Chap 9: Shinobu và Tomioka

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diễn biến chap trước, tôi Saya đã chính thức trở thành 1 Thợ Săn Quỷ và thực hiện nhiệm đầu tiên. Thị trấn ở tây nam có 1 con ngạ quỷ sói đã ăn những cô gái 16 tuổi, những cô 16 tuổi ở thị trấn sẽ bị làm vật hiến tế cho tên ngạ quỷ. Thật là tôi đã đến và giết hắn, như vậy các cô gái sẽ không chết. Sau khi kết thúc nhiệm vụ đầu tiên, tôi lại nhận được 1 nhiệm vụ mới, nhiệm vụ lần này có sự hợp tác của 2 Thợ Săn Quỷ trong 1 nhóm mạnh được gọi là Trụ Cột.

- Hai Trụ Cột sẽ hợp tác cùng cô trong nhiệm vụ lấn này là Trùng Trụ Kochu Shinobu và Thuỷ Trụ Tomioka Giyuu!_Quạ

----------------------

*Thị trấn phía bắc*

Hiện Saya đang rất là phấn khởi.

- [Không ngờ có ngày mình lại gặp chị Trùng và anh đụt cơ! Hồi hộp quá đi thôi!]_Saya

Đang đi Saya nghe có tiếng xôn xao. Saya đến gần hơn thì thấy 2 nhân vật trong Trụ Cột, Shinobu và Tomioka, người con gái bên dưới Shinobu đang đỡ trông có vẻ mệt mỏi. Tomioka thì đang có là bị trói như 1 tên tội phạm.

- [Ah! Họ kia rồi! Hàng thật luôn! À mà khoan! Hình như cảnh này là ở trong ngoại truyện mà nhỉ? Mà thôi kệ dù gì Idol của mình đang ở trước mắt mình, phải hành xử thật lịch sự mới được] Anou..._Saya

Shinobu ngước lên nhìn cô, Tomioka quay sang mới thấy cô đứng đằng sau.

- Hai anh chị là Trùng Trụ Kochou Shinobu-san và Thuỷ Trụ Tomioka Giyuu-san phải không? Em là Nichihara Saya, em được cử là sẽ hợp tác cùng anh chị trong nhiệm vụ lần này!_Saya

- Chị cũng có nghe nói sẽ có 1 tân binh sẽ hợp tác cùng, ra là em à. Chị Koochu Shinobu, em có thể giúp chị nâng đỡ cô gái này không. Cô gái này bị sốt rồi... Phải đưa cô ấy tới chỗ nào để nằm nghỉ thôi. Tomioka-san, hết giờ chơi rồi đó, lại giúp tôi 1 tay nào_Shinobu

Dứt câu Tomioka dùng lực làm đứt dây thừng trói.

Cả 3 người cùng 1 vài người của cô gái bị sốt tên Yae đã đưa cô về nhà nghỉ ngơi.

Trong căn nhà, Shinobu ở trong phòng chăm sóc Yae, 1 bà lão pha trà mời Tomioka và Saya. Bà lão nhìn Saya hỏi:

- Anou....cô gái trẻ....sau cháu lại ở trên tủ quần áo vậy. Cháu xuống đây đi. Có gì thì chúng ta nói chuyện.

Saya hiện đang trong tâm trạng không được vui. Vì sao cô ở trên tủ quấn? Đó là vì có 1 con chó ở bên dưới, cô không dám lại gần nó, sợ nó cắn nên cô chạy lên tủ quần áo.

Đúng lúc đó tự nhiên có tiếng hét trong phòng, cô gái Yae đã tỉnh lại, Shinobu đưa thuốc uống cho Yae. Còn bên anh đụt nhà ta thì đang bị chó cắn vày tay.

- Taro, dừng lại ngay! Taro! Xin lỗi, thường ngày nó thân thiết với người khác lắm mà..._Yae

- Đừng lo về điều đó, Tomioka-san là kiểu người như thế mà_Shinobu

- [Thật may người ngồi đó không phải là mình!]_Saya tái xanh mặt nhìn Tomioka bị chó cắn

- Quan trọng hơn...cho phép tôi gửi lời chia buồn tới cha cô. Nếu cô không phiền tôi có vài điều muốn hỏi cô..._Shinobu

- Hỏi tôi?_Yae

- Thứ đã tẩn công cô, Yae-san có thể liên quan tới "Quỷ"_Shinobu

- Kochou, đây là việc của tôi, tôi sẽ giải thích_Nói thế nhưng Tomioka đang vật lộn với chó đang càm đầu mình

- Không... Anh mà có tư cách để nói thế sao? Anh không nhận ra là bây giờ anh đang bị cắn sao?_Shinobu

- Tôi không có, tôi chỉ đang chơi với nó thôi_Tomioka

- Đủ rồi, ngồi yên đó đi, Tomioka-san. Saya-san, em vào đây đi, con chó đó sẽ không vào đây đâu_Shinobu

- V-Vâng ạ...._Saya người run cầm cập, cô nhanh chân nhảy xuống rồi chạy thật nhanh vàp phòng với Shinobu

Sau đó Shinobu và Yae nói chuyện và Shinobu cũng đã giải thích về ngạ quỷ cho Yae hiểu, còn Saya chỉ ngồi hóng chuyện không dám phá đám.

- Tôi là 1 Matagi. Tôi sẽ tự tay báo thù_Yae

Yae đứng dậy vác khẩu súng đi ra khỏi phóng.

- Cảm ơn vì đã chăm sóc tôi_Yae

- Này! Cô vẫn cần phải nghỉ ngơi!_Shinobu

- Cô nên nghỉ ngơi thém chút nữa đi! Vả lại đừng đi lang thanh ra ngoài nữa! Nguy hiểm lắm!_Saya

- Sẽ an toàn hơn nếu cô đừng đi lang thang trong đêm_Tomioka

- Không có con quỷ nào ở đây cả. Có gì sai khi Matagi bắn hạ 1 con thú chứ?_Yae

- Tại sao cô lại 1 mình tới núi chỉ để báo thù cho ai đó? Cô đang che giấu bọn tôi điều gì?_Tomioka

- Lắm chuyện quá! Đủ rồi, tránh ra!_Yae

- ........ít nhất thì, tôi chưa từng thấy ai quay trở về làm người được_Tomioka

Yae không nói gì mà bỏ đi. Shinobu vào phòng.

- Tomioka-san, Shinobu-san, em sẽ đi theo Yae-san để xem tình hình của cô ấy ạ_Saya

- Cận thận nha, Saya-san_Shinobu

Trên núi, tuyết phủ đầy, bóng dáng của Yae và con chó Taro của cô đang đi trên nền tuyết lạnh. Saya ở trên cây theo dõi. Đồng thời Hanyu cũng xuất hiện.

- Saya, chúng ta phải cứu con chó Taro và cha của Yae-san, cậu đọc truyện nên cũng nhớ cảnh này đúng không?_Hanyu

- Ờ! Mặc dù hết mùa rồi mà sao tuyết vẫn rơi nhỉ? Gần đây khí hậu thời tiết luôn thay đổi cách đột ngột?_Saya

- Cũng chính vì thời tiết mà những người nông dân cũng khổ cực_Hanyu

- Thật là khác so với thời hiện đại_Saya

- Saya, Taro đi rồi kìa!_Hanyu

- Ờ...ờm...[Mình sợ chó cắn lắm!]_Saya

Taro chạy trước, Yae theo sau nhưng không thấy đâu. Taro đang chạy thì có 1 hình bóng của 1 người đàn ông xuất hiện, trên trán có 2 cái sừng nhỏ, răng nanh dài, mặt nổi đầu gân. Ông ta ra tấn công Taro thì may lúc đó Saya xuất hiện ôm Taro và đá ông ta ra xa xuống.

- May thật..._Saya thở phào

Taro niếm mặt Saya, Saya giật mình sợ xanh mặt mà thả con chó ra đứng cách xa nói:

- M-M-Mày ở....có.....đây....đừng đến gần....._Saya

Saya nhìn về phía gã quỷ, cô lao đến tấn công. Taro cứ sủa, nghe tiếng sủa của Taro Yae mới tìm được Taro.

- Taro, mày đây rồi!_Yae

Yae để ý xuống bên dưới thì thấy Saya đang đấu với gã ngạ quỷ, ông ta lại là người cha đáng kính mà cô yêu quý.

- Cha!_Yae nói lớn

Nghe tiếng Yae ông ta quay sang nhìn cô và lao đến, Saya ngăn ông ta lại nhưng tay ông ta móc ra 1 con dao chém cô, Saya nhanh né tránh thì vô tình bị ông ta đã đâm vào cây. Ông ta lao đến Yae, Yae vì may có khẩu súng mà ngăn chặn miệng cha mình lại.

- Cha. Tại sao...Tại sao lúc đó...Cha không ăn con luôn cho rồi...!_Yae

- Nhanh lên Saya, cứu Yae đi!_Hanyu

- Tớ biết rồi!_Saya phóng nhanh

Cha Yae miệng nói:

- ...E...Ya....e

Yae bất ngờ nghe được lời cha mình nói.

- Đừng giết ông ta nha,Saya, phải cứu ông ấy!_Hanyu

- Ờ!_Saya

Saya cảm thấy như có ai đó đang đến, người đang lao đến Tomioka.

- Saya! Chặn kiếm anh ta lại!_Hanyu

Nghe lời Hanyu, Saya dùng kiếm chặn lại thanh kiếm của Tomioka dưới sự bất ngờ của anh, cùng lúc đó Shinobu cũng xuất hiện. Say nhanh ngay lập tức túm cổ áo cha Yae và kéo ông ta ra.

- Tại sao cô lại làm vậy?_Tomioka

- Em làm vậy là đang chống đối lại Sát Quỷ Hội đó!_Shinobu

- Em biết nhưng mà...em muốn cứu ông ấy...ông vẫn còn giữ được ý thức của con người! Phải không Yae-san, vừa nãy ông ấy gọi tên chị mà nhỉ?_Saya

- P-Phải! Cô ấy nói đúng! Cha tôi vừa gọi tên tôi là "Yae" nên làm ôn đừng giết ông ấy!_Yae

- Làm sao có chuyện 1 con quỷ có được nhận thức của con người trí!_Shinobu

- Làm ơn hãy tin em! Chắc chắn sẽ có cách để cứu ông ấy! Khả năng phán đoán của em là 99% là có thể cứu được! Làm ơn!_Saya

Shinobu nhìn Saya mặt tỏ ra khó chịu. Tomioka nhìn Saya, đột nhiên cậu lại liên tưởng tới 1 cậu né với đôi bông tai hanafuda cùng đứa em gái quỷ vào 2 năm trước. Cha Yae nhìn con gái mình, đột nhiên ông mở to mắt ra miệng nói lắp bắp nói:

- Y.....a......e....Yae.....e....

Ông ta nói, Tomioka và Shinobu, Yae có thể nghe được mà bất ngờ.

- .....l...ỗ......xi....n.....lỗ......i.....ta.....xin.....l....ỗi....con....

- Cha..._Yae khóc khi nghe được những lời nói của cha

Không khí trở nên căn thẳng.

- Saya, thả ông ấy ra đi!_Hanyu

- Nhưng mà..._Saya thì thầm

- Không sao đâu! Ông ấy giống Nezuko rồi đó_Hanyu

Saya nghe vậy liền thả, cha Yae quỳ gối xuống, ông cúi đầu xuống và nói:

- Ta......xi...n....lỗi.....co..n_Ông vừa khóc vừa nói

Shinobu và Tomioka thấy vậy mà bất ngờ. Yae đến gần cha mình ôm ông.

- Không sao đâu....chúng ta.....về nhà thôi_Yae

- Mặc dù họ là quỷ, nhưng họ cũng từng là con người. Họ không phải là những con quỷ ghê tởm. Họ là những sinh vật tuyệt vọng. Là loài sinh vật đầy đau khổ. Quỷ cũng có những cảm xúc và quá khứ riêng của họ!_Saya

Yae ngẩng đầu nhìn Saya.

- Saya-san..._Shinobu

Tomioka im lặng nhớ lại cảnh Tanjiro từng cố ngăn Tomioka không được giết Nezuko, anh cất kiếm vào vỏ.

- Chúng ta nên giấu bí mật chuyện này và đừng nói cho ai biết. Nhiệm vụ kết thúc!_Tomioka

- Nhưng mà Tomioka-san, ông ta đã ăn rất nhiều người! Chúng ta nên-_Shinobu chưa nói xong thì Tomioka cắt ngang

- Kochou! Tôi luôn nghĩ rằng quỷ sẽ không bao giờ trở lại thành người nhưng...._Tomioka quay sang nhìn Saya

- Tôi nghĩ việc này có thể xảy ra vào 1 ngày nào đó không xa. Việc này cũng làm tôi nhớ lại...cậu bé đó cùng em gái cậu ta_Tomioka

- Tomioka-san..._Shinobu

- Cô từng nói nếu có 1 ngày ngạ quỷ và con người sẽ kết bạn mà phải không? Tôi nghĩ sau này lịch sử sẽ có thay đổi mới_Tomioka

- Thay đổi mới?_Shinobu

Tomioka quay sang nhìn Yae và cha Yae.

- Nếu như ông ta tiếp tục ăn thịt người, chúng ta, kể cả Nichihara-san cũng sẽ phải chịu trách nhiệm cho chuyện này_Tomioka

- Tomioka-san_Shinobu

- Đừng quên Kochou. Chúng ta là các "Trụ Cột"_Tomioka bỏ đi

- Yae-san. Hãy vác những cảm xúc của mình. Đó...mới là cách chúng ta vượt qua nó_Shinobu nói xong liền đi theo Tomioka

- Giờ không sao rồi,Yae-san. Giờ cha chị ổn rồi. Em chắc chắn sẽ đưa cha chị quay trở lại thành người, em chắc chắn_Saya

- Cảm ơn cô..._Yae

- Yae-san, đừng để cho cha chị tiếp xúc với mặt trời và không được để ông ấy lang thang vào ban đêm nha_Saya

- Tôi biết rồi. Tôi sẽ làm thật tốt_Yae

- Um_Saya mỉm cười

Saya bỏ đi.

- Cha ơi, chúng ta về nhà thôi, mặt trời sắp mọc rồi!_Yae

- U...m...

- Đi thôi Taro!_Yae

- Gâu!_Taro

------------------

*Quán Ramen*

Shinobu, Tomioka và Saya đến đó ăn.

- Tomioka-san, anh thật sự thay đổi rồi_Shinobu

- Như thế nào?_Tomioka

- Hmmm...tôi khó mà diễn tả bằng lời. Tôi luôn tưởng rằng anh vốn lạnh lùng tới tận xương tuỷ ấy Tomioka-san..._Shinobu

- Xương tuỷ..._Tomioka

Tomioka và Shinobu trò chuyện. Còn Saya thì chỉ vừa nghe vừa ăn hóng chuyện. Đang ăn thì tự nhiên Tomioka nhắc tên cô làm sặc.

- Khụ khụ..._Saya

- Em không sao chứ? Tại anh đó Tomioka-san, anh làm em ấy sặc rồi kìa_Shinobu

- Tôi làm gì có_Tomioka

- Anh cứ nói thế bảo sao mọi người ghét anh là phải!_Shinobu đưa cốc trà cho Saya

- M-Mà anh vừa nói gì với em cơ?_Saya

- Tôi thấy cách cô bảo vệ cho cha của Yae-san làm tôi nhớ tới 1 người cũng làm điều tương tự như vậy_Tomioka 1 ngụm trà

- [Nhớ vợ chứ gì!] Thì em cũng cảm ơn Tomioka-san vì lúc đó anh đã tha thứ cho ông ấy mà. Lúc đó em sợ rằng anh và Shinobu-san không chấp nhận thì em lại thấy như mình đang đứng ở đường cùng vậy. Nhưng thậy may là anh đã hiểu_Saya

- Một đĩa cá củ cải đây!_Chủ quán

- ?!_Tomioka

- Chính vì để cảm ơn anh em đã gọi món cá hồi hầm củ xải mời anh!_Saya

- Chà, trông ngon quá!_Shinobu

- Chị có muốn gọi gì không Shinobu-san? Hôm nay bao cả 2 người cho!_Saya

- Ể? Vậy được không?_Shinobu

- Được mà!_Saya

- Thế được không?_Tomioka

- Được mà! Dù gì đây là món anh yêu thích mà!_Saya

Tomioka thì đang tự hỏi tại sao Saya lại biết món yêu thích của anh.

- Cảm ơn cô!_Tomioka

- Tomioka-san, anh thật sự rất thích cá hồi nấu củ cải nhỉ?_Shinobu

Shinobu liếc nhìn Tomioka đang ăn củ cải. Khi nhìn Tomioka, anh hiện đang cười, hào quang toả sáng làm cho Shinobu và chủ quán nhăn mặt. Saya mặt đơ ra, vì khi cô đọc trong truyện thì tò mò không biết Tomioka cười như thế nào cho tới khi cô được tận mắt chứng kiến.

- Sao vậy?_Tomioka

- Không có gì...đây là lần đầu tiên tôi thấy anh cười đó, Tomioka-san..._Shinobu

- [Tiếc ghê...ước gì mình có điện thoại để chụp lại thì hay biết mấy]_Saya

Sau khi ăn xong, cả 3 tạm biệt nhau. Trước khi đi thì Saya gọi....

- À, Shinobu-san!_Saya

- Sao vậy?_Shinobu

- À...dạ..._Saya

- Có chuyện gì sao?_Shinobu

- Dạ, không có gì! Hai anh chị đi đường cẩn thận!_Saya

- Em cũng vậy nha!_Shinobu

Shinobu và Tomioka đi về phủ của mình. Cả vừa đi vừa nói chuyện.

- Tạm thời chúng ta cứ giữ bí mật về chuyện Yae-san và cha của cô ấy với Chúa Công vậy nha_Shinobu

- Ồ_Tomioka

- Mà dù sao sau này ngài cũng sẽ biết_Shinobu

- [Mình thấy Saya-san có điểm nào đó giống Kanao thì phải?]_Shinobu

================================================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net