CHƯƠNG 30: SUỐI NƯỚC NÓNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Trong một khu rừng xanh mơn mởn. Cành lá xum xuê mọc um tùm khắp nơi. Hai thân ảnh, một trai một gái đang đứng đối diện nhau.

     Một người thì cười cong người kia thì không rõ khuôn mặt vì đang đeo mặt nạ Hyottoko.

    "Là ngươi?! Ngươi tới đây làm gì?" Kashii chỉ vào mặt cô nói. Tông giọng thì chắc là đang bất ngờ.

    "Nhật Luân Kiếm của ta, ngươi chưa đem tới" Kime lạnh lùng nhìn đứa con trai cao 1m7 này. Cô ghét mấy đứa con trai bằng tuổi cô.

    "À! Ta quên. Ta bỏ quên nó ở chỗ rèn kiếm rồi" Cậu ta nói với một chất giọng tỉnh bơ, không kém phần cao ngạo. Đôi mắt liếc nhìn con dao đang được Kime cầm trên tay. Nó đã chuyển màu.

   "Dao của ta!!! Sao ngươi lại cầm nó!!! Ngươi biết khó khăn lắm mới rèn ra nó không??? Nó được làm từ Xích Hồng Thiết Sa và Xích Hồng Bảo Thạch. Khó khăn lắm ta mới có thể lấy được một ít quặng đấy!!"

    Cậu ta hét toáng lên, chỉ thẳng vào mặt cô. Hầm hầm tiến tới nắm chặt bả vai cô lắc mạnh.

    "Này! Ngươi nghĩ ngươi là ai? Một tên thợ rèn kiếm như ngươi đang lãng phí thời gian của một Trụ Cột đấy..."

    Kime đưa tay nắm chặt cổ tay của Kashii đang vịn trên vai cô. Sức tay của cô như muốn bẻ gãy tay cậu.

     Cảm nhận được một cỗ đau đớn từ phía cổ tay truyền tới đại não. Cậu ta tặc lưỡi thả tay khỏi vai cô.

    Cô cũng thuận tay mà buông tay khỏi cổ tay cậu ta. Kashii tuy đã im lặng, không làm phiền cô nhưng cô vẫn biết được cậu ta đang lườm, liếc cô đủ thứ trên đường đi.

    Con dao làm từ quặng để diệt quỷ ấy vẫn còn nằm trên tay cô. Có lẽ nó cũng sẽ giúp cô một phần nào.

   

     "Suối nước nóng đó! Mau đi đi. Ta sẽ đưa thanh Nhật Luân Kiếm sau" Kashii với giọng cao ngạo nói với cô.

     Đêm nay trăng thật thanh. Rất thích hợp để tỏ tình hoặc nhậu. Sáng nay cô đã tới gặp người đứng đầu Làng Thợ Rèn này, ông Tecchikawahara Tecchin.

    Ông là thợ rèn kiếm giỏi nhất làng nhưng xét về chiều cao thì đứng nhất làng nhưng từ dưới đi lên.

     "Vậy thì hẹn gặp lại. À mà con dao này. Phiền ngươi có thể cho ta và làm giúp ta chuôi kiếm này được không?" Vừa nói Kime vừa lấy trong tay áo Yukata ra một con dao có màu sắc lạ lùng.

    "Được. Xem như ta nể ngươi là Trụ Cột. Áo quần sẽ được chuẩn bị. Cút lên suối nước nóng đi" Kashii lấy con dao, buông một lời cục súc rồi quay người bước đi.

    Để lại Kime với khuôn mặt ngáo ngơ, chưa biết mình đã đụng vào cậu ta chỗ nào.

      "Thôi thì...... tận hưởng suối nước nóng thôi!" Kime nhún vai rồi vui vẻ tận hưởng suối nước nóng ở đây.

     Từng bước, từng bước một, Kime bước trên cầu thang đá dài dăng dẳng. Sau 5 phút thì cũng đã tới nơi.

    Hơi nước bốc lên làm cho tầm nhìn của cô giảm xuống. Không gian xung quanh đây mờ mờ, ảo ảo như chốn tiên cảnh.

     "Kime-chan phải không?" Một giọng nữ ngọt ngào vang lên thu hút sự chú ý của Kime.

    Sau màn sương hơi nước bốc lên là một cô gái có mái tóc màu hồng, đuôi tóc có màu xanh.

    Mái tóc được bối thành ba đường. Đôi mắt xanh to tròn dễ thương cùng hai nốt ruồi lệ dưới mi mắt.

    Hai má ửng hồng, e thẹn như thiếu nữ mới lớn. Có lẽ mọi thứ sẽ bình thường nếu cô gái ấy không mặc áo quần mà khoả thân.

    Khuôn mặt của Kime đột nhiên đỏ ửng lên. Cả khuôn mặt như trái cà chua chín thơm ngon. Kime lấy tay che mặt, cô không muốn cho đôi mắt này tận hưởng niềm sung sướng này quá lâu.

     "C-Chị Mits-ri...." Kime quay mặt nhìn qua hướng khác. Mitsuri nghiêng đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

     Cô bước lại gần cùng cơ thể không mảnh vải che thân. Điều đó càng làm cho Kime bấn loạn hơn nữa.

     'Không được nhìn!!!!!!!!!!!!!' Lòng đã tịe nhủ rằng mình không được nhìn nhưng đôi mắt của cô lại cứ liếc nhìn về phía sau qua bàn tay của Kime.

    Kime cũng đang trong tình trạng là hơi khoả thân. Đó là dùng khăn tắm quấn quanh người.

    "Kime-chan! Em tới đây để tắm suối nước nóng à?! Đi thôi!!" Mitsuri có vẻ không để ý tới khuôn mặt của cô.

    Trực tiếp nắm tay cô lôi đi làm cho chiếc khăn trắng quấn quanh người cô rơi ra. Thế là cô cũng khoả thân....

    Không khí đầy sự ngượng ngùng, Kime đỏ mặt không dám nói gì. Hai vành tai đỏ ửng, đôi mắt nhìn xuống mặt nước.

    Dù cho hơi nước dày đã che đi vài phần nhưng Kime vẫn không thể ngại ngùng. Chuyện này cô không thể chảy máu mũi nữa rồi. Cảm giác như cả thân thể cô hoá đá.

    "Kime-chan này! Em đã để ý tới ai chưa?" Mitsuri hỏi cô làm cho Kime giật mình.

    "Dạ....ch-ưa" Kime lắm bắt trả lời. Đôi mắt không nhìn thẳng vào mắt của Mitsuri mà nhìn về hướng khác.

    "Nhìn chị này!" Đột nhiên Mitsuri chìa tay ra tóm lấy má cô rồi xoay mặt cô đối diện khuôn mặt với nhau. Má của cô đã đỏ ửng nay còn đỏ hơn.

    "Hai má em bị sao vậy???? Sốt à!?" Mitsuri nhìn thấy hai gò má cô đang đỏ ửng.

    Cô cứ tưởng rằng Kime đang bị sốt hay gì đó. Thế là Kime bị Mitsuri kéo khỏi suối nước nóng. Lau khô người rồi mặc Yukata mà các Thợ Rèn chuẩn bị sẵn.

    Cả quá trình, Kime chỉ im lặng, không nói gì. Đầu như đang bốc khói vì ngại ngùng.

    Không khí ngượng ngùng trên đường đi xuống núi vẫn chưa hết hẳn. Mitsuri vừa đi vừa nói, vui vẻ cười. Từng bậc từng bậc một, tiếng dép vang lên lộc cộc trong màn đêm tĩnh lặng.

    "Kime-chan này! Em gia nhập Sát Quỷ Đoàn vù mục đích gì vậy? À...ý chị là em vì sao lại...ừm làm Kakushi?" Mitsuri hỏi cô với giọng điệu lúng túng.

    "Em.....cũng không biết. Còn chị? Lí do vì sao chị lại gia nhập Sát Quỷ Đoàn?" Kime bây giờ đã bình tâm hơn một chút. Cô có gắng rặn ra vài chữ để trả lời.

    "Nói thì hơi ngại. Nhớ đừng chê cười chị đó! Chị gia nhập Sát Quỷ Đoàn là vì muốn tìm một người đàn ông mạnh mẽ hơn cả chị để lấy làm chồng!"

    Mitsuri gãi má rồi lấy tay áp mặt. Hai gò má ửng hồng không thể che đi được hai nột ruồi lệ dưới mi mắt.

    "Vậy à? Vậy chị thấy ai hợp ý chị trong dàn Trụ Cột?!" Kime mỉm cười tít mắt. Ngón tay chọt chọt liên tục vào cánh tay Mitsuri.

    "C-Có lẽ là Iguro-san..." Cô ấy e thẹn. Hai bàn tay che đi khuôn mặt ửng hồng.

    "Có phải vì Iguro-san tặng chị chiếc tất xanh? Hay vì anh ấy hay dẫn chị đi ăn? Hay anh ấy có cảm tình với chị?" Kime che miệng cười.

    Cô muốn tác thành hai người ngay và luôn. Nhưng cô sợ hai nốt ruồi lệ dưới mi mắt của Kanroji.

     Hai nốt ruồi ấy báo rằng đường tình duyên của Mitsuri sẽ rất trắc trở. Ở chap 205, cô có để ý rằng kiếp sau của Mitsuri không có nốt ruồi lệ ấy ở mi mắt.

    Mitsuri nghe xong lúng túng múa máy tay chân. Đôi mắt màu xanh nhàn nhạt ấy như đang bối rối trước câu nói ấy.

    "Iguro-san có cảm tình với chị?? Không đâu làm sao có thể!!!"

    Kime chỉ mỉm cười không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng lôi máy ảnh ra từ tay áo Yukata ra chụp vài tấm. Lúc nào cô gặp Iguro thì chắc chắn cô sẽ tặng cho anh vài bức.

/////////////////
 
     Thế nào là hả hê?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net