CHƯƠNG 17: NGHỈ HƯU VÀ TRỤ CỘT MỚI?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cũng đã hơn 4 tháng trôi qua, trong những tháng đó rất nhiều vụ việc diễn ra như Âm Trụ và bộ ba gặp Thượng Nguyệt Lục Daki.

    Sau vụ việc đó Âm Trụ đã xin phép nghỉ hưu, gác kiếm trở lại cuộc sống bình thường cùng ba cô vợ của mình với tư cách là Cựu Trụ Cột. Rengoku cũng đã quay trở lại với chức vị của mình là Trụ Cột.


    "Không biết sao lại tập hợp các Trụ Cộ lại làm gì nhỉ?" Kime đang rời Trang Viên của mình để tới Tổng Hành Dinh.

    Vừa ra khỏi trang viên của mình, cô bắt gặp một Kakushi đang chờ cô ở đó.

     Kakushi kia cũng cúi chào rồi bắt đầu bịt mắt của cô lại để lên đường. Cứ mỗi chặn đường là lại đổi một con quạ và Kakushi khác nhau. Thật ngưỡng mộ những người thông minh ghê...


    Sau một chuyến đi mà cô không biết đường, không nghe thấy gì thì cô đã tới nơi. Có vẻ Sanemi và Giyuu đến sớm nhỉ? Khoan họ đang làm gì vậy? Sanemi, sao anh lại đè Giyuu ra làm gì?!

    Kanroji và Shinobu cùng cô đã nhìn thấy cảnh đó. Năm mắt nhìn nhau, Sanemi bối rối không biết nên giải thích như thế nào.

    Giyuu chẳng nói gì mà đứng lẻ loi. Anh cứ để Shinobu chọt chọt tay vào cánh tay mình hỏi cũng như cà khịa.

    "Này, này Tomioka-san. Anh với Shinazugawa-san đang làm gì vậy?"

    'Ah~ Shinazugawa-san và Tomioka-san đang làm gì vậy?! Xấu hổ quá! Tim mình đập nhanh quá!'

   Sau đó các Hashira khác cũng dần dần tới, cô cũng vui vẻ mà chụp hình lại. Những ngày yên bình này tiếp tục được bao lâu?

    "Không biết Oyakata-sama triệu tập chúng ta làm gì nữa, namu..." Hamejima thắc mắc với dòng lệ trên khuôn mặt nhưng chẳng ai lấy nó làm điều kì lạ.

    Có vẻ buổi họp sắp bắt đầu, hai cô bé gái báo rằng Oyakata-sama đã tới. Mở cửa bước ra là Ngài Oyakata, hai cô bé ấy dìu Ngài tiến về phía trước.

    Lời nguyền đã bắt đầu chuyển hướng tiêu cực. Trên mặt Ngài giống như đang sưng tấy, những đường gân bắt đầu chuyển tím.

    Sở dĩ Ngài có thể đứng ở đây đều là do cô đã chiết một ít máu của cô vào nước dùng hằng ngày của ngày.

    Nhưng nó chỉ giúp giảm bớt lời nguyền lên Ngài chứ không giải lời nguyền hoàn toàn.

    "Ngày hôm nay chắc trời trong xanh nhỉ?" Ngài cười hiền hậu ngước mặt nhìn trời dù Ngài không thấy gì.

   "Hôm nay ta triệu tập các con ở đây để thông báo rằng hàng ngũ Trụ Cột của chúng ta sẽ thêm thành viên mới" Vừa nói xong, một người con gái tầm 15, 16 tuổi bước ra.

    Cô ấy có mái tóc trắng dài mượt mà, đôi mắt xanh long lanh to tròn. Tổng thể lại cô ấy có một gương mặt và ngoại hình dễ nhìn.

    "X-Xin chào! Em tên là Korito Yuki, 16 tuổi. Mong mọi người chỉ giáo" Cô gái tên Yuki có vẻ rất lúng túng khi gặp các Trụ Cột. Cô ấy đảo mắt qua các Trụ Cột và đột nhiên dừng lại ở cô.

   'Ủa lag à?! Đâu ra vậy?! Hiệu ứng cánh bướm à?! Cái này trong nguyên tác có?!' Kime đang méo hiểu chuyện gì đần mặt ra nhìn Yuki.

   'Sao ở đây lại có Trụ Cột lạ vậy? Trong truyện gốc có à? Hay hiệu ứng cánh bướm!?' Yuki cũng không hiểu nhìn Kime. Hai mắt nhìn nhau. Một bên như vũ trụ bao la, một bên như nước đóng băng bên hồ.

 

   Cuộc họp Trụ Cột kết thúc, ai cũng tò mò về Hashira mới. Riêng có vài người thì cũng chẳng thèm quan tâm, cô cũng vậy. Cô sẽ hỏi Miu sau, chỉ mong cô Yuki ấy không làm quá vấn đề.

  

   Cô đang ngồi ở trang viên mình chơi, cũng chẳng có gì đặc biết nếu Băng Trụ Yuki không vào trang viên của mình.

   "Vũ Trụ Kime, cô có ở đây không?" Yuki lên tiếng hỏi. Quản gia của trang viên cũng vui vẻ chào đón cô ấy.

   Ở trong phòng tiếp khách, hai con người đối diện nhau. Khói của cốc trà bốc lên nghi ngút, không gian im lặng không một tiếng động làm ai cũng căng thẳng.

    "Vậy...... Băng Trụ Korito Yuki tới đây gặp tôi có chuyện gì?" Sau một hồi im lặng, Kime mới mở miệng nói với chất giọng đều đều.

   "Tôi tới đây chỉ để hỏi một việc. Cô cũng là người xuyên qua đây?!" Yuki không hề do dự mà đi thẳng vào vấn đề.

    Cặp mắt xanh long lanh như nước đóng băng bên hồ híp lại nhìn cô như đang chất vấn.

    "Xuyên? Cô đang nói gì vậy? Tôi thật sự không hiểu ý cô muốn nói là gì?" Kime bật cười cầm lấy cốc trà nóng hổi đung đưa nói.

    "Đừng giả vờ giả vịt! Cô chắc chắn là người xuyên qua thế giới Kimetsu no Yaiba này!" Yuki mặc dù không thể hiện bất cứ thái độ tức giận trên mặt, nhưng cô biết Yuki đang khó chịu khi cô không trả lời cô.

   "Thật là... Băng Trụ Korito Yuki, tôi không biết cô đang nói gì...nhưng tôi sắp có một nhiệm vụ quan trọng cần phải làm nên mong cô thông cảm. Quản gia! Tiễn khách!" Kime đứng dậy bỏ lại ly trà đã nguội nhưng vẫn đầy ắp. Yuki nheo mắt nhìn theo bước chân của cô.

   'Có lẽ cô ấy không biết gì thật. Chắc là do hiệu ứng cánh bướm khi mình xuyên vào..'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net