hình dành cho y , từng câu từng chữ đều đang tra khảo y. 



Ở trước mặt nó , Musahi không thể nói dối. Bởi vì y sẽ chết. 



Nhưng đồng thời y cũng không thể nói thật , bởi vì như vậy y cũng sẽ chết. 



Và nếu y không trả lời , y sẽ so với chết càng thảm. 



Ở trước mặt người điên mang theo lẽ thường nói chuyện giảng đạo lý chính là điều buồn cười nhất. Kẻ điên sẽ nói lý sao? Đương nhiên là không. Đánh nhau với kẻ điên càng là điều ngu xuẩn cực kì , bởi vì họ có thể sợ chết nhưng kẻ điên thì không , nó sẽ đánh chết họ. 



Yashirou ngông nghênh được đến hiện tại chính là dựa vào cái não này. Gã hơn đám đồng bọn ở chỗ gã biết dùng cái đầu để nói chuyện. Việc lão đại năm hai vắng bóng lâu như vậy tự nhiên xuất hiện một cách xuất quỷ nhập thần tự nhiên hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của gã. 



Ai mà nghĩ được sớm không tới muộn không tới lại làm bọn họ trực tiếp chọc điên cái con người này chứ. Tính tình Sora thế nào Yashirou không có khả năng không biết. Nếu xử lý không tốt e rằng gã sau này sẽ khó sống. Đánh nhau thì....... còn không phải là châu chấu đá xe sao? Gã điên tiết vắt hết cả não để nghĩ cách hóa giải tình huống hiểm nguy này. Tuy rằng phía sau gã có bọn năm ba nhưng đối mặt với một con điên đang lên cơn thì không ai có thể bảo đảm toàn vẹn cho gã. 



Ánh mắt gã dần liếc sang thiếu niên mờ nhạt bị tất cả mọi người lãng quên khiến gã âm thầm thở nhẹ một hơi. May mắn là Sora tuy là lão đại năm hai nhưng chưa từng can thiệp vào những trò đùa tai hại của bọn gã. Như vậy liền dễ làm rồi. 



Đinh ninh là thế khiến Yashirou tự tin nở nụ cười , mang theo loại không khí dĩ hòa vi quý hòng lôi kéo chút sự chú ý từ Sora _ " Lão đại , không ngờ lại gặp mày ở đây " _ 



_ " Musahi cậu ta chỉ là hơi chút manh động và chậm chạp thôi chứ không có ý chọc giận mày đâu. Mày đừng để ý như thế , mọi người đều là người mình cả mà " _ 



_ " Người tao đang hỏi là Musahi , mày là cái thá gì mà xen vào chuyện của tao? " _ Sora một chút cũng không thèm nể mặt trực tiếp bác bỏ lời nói của Yashirou , thậm chí ánh mắt cũng không thèm chia cho gã ta một ít. Ngữ khí kiêu ngạo đến làm người giận sôi.



Yashirou cũng không ngờ gã ở trước mặt Sora căn bản không có tý trọng lượng nào nhất thời cảm thấy lửa cháy trên đầu. Năm ba cũng chưa dám như vậy làm lơ gã! Tự rước lấy nhục một lần khiến gã không còn mặt mũi lại mở miệng , chỉ lặng lẽ hướng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Musahi cùng Sora hai người. 



Triệt rớt một tên phiền phức , tâm tình Sora có thể nói càng trở nên tệ hại thấy rõ. Nó vươn tay vuốt ngược tóc ra sau , nâng người đứng dậy , dùng ánh mắt của kẻ bề trên nhìn xuống tên phàm nhân yếu ớt trước mặt. Trên mặt của nó vô hỉ vô bi , chỉ đơn giản như là đang nhìn vật chết. 


Ngươi từng ở trước mặt Thần Phật khấu trăm cái đầu , bái ngàn cái lạy. Ngươi đem ngươi bất an , sợ hãi , thống khổ , vui vẻ , hy vọng toàn bộ đều bại lộ ở trước mặt Thần Phật , đem ngươi nguyện vọng niệm niệm rớt vào trong tai người. Nhưng Thần Phật ở trên cao chưa từng đáp lại ngươi , đối với chúng sinh lầm than khốn cùng cũng chưa bao giờ hạ xuống tầm mắt đi nhìn. Chỉ nhợt nhạt mà cười , đứng tựa như tượng , cũng chưa từng cứu vớt một ai. 


Nhưng ma quỷ thì khác , chỉ cần lòng ngươi đủ hận thù , đủ chấp nhất liền có thể gọi ra tới. Đáp ứng ngươi tất thảy , sau đó lấy đồng giá trao đổi lấy lại tiền công. Vô luận ngươi là oán là hận , chỉ cần ngươi có biện pháp liền có thể gọi ra. 


Mà hiện tại , là thần là ma đều đang nhìn ngươi. 



_ " Musahi , kiên nhẫn của tao có hạn. Mày tốt nhất nên trả lời câu hỏi của tao "_ 



Từng câu từng chữ trôi chảy mà tiến vào trong tai tất thảy những người ở đây. 



_ " Là ai cho mày cái gan đó? Yashirou? Hay là ai khác? " _



Mồ hôi của Musahi không khống chế được chảy xuống. Y chưa từng nghĩ đến đơn độc đối mặt với Sora sẽ áp lực như vậy. Loại cảm giác quỷ dị này vẫn là của con người sao? Đùa phải không? Nếu y nói sai....... có phải liền sẽ lập tức bị hành quyết không? 



Cuộc đời Musahi cho đến tận thời khắc này lần đầu tiên biết cái gọi là sợ hãi , là cảm giác của kẻ yếu khi đứng trước mặt sự chênh lệch này. Bọn năm ba không phải nói Sora tạm thời sẽ không đến trường làm bọn chúng yên tâm náo loạn một phen sao? Hơn nữa dù Sora có đến trường thì nó cũng làm gì để tâm đến những chuyện chúng làm. Rốt cuộc thì bọn chúng làm sai ở đâu vậy?


- " Là........ năm ba " _ Hồi lâu sau im lặng tự hỏi , Musahi giống như mất đi năng lực kiêu ngạo , ám ám mở miệng trả lời câu hỏi của Sora. 


Yashirou sợ đến tái mặt vừa định mở miệng gào rống đột nhiên mắt đối mắt với đôi đồng tử thiên thanh kia nhất thời quên mất cả phản ứng. Lời nói đến miệng lại không cách nào phun ra. 


Cảm giác đáng sợ trên người Sora hơi chút giảm súc , nét mệt mỏi do thiếu ngủ ban đầu cũng dần biến mất. Nó biết rõ Musahi không phải đầu têu cho cái trò lôi kéo thế lực để tăng danh tiếng này , có hỏi tiếp cũng chẳng được cái gì nên nó dần dời mắt sang cái thằng tóc vàng luôn nghĩ bản thân là thông minh. 


Ngữ khí không chút biến động cảnh cáo _ " Yashirou , mày nên nhớ kĩ tao mới là đầu gấu đứng đầu năm hai. Nếu mày còn dám giở trò sau lưng tao thì tao không ngại tiếp nhận lời tuyên chiến của mày đâu " _ 


Có một nguyên tắc ngầm bất thành văn luôn tồn tại , tuy không trực tiếp nói ra nhưng ai cũng có thể ngầm hiểu một quy tắc để thay đổi người đứng đầu là một trận chiến sinh tử. Đánh đến khi nào đối thủ mất khả năng chiến đấu , đến khi đối thủ ngã xuống , không thể lại tiếp tục đứng dậy thì mới được xem là đã trải qua lễ rửa tội. 


Là đánh vì danh dự và cả mạng sống. 


Không ai được dừng trận chiến lại trước khi có một bên giành chiến thắng. 


Đó là luật lệ ngầm nguyên thủy mà bất kì ai muốn lên nắm trùm đều phải tuân theo vô điều kiện. 


Mà Yashirou thì không ngu ngốc đến nổi lại đi dính dáng vào cái trận sinh tử chiến này. Gã thừa biết gã không có khả năng thắng kẻ điên kia trong một trận chiến tay đôi. Cho nên dù có thể nào thì gã cũng phải tìm mọi cách để tránh cái tình huống tệ nhất này. 


Cách tốt nhất là gã nên im lặng một thời gian , hay là chuyển trường? Thế nào cũng được nhưng gã phải tìm cách tránh xa mối họa sát thân này. 



Nhìn vẻ mặt trầm trọng của Yashirou là dấu hiệu đơn giản nhất để Sora biết gã hoàn toàn nghe hiểu lời nó nói. Nó lười nhát thu lại khí thế , tùy ý phất tay ngồi lại chỗ cũ , lớn giọng nói. 



_ " Bọn mày có thể biến đi được rồi đó " _ 



Nhận được ân xá , lũ đồng bọn còn có chút lương tri vội vàng chạy đến đỡ lấy Musahi từ đầu đến cuối vẫn luôn ngồi trên đất đứng dậy rời đi. Tuyệt đối không dám lại chậm trễ một giây như sợ Sora sẽ đổi ý. Yashirou vẫn luôn trầm mặc đến đáng sợ cũng theo chân lũ bạn rời đi. Lúc này không khí mới hòa hoãn xuống. 



_ " Sora......... " _ Tiếng nói yếu ớt xuất phát từ thiếu niên tóc đen nhạt nhòa vẫn luôn bị xem như vô hình từ đầu đến cuối nhẹ nhàng lôi kéo sự chú ý từ Sora. 


Sora quay mặt sang nhìn thiếu niên rõ ràng là đương sự còn ngồi một đống ở đó lại bị tất thảy mọi người đồng loạt xem nhẹ không khỏi tâm sinh hoài nghi. Hắn rốt cuộc là bị cô lập đến mức nào mà chỉ mới lờ đi một chút đã bị toàn bộ người quên mất. Giống như hắn từ đầu đến cuối đều không có tồn tại. 


Okkotsu Yuta có chút thấp thỏm bất an trước cái nhìn chằm chằm của thiếu nữ. Trong lòng không giấu nổi khẩn trương cùng một chút lo lắng. Tuy rằng hắn biết rõ thực lực của Sora rất mạnh nhưng mà........... nháo lớn như vậy có hay không mang lại phiền toái cho nó? 


_ " Có chuyện thì nói mau " _  Sora không kiên nhẫn với cái trò mắt to trừng mắt nhỏ , thúc giục nói. 


_ " Cậu làm lớn như vậy ........ không sợ sao? " _ 



_ " Sợ cái gì chứ? Tao chính là lão đại của năm hai mà " _ Sora nhưng thực ra sảng khoái đáp , nhẹ nhàng vỗ chút vai của hắn đảm bảo nói _ " Yên tâm đi không sao đâu , tao nói sẽ bảo vệ mày thì sẽ nói được làm được " _ 


Okkotsu Yuta bị lời nói của thiếu nữ làm cho kinh ngạc không thôi , nhất thời có chút ngượng ngùng khoa tay múa chân giải thích. Nhĩ tiêm bắt đầu không rõ lý do đỏ ửng vô cùng kì quái. 


_ " K-Không phải ý đó. Tớ--tớ không phải sợ bị liên lụy mà là------- " _ 


_ " Rồi rồi mau ăn bento của mày đi nói nhiều quá " _ Sora không biết lần thứ mấy phun tào Okkotsu Yuta , cầm lấy hộp bento một phen nhét vào trong tay hắn. 


_ " Cậu không đói sao? " _ Ôm hộp bento trong tay , hắn mới sực nhớ ra Sora vẫn chưa ăn gì nên cẩn thận dò hỏi một chút. Một bộ sẵn sàng dâng hiến ra cơm trưa của bản thân.


_ " ............ Không , tao không đói " _ Vô tình cự tuyệt. 


_ " Vậy được thôi ........ " _


_ " ................... " _ 



_ " Cậu thực sự không ăn? " _ Hắn cuối cùng vẫn là không an tâm mà lần nữa dò hỏi. 


_ " Tao đã nói là không ăn , cũng không đói , đồ dong dài! " _ Bực bội. 



_ " .......... " _ Vì thế hắn ủy khuất đáng thương ở một bên giải quyết bữa trưa. 




___________________________________________________________________________

Đôi lời của tác giả : Các cục cưng à dạo này tui bị lười á , viết không có cảm hứng nên 3h sáng tối nay mình hẹn nhau chương còn lại nha :((( nói thiệt là dạo này tui cứ trì trệ ở một chương quài khó chịu sắp tắt thở luôn rồi.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net