CHƯƠNG 25: CHẾT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Ánh sáng của mặt trăng mờ ảo chiếu sáng cả một màn đêm tăm tối. Trên một mái nhà lớn, một chàng trai tầm 20 tuổi mặc kimono nhiều hoa văn cùng quần hakama đen.

    Điều đáng sợ ở đây là anh ta có ba cặp mắt. Đôi mắt giữa khắc chữ Thượng Huyền Nhất.

     Đối diện anh là một cô bé tầm 14 tuổi. Mái tóc đen cùng một chùn tóc tím xen lẫn trong đó. Đôi mắt cứ như bản thu nhỏ của bầu trời đêm. Lấp lánh như những ngôi sao trên trời.

     "Hơi thở của vũ trụ...." cô bé đó chậm rãi nói. Cả người toả ra sự cảnh giác với chàng trai đó.

     "Ta chưa bao giờ nghe loại hơi thở nào như vậy trong hơn 500 năm qua cả" Kokushibo nói.

     Suốt từ đầu gặp cô tới giờ, Kokushibo vẫn luôn theo dõi hành động của cô. Hăn biết rằng, Kime có một loại hơi thở rất đáng sợ.

    Nhưng nếu rút lui thì đó không phải phong cách của hắn. Chỉ có nước đối đầu trực diện.

    Cô im lặng không nói gì. Giờ gặp cũng gặp rồi. Suýt chết thì cũng suýt chết rồi. Chỉ còn cách là phải đương đầu trực diện mà thôi.

    "Hơi thở của vũ trụ

     Thức thứ nhất: Nguyên Hồng Trảm"

     Kime lao nhanh tới phía của Kokushibo tung ra những nhát chém đầy uy lực. Ngọn lửa như muốn bùng cháy xung quanh cô đứng.

    Kokushibo hiện lên tia ngạc nhiên nhưng sau đó đã lấy lại bình tĩnh để chiến đấu.

     Nhưng điều hắn muốn biết rằng hơi thở của cô là dạng hơi thở phân nhánh từ đâu.

    Tốc độ của Kime khá nhanh làm Kokushibo chật vật né những đường kiếm của cô. Hắn nhìn cách cô chuyển động, vung kiếm, hít thở rồi từ từ phân tích dạng hơi thở của cô.

     "Cách hít thở này thật lạ. Khác hẳn những cách thở trước đây của các Trụ Cột mà ta giết" vừa né đòn, Kokushibo vừa phân tích cách cô hít thở.

    "Hình như ngươi chưa tung hết sức. Ngươi lo lắng cho ta?" Kokushibo đã nhận ra cách cô tấn công hắn.

    Tuy những đường kiếm đều tinh tế và sắc sảo nhưng hắn lại nhìn ra Kime cố tình chém hụt. Hắn cảm giác như con người trước mặt mình không nỡ tổn thương cơ thể hắn.

    Kime chợt khựng lại, bàn tay cầm kiếm hơi buông lỏng. Đôi mắt ấy nhìn về phía khác.

    Thấy được sự cảnh giác của cô lỏng lẽo, Kokushibo liền rút kiếm tung ra những nhát kiếm hoàn hảo và tinh tế.

     "Hơi thở của mặt trăng:

       Thức thứ hai: Chậu Hoa Lộng Nguyệt"

     Kokushibo tung ra ba nhát chém liên tiếp về phía cô. Những nhát chém ấy mang theo những lưỡi liềm mặt trăng sắc nhọn chỉ chực chờ cắt xén thứ gì đó để thoả mãn mình.

     Kime nhẹ nhàng né những đường kiếm nguy hiểm ấy. Nếu là Sát Quỷ Nhân bình thường thì có lẽ đã chết với xác bị chém làm hai ở đầu trận chiến rồi.

      "Hơi thở của vũ trụ:

        Thức thứ hai: Thập Nhị Hoàng Đạo: Song Ngư"

      Từ một ngọn lửa sáng rực nay nó đã biến đổi thành một dòng nước uyển chuyển.

     Mọi chuyển động của cô bây giờ đã linh hoạt dẻo dai hơn rất nhiều lần so với lúc đầu.

    Vốn dĩ cô định dùng Cự Giải để khoá tay chân của Kokushibo nhưng Miu không có ở đây thì làm bằng niềm tin à?

     Cự Giải không liên quan tới kiếm pháp, nó thiên về mặt tâm linh hơn. Lúc cô cắm cây kiếm xuống đất thì đó cũng chỉ làm màu.

     Người phóng ra những sợi xích khoá đối thủ chính là Miu. Nhưng ngoài cô ra, chẳng ai thấy những sợi xích đó.

    Những chuyển động của cô rất nhẹ nhàng nhưng không có thứ gì đè nặng trên vai cô. Thanh kiếm màu đặc biệt của cô như sáng lên trong mang đêm vô tận.

    Song Ngư chính là phương pháp hít thở giúp cô gia tăng độ linh hoạt, tốc độ, dẻo dai và phản xạ của cơ thể.

    Cả cơ thể sẽ giống như cá vậy, trơn trượt khó nắm bắt. Rất khó để biết được cô sẽ rút kiếm khi nào.

    Các dư ảnh của Kime ở khắp nơi, cô biết rằng hiện tại chỉ có thể làm như vậy để xem như đánh lừa thị giác của Kokushibo nhưng cô nghĩ mình sẽ bị phát hiện nhanh thôi.

    Điều cô cần làm bây giờ là phải thứ tỉnh được Ấn Diệt Quỷ và Vô Ngã Lối hay còn gọi là Nhìn Thấu Thế Giới may ra còn sống sót trở về.

    "Sao ngươi không tấn công ta? Chỉ biết di chuyển khắp nơi" Kokushibo nhìn những dư ảnh của cô đang ở xung quanh.

     Hắn bình tĩnh như một mặt hồ yên ắng không một chút tiếng động nào có thể phá vỡ sự bình tĩnh ấy.

     Từ trên cao, có một con quạ đang bay trên không. Con quạ ấy nhìn cánh tượng trước mắt mình mà không hé lời nào. Chỉ lẳng lặng bay về hướng khác.

     "Hơi thở của mặt trăng

       Thức thứ năm: Nguyệt Phách Tai Oa"

     Đột nhiên những nhát chém hình bán nguyệt xếp chồng lên nhau như một cơn lốc, vô số nhát chém hỗn loạn được tạo ra từ chiêu này. Cô thấy rằng Kokushibo thực hiện chiếu đó mà không rút kiếm.

     Kime cố gắng né những đường chém ấy. Những nhát kiếm ấy liên tiếp bay về phía cô làm cô né khá nhiều và hơi chật vật.

     Bỗng từ sau lưng cô, một nhát chém lạc của Kokushibo lao về phía sau cô. Cảm giác có điều không lành sau lưng. Kime quay người lại thấy nó.

     Nhát kiếm ấy lao thẳng vào cô, chuẩn bị cho một cảnh đầu lìa khỏi cổ.

     'Chẳng lẽ mình chết ở đây?...' một ý nghĩ vang lên trong đầu cô.

     Thượng Nhấtvẫn đứng đó, nhìn Kime sững sờ. Cụ tiếc cho một cô bé sở hữu hơi thở mạnh mà không nỡ xuống tay với quỷ.

//////

Tui nghĩ truyện này sẽ ra trễ và lâu hơn vì sắp tới phải quay lại trường...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net