Chap 41: Cùng trở về nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

T/g: Xin lỗi m.n vì hôm qua ko đăng chap tiếp theo vì hôm qua mik lười quá, mong m.n thông cảm. Bệnh lười của mik nó ngày càng nặng hơn🙃

Thôi ko nói nhiều, zô truyện nào

================================================================

Diễn biến chap trước, Sakura Mio đã nói hết tất cả những nỗi phiền trong lòng mình ra cho gia đình biết. Cô đã nói ra bằng chính cảm xúc của mình. Cô đã sử dụng số tiền của đưa cho ông bà cô để cảm ơn họ đã nuôi nấng và cho cô ăn học.

Cô rời khói nhà thì cô đụng phải 1 cậu con trai.

- F-Futarou-kun....?!_Mio

Mio pov:

Kawaguchi Futarou-kun, là người bạn thân nhất cũng là người bạn duy nhất mà tôi từng gặp. Futarou-kun rất tốt bụng và hiền lành. Xung quanh cậu ất luôn có bạn bè vây quanh. Cậu ấy luôn có ánh mắt dịu dàng. Thật thà, luôn quan tâm bạn bè. Đôi khi tôi luôn ghen tị với cậu ấy.

----------------

Mio cùng Futarou đi dạo trên con phố.

- Cũng lâu lắm rồi từ khi tốt nghiệp chúng ta chưa gặp nhau cũng liên lạc lần nào nhỉ?_Futarou

- Ừ, tớ cũng bận bịu công việc nhiều nên cũng chẳng có thời gian_Mio

- Tớ cũng thế, công việc của tớ là chức quan, mệt thật sự luôn_Futarou

- Vậy Sakura-san làm công việc gì?_Futarou

- Trước đây tớ làm mangaka, nhưng truyện của tớ chẳng ai đọc nên tớ bỏ nó bà tìm công việc ở của hàng tiện lợi_Mio

- Thật vậy sao?_Futarou

- Nhưng tớ nghỉ việc rồi_Mio

- Ếh?! Tại sao?_Futarou

- Vì tớ bỏ nhà đi_Mio

- Thật sao? Cậu không đùa chứ?_Futarou

- Tớ không đùa_Mio

- Nhưng bỏ đi mà không theo hành lí trên người ư?_Futarou

- Không cần, phiền phức lắm_Mio

- Mà cũng hay thật, tớ trở nên gầy và có vết sẹo ở trên mặt mà cậu cũng nhận ra được tớ_Mio

- Tất nhiên, dù cậu có thay đổi ngoại hình đi chăng nữa thì Sakura-san vẫn là Sakura-san mà_Futarou

- Vậy à_Mio

- Xin lỗi nhé, vì không thể đến thăm cậu khi cậu ở trên viện_Futarou

- Không sao đâu, tớ không bụng đâu_Mio

Futarou chạm vào mặt có vết sẹo của cô.

- Chắc đau lắm nhỉ?_Futarou

- Tớ chả biết nữa, trong lúc tớ hôn mê thì tớ bị bỏng nên lúc đó tớ chắng biết nó đau thế nào_Mio

Cả 2 đi đến 1 công viên có những cây anh đào đang nở rộ. Những bông hoa xinh xắn nở rộ, từng cánh hoa đung đưa theo làn gió, Giờ đang là buổi tối nhưng màu sắc của hoa vẫn hiện lên nét nổi bật của nó khiến người xem không thể rời mắt với phong cảnh hùng vĩ này.

Mio và Futarou đi trên con đường đầy cánh hoa rơi, khung cảnh những cây anh đào xinh đẹp khiến họ không thể rời mắt.

- Đẹp thật, lâu rồi tớ không ra đây ngắm hoa_Mio

- Không ngờ hoa nở vào mùa này, đẹp thật_Futarou

- Cậu còn nhớ không, Sakura-san?_Futarou

- Hửm?_Mio

- Đây là nơi....mà tớ đã thổ lộ với câu đó!_Futarou

Nghe Futarou nói vậy thì cô mới sực nhớ ra.

- [Phải rồi ha....tại công viên này....vào lúc tốt nghiệp cấp 3, Futarou-kun đã tỏ tình với mình....]_Mio

- Tớ nhớ chứ_Mio

- Lúc đó cậu đã không trả lời lại lời tỏ tình đó nên tớ đã thử cố chờ đến khi cậu trả lời lại_Futarou

- T-Tớ xin lỗi, lúc đó....tớ cảm thấy bối rối quá...đó là lần đầu tiên tớ được ai đó tỏ tình...nên tớ không biết phái trả lời ra sao nên tớ nghĩ sau khi tìm 1 công việc ổn thoả tớ sẽ suy nghĩ lại_Mio

- Nói thật lúc đó tớ đã dồn hết tinh thần để tỏ tình với cậu bằng cả trái tim_Futarou

Mio nhìn Futarou đang ngại ngùng khi nói đến việc thổ lộ tình cảm với cô.

- Tớ không hiểu..._Mio

- Gì?_Futarou

- Tại sao....cậu lại thích tớ?_Mio

Futarou ngạc nhiên.

- Tớ vừa béo, vừa xấu, đến bây giờ gầy đi tớ vẫn xấu. Không có 1 tí sắc đẹp nào, cả nữ tính cũng không. Tại sao cậu lại chọn tớ? Còn bao nhiêu cô gái khác ngoài tớ mà cậu có thể chọn mà_Mio

Futarou nghe vậy, cậu mỉm cười nói.

- Vì tớ thích tính cách của cậu, nó rất dễ thương!_Futarou

- Hế?_Mio

---------------------

*11 năm trước*

Lúc Futarou hồi cấp 2, 15 tuổi, cậu đang đi dạo ở trong sân trường, vừa đi vừa cầm hộp sữa uống. Cậu đang đi thì có người khiến cậu chú ý. Một cô gái béo mặt chạc tuổi cậu, cậu nhìn nhận ra ngay là Sakura Mio, cô tiến gần đến 1 vườn hoa, cô bông hoa bị ai đó dẫm nói, cô thấy bên cạnh có xẻng nhỏ, cô cầm lên thì đột nhiên có tiếng thứ gì đó rơi.

Quay sang nhìn thì là 1 nữ sinh khác đã làm rơi bình tưới cây, vẻ mặt sợ hãi khi nhìn thấy Mio rồi bỏ chạy.

Ngày hôm sau, tin đồn về việc Mio đã phá hoại bông hoa lan ra, mọi người ai ai cũng nói xấu cô, bêu xấu cô.

Futarou cùng nhóm bạn đang nói chuyện ở hành lang lớp ngoài ban công gồm 4 người (tính cả Futarou).

- Nè, nghe nói con nhỏ Sakura nó phá hoại hoa của 1 em năm 2 đó.

- Đúng là con heo mà, nếu tớ thì tớ sẽ đập nó ra bã.

- Tại sao lại có 1 người như nó trên thế giới này nhỉ? Trông nó kinh tởm đến tớ chả dám chạm vào.

- Ừ, tớ cũng thế, béo như nó ai theo yêu.

- Tại sao các cậu lại nói xấu cô ấy?_Futarou

Cả 3 đứa quay sang nhìn Futarou khó hiểu lời cậu nói vừa rồi.

- Cô ấy đâu có phá hoại gì đâu?_Futarou

- Trời ơi Futarou, em năm 2 đã nói rằng nó phá thì đúng là nó rồi còn gì.

- Bộ các cậu chỉ dựa vào tin đồn mà đổ thừa cho 1 người vô tội thôi sao. Lần trước tớ thấy hết sự việc rồi, Sakura-san chỉ vô tình đi ngang qua mà thôi. Em năm 2 đã đến và hiểu nhầm về Sakura-san mà thôi. Cậu ấy không hề làm gì sai cả_Futarou

- T-Thật không đó...

- Cậu đang bênh vực nó à.

- Nếu 1 ngày nào đó tớ cũng gặp trường hợp như Sakura-san thì liệu các cậu có bảo vệ tớ và tin tưởng tớ không?_Futarou

- T-Tất nhiên là có rồi, chúng ta là bạn mà.

- Nếu vậy thì các cậu đừng nghe mấy tin đồn nhảm nhí nữa_Futarou

--------------

Futarou đang bê 1 thùng đựng dụng cụ hoá học vào trong phòng họ hoá, cậu định ra ngoài thì thấy Mio, cậu lén lút theo dõi. Cậu thấy Mio đang tưới 1 bình cây nhỏ ở gần cửa sổ.

- [Cô ấy đang tưới cây ư?]_Futarou

-----------------

Trên đường về nhà, cậu lại vô tình gặp Mio, Mio xuống dưới chỗ cây cầu, cậu tò mò không biết cô đang làm gì thì cậu đi xuống xem, cậu ngỏ đầu thì cậu thấy cô đang cho 1 con mèo ăn thức ăn cho mèo, bên cạnh là bát sữa và thùng ngủ của con mèo.

- Xin lỗi em nha, mợ 2 chị bị dị ứng với lông mèo nên không thể mang em về được. Nhưng chị sẽ đến đây thường xuyên_Mio

- [Quả nhiên Sakura-san là 1 người tốt mà!]_Đó là những gì trong đầu cậu nghĩ

-----------------

Trong giờ học, giáo viên đang ghi chép bảng, xong thầy xoá bảng đi, Mio chưa kịp ghi chép xong, nhưng cô không lên tiếng, cô chỉ biết im lặng. Thấy phản ứng của Mio, Futarou cũng đoán ra được là cô chưa ghi xong.

Giờ ra chơi, cậu cầm quyển ghi của mình lại gần chỗ Mio.

- Sakura-san_Futarou

Mio quay sang nhìn người vừa gọi cô.

- Tớ thấy có vẻ cậu chưa ghi chép đủ nên tớ cho cậu mượn vở ghi của tớ, chép xong rồi trả tớ nha_Futarou đưa vợ ghi cho cô

- À...thôi....không cần đâu...._Mio

- Không sao đâu, nè_Futarou đưa cho cô rồi rời khỏi lớp

Mio nhìn theo hình bóng của Futarou rời đi, cô nhìn vào quyển sách ghi của cậu.

*Tan học*

Futarou quay về lớp thì cậu thấy Mio chuẩn cất sách vở đi về.

- Ah!_Mio thấy Futarou

Cô đến gần đưa quyển ghi cho cậu.

- C-Cảm ơn cậu....tớ trả cậu...._Mio

- À, cảm ơn cậu_Futarou

- Giờ cậu về à?_Futarou

- Ừm..._Mio

Mio lấy cặp rồi rời khỏi lớp.

----------------

Ngày hôm sau, tan học, Mio đến hiệu sách tìm truyện tranh. Futarou từ đâu xuất hiện ngay bên cạnh cô.

- A!_Mio, Futarou

- Sakura-san?! Cậu cũng đến đây tìm tập mới được bán hôm nay à?_Futarou

- À...ừm....không lẽ cậu cũng vậy ư?_Mio

- Ừ, trùng hợp ghê ha, không lẽ là otaku? Vậy chúng ta giống nhau rồi ha!_Futarou

- V-Vậy à?_Mio

Mio ngơ ngác khi đột nhiên Futarou nói chuyện cười nói vui vẻ.

----------------

*Ngày hôm sau*

- Sakura-san! Cậu đã xem bộ anime mới phát hành năm nay chưa?_Futarou thấy Mio đang đi tản trên hành lang lớp liền chạy tới gọi, Mio dừng chân quay lại

- Ể? À....ừm, tớ có xem rồi....mới xem tập 1 thôi nó đã khiển tớ thấy thật sự cuốn hút..._Mio

- Tớ cũng vậy nè? Mong chờ tập mới ghê. À, nghe nói tập trước sẽ có đĩa nghe giới hạn đầu tiên còn kèm theo móc khoá nữa!_Futarou

- T-Tớ biết cái đó, tớ đang định sẽ đến đó khu tan học. Tớ đã rành rụm tiền để có thể mua nó_Mio

- Tớ cũng thế nè! Tan học bọn mình cùng đi nha!_Futarou

- Hế?!_Mio

- Ủa? Bộ không được sao?_Futarou

- K-Không phải là không được, chỉ là....đây là lần đầu tiên có ai đó cũng có sở thích giống mình, hơn nữa cậu cũng có bạn mà, sao cậu không rủ họ đi cùng?_Mio

- À, bọn họ với tớ chỉ thường xuyên nói chuyện lặt vặt mà thôi. Vui thì vui nhưng vẫn thấy thiếu thiếu á, trong lớp chả có ai như tớ cả. Nhưng tớ rất bất ngờ khi cậu lại có sở thích giống tớ_Futarou

- Sakura-san, làm bạn với tớ nhé!_Futarou

Mio bất ngờ.

- Sakura-san không có bạn phải không, nếu vậy làm bạn với tớ nè, tớ muốn thấy được nhiều phía cạnh của cậu. Và...._Futarou

- Tại sao...lại muốn làm bạn với tớ?_Mio

Futarou im lặng 1 hồi, cậu mỉm cười đáp lại.

- Vì Sakura-san là người tốt!_Mio

Mio ngạc nhiên.

- Tin đồn về cậu phá hoa của em năm 2, tớ đã chứng kiến tất cả, cậu không phải người phá mà là 1 người khác. Vì tớ tin cậu không phải loại người đó, cậu yêu thiên nhiên, và cậu rất nhân từ với động vật. Tớ đã thấy nhiều phía cạnh tốt của cậu_Futarou

- Thế nên....hãy làm bạn với tớ nhé_Futarou

Từ trước đến nay, chưa từng ai ngỏ lời kết bạn với cô.

- Ừ...ừm..._Mio

- Giúp đỡ nhau nhé, Sakura-san_Futarou

- Tớ cũng vậy....Futarou-kun

-----------------

Futarou pov:

Sakura-san dù lạnh lùng, không giao du kết bạn với bất kì, nhưng khi chúng tôi thành bạn, tôi thấy nhiều phía mặt của cô ấy,  chẳng hạn như khi biết cô ấy sợ chó, tôi chọc cô ấy khiến cô ấy sợ, cô ấy tức giận phồng má mắng tôi, điều đó khiến tôi càng không ngừng trêu chọc ấy hơn, cô rất thú vị.

Cô ấy và tôi luôn trò chuyện với nhau, chia sẻ những chuyện của chúng tôi. Mio đã tâm sự chuyện của cô ấy cho tôi nghe, mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Sống cùng với ông bà cậu mợ, nhưng cô ấy luôn không được người nhà thừa nhận.

Điều đó khiến tôi hiểu lí do vì sao cô ấy luôn chỉ có 1 mình, lúc nào cũng cô đơn. Tôi muốn biết thêm về ấy nhiều hơn, tôi muốn làm gì đó để bù đắp cho trái tim trống rỗng của cô ấy.

------------------

- Sakura-san, cậu sẽ vào trường cấp 3 nào?_Futarou

- Tớ sẽ vào trường Otonokizaka, nó gần nhà tớ và điểm của tớ cũng khá lên nên có thể vào trường đó, cũng nhờ cậu đã chỉ dạy cho tớ_Mio

- Có gì đâu, bạn bè giúp đỡ nhau mà_Futarou

- Vậy cậu sẽ vào trường nào?_Mio

- À, tớ.....cũng vào Otonokizaka với cậu_Futarou

- Ếh? Thật ư? Vậy thì chúng ta có thể gặp nhau ở đó rồi!_Mio

- Ừ_Futarou

----------------

- Ủa? Cậu vào trường Otonokizaka ư? Chẳng phải cậu bảo là sẽ vào trường Kagazaki sao?

- Tại Otonokizaka gần nhà nên tớ sẽ vào đó!_Futarou

- Tự nhiên đổi trường? Thằng này lạ ghê!

- Im đi!_Futarou

-----------------

*Trường cấp 3 Otonokizaka*

- Ah! Futarou!_Mio

- Sakura-san!!_Futarou

- Lâu rồi không gặp, cậu cũng học ở lớp này à?_Mio

- Ừ, không lẽ cậu cũng vậy?_Futarou

- Vậy là chúng học chung lớp rồi ha!_Mio

- Từ nay mong cậu giúp đỡ, Sakura-ân!_Futatou

- Ừm, tớ cũng vậy!_Mio

-----------------

*Trên tầng thượng*

- Ếh? Cậu được tỏ tình ư? Vậy có đồng ý hẹn hò không?_Mio

- Tớ không!_Futarou

- Cái gì? Sao lại thế? Không lẽ cô ấy không vừa mắt cậu à?_Mio

- Không phải là không vừa mắt, mà là tớ có lý do_Futarou

- Vậy à?_Mio

- Sakura-san, nếu 1 ngày nào đó có ai đỏ thổ lộ với cậu, thì lúc đó cậu sẽ ứng xử ra sao?_Futarou

- Tớ chả biết nữa! Mà...cậu nhìn cũng biết mà, tớ vừa béo vừa xấu thì làm gì có ai yêu!_Mio

- Phụt! Hahahhahaha!_Futarou

- Cười gì vậy chớ?!_Mio

- Thỉnh thoảng Sakura-san nói chuyện như bà cụ non ấy nhỉ? Haha_Futarou

- Gì chứ? Futarou-kun là đồ ngốc!_Mio

------------------

*Valentine*

- Tặng cậu, socola tình bạn_Mio tặng cho Futarou 1 túi socola

- Cậu làm cho tớ sao?!_Xung quanh Futarou là những bông hoa nở rộ vui mừng

- Ừm, mà dù nó hơi đắng chút_Mio

- Không sao đâu, nếu là Sakura-san làm chắc nó ngon lắm_Futraou lấy 1 viên socola ăn

- Đắng quá!_Futarou

- À, nhầm ngon lắm!_Futarou lấy thêm viên nữa ăn

- Đắng!_Futarou

- À, không.....siêu ngon luôn_Futarou lấy cớ nói để không làm cho Mio buồn nhưng cô đã biết sau khi nghe 2 câu đắng

- Trời ơi, đắng thì cứ nó đắng đi!_Mio phụng phịu đấm vào lưng Futarou

- Đắng thiệt! Y chang cà phê!_Futarou

- Xin lỗi cậu, tại tớ không giỏi nấu ăn_Mio

- À, không sao đâu, tớ rất khi nhận socola cậu làm, cảm ơn cậu!_Futarou mỉm cười toả ra ánh sáng rực rỡ

- À, ừm....lần sau tớ sẽ cố gắng_Mio

---------------------

- Sắp tốt nghiệp rồi cậu có định vào trường đại học không?_Futarou

- Không, ra trường tớ sẽ tìm kiếm 1 công việc_Mio

- Vậy à?_Futarou

- Còn cậu?_Mio

- Tớ sẽ học đại học, tốt nghiệp xong tớ sẽ kiếm việc làm_Futarou

- Vậy à..._Mio

--------------------

*Lễ tốt nghiệp*

Mio và Futarou sau khi làm lễ tốt nghiệp xong, cả 2 ra công viên, nơi có những cây anh đào nở hoa rất đẹp. Và lúc đó cũng là thời điểm Futarou thổ lộ với Mio.

- Sakura-san, tớ thích cậu!!!_Futarou

Mio bất ngờ, cô không biết phải nói thế nào với Futarou.

- À, tớ sẽ chờ, tớ sẽ chờ câu trở lời của cậu! T-Thế nhé, giờ tớ có việc cần làm. Bye cậu!_Futarou xấu hổ bỏ chạy, mặt cậu đỏ ửng như trái cà chua

-------------------

- Lúc đó, tớ không biết phải nói gì tiếp với cậu nên đã bỏ chạy. Xin lỗi cậu nhé_Futarou

- Futarou-kun..._Mio

- Tớ đây không quan tâm cậu béo hay xấu xí đi nữa thì đối với tớ cậu rất dễ thương, trò chuyện với cậu rất vui, cậu luôn tốt bụng, thật thà, tớ đã thấy rất nhiều phía cạnh của cậu. Đôi khi cậu luôn hoạt bát, luôn hướng về phía trước, và không hề từ bỏ, điều đó khiến cho tớ bắt đầu nảy sinh tình cảm với cậu, cậu không hề thay đổi, cho dù gầy đi cậu cũng vẫn là Sakura-san mà tớ biết_Futarou

- Tớ yêu cậu!!!_Futarou

Mio nghe vậy, trong lòng cảm thấy hạnh phúc, người bạn thân nhất mà cô biết luôn giúp đỡ cô, cho cô thấy ánh sáng ở cuối con đường. Nghe lời cậu nói khiến cô hạnh phúc biết bao.

- Tớ luôn coi cậu là bạn, cậu luôn giúp đỡ tớ những lúc tớ gặp khó khăn, mỗi khi tớ cô đơn, cậu luôn ở bên cạnh tớ. Cậu là 1 người hiền lành, nhân hậu, trái tim cậu luôn ấm áp, cậu đã xoa dịu những nỗi buồn trong lòng tớ, tớ cảm thấy rất hạnh phúc khi có cậu bên cạnh. Đối với Futarou-kun là 1 người tuyệt vời. Thế nên...._Mio

- Tớ đã nghĩ....mình đã yêu cậu mất rồi!!_Mio nở 1 nụ cười trên môi

Futarou nghe vậy khiến cậu bất ngờ, cậu nghe xong lòng cậu ấm hẳn lên, cậu cảm thấy rất hạnh phúc.

- Tốt quá! Tớ vui lắm!_Futarou

- Sakura-san, nếu cậu đã yêu tớ vậy thì....cùng trở về nào!_Futarou

- Trở về?_Mio

Một làn do gió mạnh bắt đầu thổi qua những cánh hoa.

- Nezuko.....

- Zenitsu.....

- Inosuke.......

- Kanao.........

- Và những người khác đang đợi đó!_Futarou

- Ểh?_Mio

- Cậu nói g–?!_Mio

Đột nhiên tim cô đập thình thịch, trong đầu có đột nhiên xuất hiện những hình ảnh lạ. Hình ảnh hiện lên là hoa tử đằng, con quạ, thanh kiếm, 1 trang viên, con bướm, máu, 1 ngôi làng.

- Tên cậu là gì?_Futarou

- Tên tớ...._Mio

Trong đầu cô hiện lên hình ảnh những con người rất mờ nhạt, không thể nhìn rõ khuôn mặt, họ trong rất quen, 1 người tóc vàng, 1 người đội mặt nạ hình đầu con lợn, 1 người ngậm thanh tre, 1 người có tóc đuôi ngựa kẹp hình bướm, 1 người có vết sẹo trên trán, và nhiều người khác xuất hiện trong đầu cô. Và cuối cùng là 1 người có tóc đôi ngựa với 1 chiếc nợ màu hồng hào. Hình ảnh người đó dần hiện rõ ra. Đôi mắt màu đỏ đó khiến cho Mio cảm thấy quen thuộc. Người đó đáp:

- Tôi là cậu và cậu là tôi!

Mio mở mắt to ra, cô mở miệng nói.

- Saya....._Mio

- Tớ là....Nichihara.....Saya......_Mio

Dường như cô đã nhớ hết tất cả mọi thứ khi cô xuyên, Sát Quỷ Đoàn, bạn bè, các Trụ Cột, cô đã nhớ hết tất cả mọi thứ. Futarou nghe vậy nhẹ lòng.

Cánh hoa anh đào thổi qua đầy cánh che phủ 2 con người đang đứng dưới đó.

Cánh hoa bắt đầu tan ra, hình ánh của Mio bây giờ hiện ra là 1 cô gài có đôi mắt đỏ, mắt bên phải đã bị mù, mái tóc đen dài ngang lưng đuôi tóc màu đỏ bị cắt lởm chởm giờ ngang vai, phần còn lại dài. Quần áo của cô mặc rách te tua do trận đấu với con quỷ khởi nguyên, Kibutsuji Muzan, cơ thể không còn vết thương. Ấn diệt quỷ của cô hiện trên mặt bên trái của cô bắt đầu tan biến. Cô chính là Saya.

Còn Futarou, hình dạng của cậu cũng thay đổi theo sau khi cánh hoa tan ra. Cậu có một mái tóc đen đỏ tía bù xù, được chải ngược ra sau để lộ trán và đôi mắt to, rộng màu đỏ đậm, vết sẹo ở trán do bị bỏng. Mắt bên phải của cậu được che bằng băng bịt mắt. Mặc trên mình quần áo bệnh nhân, Kawaguchi Futarou giờ đây chính là Kamado Tanjiro.

Nhìn thấy Futarou biến thành Tanjiro khiến cho Mio, à không, Saya rất ngạc nhiên. Người bạn thân mà cô đem lòng yêu lại chính là người bạn ở thế Kimetsu.

- Tớ đã nhặn 1 cuộc gọi từ cậu, nhưng người nói bên kia lại là 1 người khác. Họ nói rằng cậu đang ở bệnh viên nên tớ tức tốc chạy đến. Nhưng trên đường đi tớ gặp phái tai nạn. Sau khi tớ mất đi ý thức, 1 giọng nói bí ẩn đã nói cho tớ biết rằng cậu đang ở 1 thế giới khác, vì thế tớ muốn đến đó để tìm cậu và tớ đã được sinh ra trong gia đình Kamado_Tanjiro

- Trong suốt thời gian qua, tớ đã luôn không ngừng tìm cậu. Kể cả khi cố giúp Nezuko quay trở lại thành người tớ vẫn luôn tìm kiếm cậu. Nhưng điều gì đó khiến tớ cảm thấy Saya rất giống với Sakura Mio, không chỉ thế, khi tớ phát hiện ra mình đả phải lòng Saya. Tình cảm đó làm tớ có cảm giác nó rất giống với Sakura-san_Tanjiro

- Khi còn trong việc luyện tập ở chỗ Himejima-san, giọng nói bí ẩn đó lại xuất hiện và nói rằng: "Sakura Mio sắp biên mất khỏi thế giới này". Giọng nói đỏ đã nố vậy và còn nữa giọng nói đỏ bảo tớ phải tìm ra Sakura-san, vì Sakura-san có thể là 1 ai đó xung quanh tớ_Tanjiro

- Khi tớ bị biến thành quỷ, trong tâm chí tớ đang cố gắng thoát khỏi Muzan, tớ cảm nhận được gia đình tớ đang cố đẩy tớ lên trên, lúc đó tớ cảm thấy 1 bàn tay nhỏ nhắn của nữ nhi đang cố gắng đẩy tớ lên, và lúc đó tớ nhận ra đó là Saya và Saya chính là Sakura Mio_Tanjito

Theo lời Tanjiro nói thì trước khi Saya quay trở về thế giới cũ, cô đã vào trong tâm trí của Tanjiro và đẩy cậu thoát khỏi đống cục thịt của Muzan giúp cậu vươn lên trên hoa tử đằng.

- Khi tớ tỉnh dậy, tớ đả hỏi Nezuko rằng cậu đâu, em ấy nói rằng...._Tanjiro

- Saya? Là ai vậy anh?_Nezuko

- Và khi tớ xác nhận lại tất cả mọi người đã không còn nhớ ra Saya là ai, ngoại trừ tớ và Kanao, chỉ 2 bọn tớ nhớ ra Saya mà thôi. Hai bọn tớ cố gắng giúp mọi người nhớ ra cậu là ai. Và lúc đó, giọng nói đó xuất hiện và đưa tớ quay về đây để gặp cậu và đưa cậu trở về_Tanjiro

Saya sau khi nghe Tanjiro giải thích, cô đã hiểu ra, nước mắt cô chảy dài xuống.

- Tớ đã nghĩ cậu và mọi người đã quen tớ rồi chứ?_Saya

- Tình yêu của tớ và tình cảm chị em của Kanao, không có thứ gì có thế xoá bỏ chúng được_Tanjiro

Saya cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net