Chap 34: Quà tặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hôm nay con sẽ về nhà sao?

Mẹ Karma vừa dọn dẹp bàn ăn sau bữa sáng vừa hỏi. Cô cất điện thoại trong tay, nhìn cô ấy cười.

- Đúng là cái gì cô cũng biết nhỉ! Vâng ạ, hôm nay cháu sẽ về nhà. Anh cháu nói sẽ đưa cháu về quê ăn Tết ( mặc dù cháu không biết quê mình ở đâu) nên cháu phải về nhà chuẩn bị.

Mẹ Karma bê cho cô cốc nước.

- Ra vậy, tiếc nhỉ. Cô cứ nghĩ cháu sẽ ở đây thêm vài ngày nữa, hôm nay cô còn định đi mua sắm với cháu.

Cô ấy thở dài. Cô cười rồi tiếp chuyện.

- Thời gian còn dài, việc gì cô phải tiếc. Hẹn cô sang năm cùng mua sắm.

- Được, mong sang năm con sẽ đến nhà cô ngủ nhiều hơn.

- Vậy thì con không khách khí đâu, con sẽ đến.

- Nhớ cải thiện mối quan hệ với Karma nha.

Mẹ Karma vừa nói vừa cười. Những bà mẹ thời nay hình như rất thích đem chuyện tình cảm của con mình để là chủ đề buôn chuyện nhỉ?

- Một mình con không được đâu ạ! Con chả hiểu là dù con có thể hiện tình cảm của mình một cách trực tiếp hay gián tiếp thì Karma vẫn luôn tránh né.

- Karma nó xấu hổ đấy. Trước giờ nó ít khi thể hiện cảm xúc lắm.

- Cô nói cũng có lí. Nhưng dù thế nào thì cậu ấy cũng đã thích con rồi. Con sẽ không từ bỏ, con sẽ đeo bám cậu ấy cho đến khi nào cậu ấy phải trở thành một thanh niên biết yêu điên cuồng.

Một ý chí mạnh mẽ rực lửa. Kiri thật có niềm tin mà, nhưng có ai nghĩ rằng Karma sẽ trở thành " thanh niên biết yêu điên cuồng" như Kiri nói không? Chắc không đâu...

- Chúc may mắn, con dâu tương lai.

- Hì... Cô đang làm con ngại đấy, sau này Karma mà thích người khác thì sao, cô thiệt là...

Kiri vừa xoa mũi vừa gãi đầu. Đây là hành động được coi là đang tự sướng.

Kết thúc buổi nói chuyện. Kiri lên phòng để dọn quần áo. Ở có hai ngày nên cũng không có gì nhiều. Nhưng trước khi rời đi, cô phải tặng quà giáng sinh đã chứ.

Mang theo túi quần áo xuống phòng khách. Kiri ngồi xuống nhìn ba của Karma.

- Chú ơi, giáng sinh sắp kết thúc rồi.

Ba Karma nhìn cô rồi cần lấy cái bánh trên bàn, cắn một cái.

- Thì sao?

- Chú ở nước ngoài nhiều thì chú phải biết là cháu đang đòi quà chú chứ?

Thiệt tình, sao lại để cô gái mỏng manh như Kiri nói toẹt ta như thế chứ.

Ba Karma nhìn cô rồi gật gù.

- Chú hiểu rồi, quà đúng không?

- Vâng!

Cô xòe tay ra, nhìn như một đứa trẻ hóng người lớn tặng quà, dù là gì cũng rất háo hức.

- Món quà này của chú rất đặc biệt - Ba Karma nắm lấy tay cô rồi nhìn sang phía đứa con đang chơi game - Chú tặng cho cháu thằng con trai của chú đấy, cháu lấy nha!

Karma trong tích tắc làm rơi cái máy chơi game trong tay. Cậu đưa đôi mắt mơ hồ nhìn ông bố. Đây là đang bán con đúng không. Còn Kiri nữa, cái vẻ mặt tươi cười kia là sao? Tự dưng cậu thấy lạnh hết cả sống lưng.

- Con trai chú? Chú tặng thật sao?

- Đương nhiên rồi.

Karma nãy giờ chưa hiểu tình hình rằng mình đang bị bán không lợi nhuận thì lên tiếng.

- Hai người sẽ đi tù đấy. Buôn bán người là vi phạm pháp luật đấy.

- Ô " quà tặng", cậu nói gì lạ thế. Ai buôn bán, tớ đâu mua cậu, tớ đâu có trả tiền cho Ba cậu, là chú ấy TẶNG tớ mà. Tớ cũng rất hài lòng về món quà này, đúng là rất bất ngờ.

- Đừng có đùa!

- Giận à? Được rồi.

Cô quay sang nhìn Ba Karma - người tạo ra câu chuyện này.

- Chú à, cháu xin nhận món quà này của chú. Và cũng xin tặng lại cho chú, con trai chú cháu sẽ tự chinh phục, tuyệt đối không cần nhờ sự giúp đỡ của chú. Một ngày nào đó, cậu ấy sẽ là của cháu.

Ba Karma cười lớn.

- Được được. Chú rất thích ý chí của cháu.

Karma lại chơi game nhưng thật không còn tâm trạng. Từ khi nào cậu thành quà tặng để trao từ tay người này sang tay người khác vậy?

- Đùa thế đủ rồi. Cháu có quà giáng sinh cho chú và cô đây.

Cô lấy từ đống hành lý của mình ra hai bộ quần áo.

- Thật không biết cô chú thích gì nên mua quần áo. Đây là đồ đôi đấy ạ, khi nào kỉ niệm ngày cưới chú nhớ cùng cô mặc chúng nha. Cháu sẽ vui lắm.

Ba Karma vui vẻ nhận quà từ cô.

- Cảm ơn thành ý của cháu. Vợ ơi, cùng thử quần áo đi!

Ba Karma mang theo quần áo chạy vào trong bếp. Hai cô chú ấy thật là lúc nào cũng đáng yêu.

Trong phòng khách chỉ còn lại cô và Karma. Cô quay sang nhìn cậu ấy cười.

- Bạn trai tớ, cậu có quà tặng tớ không?

- Không có!

Karma trả lời một mạch, không do dự. Cậu ta thật là quá tuyệt tình mà.

- Tớ cũng không có quà Giáng Sinh tặng cậu đâu. Chỉ có quà sinh nhật thôi. Hôm nay sinh nhật cậu mà.

Cô lấy ra một hộp quà màu trắng, đưa cho cậu ấy. Karma cầm lấy và mở ra. Là khăn quàng cổ.

- Tại sao lại là màu đen?

- Hả? Đây là câu cậu nên nói khi nhận được quà sao? Thiệt là, da cậu không đen, nếu dùng màu đen sẽ làm tôn nên màu da của cậu. Ngoài ra màu đen là màu của những tên máu lạnh vô nhân tính, rất hợp với cậu mà.

Karma bỏ ra xem, nhìn qua thì không có gì đặc biệt nhưng những sợi len được đan rất cẩn thận.

Kiri lại gần cầm lấy khăn từ tay cậu ấy.

- Để tớ choàng cho. Trời đang trở lạnh đấy, vậy nên cậu phải giữ ấm cơ thể vào. Đừng để bị cảm nha.

Cô đưa tay ra sau, giúp cậu ấy quàng khăn. Khoảng cách của hai người giờ rất ngắn này cô đã nói một câu khiến trái tim Karma một lần nữa đập thình thịch.

- Là tớ tự đan đấy. Hoàn hảo đúng không, công sức cả một tháng đấy. Thật tốt khi thấy nó hợp với cậu. Cậu thích nó chứ?

Karma hiếm khi nhìn thấy Kiri ăn nói nhẹ nhàng và biết chăm lo cho người khác như lúc này. Cậu biết Kiri không phải là con gái thục nữ, cầm kì thi họa. Vậy nên để đan ra chiếc khăn hoàn hảo thế này chắc chắn đã rất cố gắng.

- Thích, rất thích.

Karma nói nhỏ nhưng đủ để Kiri nghe thấy. Cậu ấy thích là cô vui rồi.

- Tớ biết mà. Nhưng món quà không dừng lại ở đó đâu.

Cô chạy là chỗ hành lí, lôi ra một cái túi nữa. Từ từ lấy ra từng thứ một.

- Tớ đã mua gối bông hình dâu tây, câu có thể ôm nó khi đi ngủ; bộ đồ ngủ hình dâu tây. Hết rồi chỉ có thế thôi.

Đống đồ đó toàn màu hồng. Karma không có nói là mình thích màu hồng luôn đấy, như đồ con gái vậy. Chắc chắn là cậu sẽ không dùng đến chúng đâu. Đúng là Karma vẫn thích cái khăn quàng kia nhất.

- Cậu thích chúng chứ?

- Đương nhiên là không rồi.

- Tại sao? Dễ thuơng mà...

Buổi tặng quà kết thúc ở đó. Cô cũng nhận lại một hộp socola hảo hạng từ gia đình Karma. Cô rất vui vì dịp giáng sinh vừa qua. Cuối cùng là chào và ra về.

- Cháu về đây. Cô, chú năm mới vui vẻ nhá!

- Cháu cũng vậy, Kiri!

- Hẹn sang năm gặp lại cô chú.

- Hẹn gặp lại.

Cô vẫy tay chào Karma rồi ra về. Cô khi đi một mình như thế này thật là muốn đi nhanh nhất có thể. Tốt nhất là không nên gặp bất kì ai lớp E.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net