4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một bữa ăn khó khăn.

Minato đoan trang ngồi đối diện hư hư thực thực Uchiha Madara trong tiệm thịt nướng không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Mấy đứa nhỏ trong đội của hắn cũng ngoan ngoãn ngồi im, kể cả người náo động nhất là [Obito] trước ánh mắt của Uchiha Madara cũng không dám làm cái gì. Đổ mồ hôi lạnh cũng chỉ vì vị này khuôn mặt thật đáng sợ. QAQ Kushina, mau mau cứu hắn.

"Madara ojiichan thật đáng sợ." Obito ôm mặt nép vào cạnh Kakashi sợ hãi kêu lên.

Kakashi bị Uchiha Madara trừng, không ngừng run rẩy không dấu vết lùi ra phía sau tránh thoát Obito. Obito, lão công cậu ở kia, đừng tìm tôi ôm ấp. Madara, là tên ngốc này xông tới vì cái gì lại trừng ta. Bọn yêu nhau thật khó hiểu.

"Minato."

"Kushina." Minato nghe thấy giọng người yêu mình vang lên giống hệt như thiên thần bay xuống giúp hắn phá đi cái cục diện khó khăn này. Nhưng mà để một jinchuuriki gần Uchiha Madara có ổn không vậy? Cao tầng phía trên kia không can ngăn gì sao?

Kushina đột ngột xuất hiện đúng là khiến không khí sôi động lên. Nhận được ánh mắt nghi hoặc của Minato, Kushina nháy mắt mấy cái tỏ ý tất cả đều ổn cả.

"Xin chào. Tôi là Uzumaki Kushina. Hân hạnh được gặp mặt, Dattebanne."

"Hooo. Là Mito hậu duệ." Uchiha Madara nghiền ngẫm nhìn Kushira. Đám sợ chết kia vậy mà cũng dám để jinchuuriki gần hắn? Hừ.

"AAAAA. Một đại tiên nữ nha~~~ " Obito buông tha cho Kakashi cùng Madara, nhảy nhót vòng quanh Kushira vài vòng. Bởi vì có mặt nạ cho nên không ai biết khuôn mặt của Obito hiện tại như thế nào: nó tràn ngập rối rắm, đau buồn, tội lỗi, hối hận. Xin lỗi Kushina-neechan. Như thể muốn nhìn xuyên qua người trước mặt nhìn tới một Kushina khác, Obito như vậy mà nghĩ trong lòng.

"Hoắc. Cảm ơn nha." Phụ nữ mà, ai lại không thích được khen đẹp chứ. Kushina được khen cũng có chút ngượng ngùng.

Ngồi đằng sau Madara hừ lạnh một tiếng. Biết rõ nữ nhân này là người của tóc vàng (Xin lỗi hắn không nhớ tên) nhưng ghen thì vẫn phải có.

Nghe tiếng hừ của Madara, Obito ngoan ngoãn chạy tới ngồi cạnh đối phương rót trà, vung tay không khách khí gọi món. Toàn món đắt tiền.

Minato len lén nhìn ví tiền khóc không ra nước mắt.

___

"Yosh!!! Itadakimasu." Sau khi gắp cho Madara cùng mình một núi thịt chín vào trong bát, Obito mới vỗ hai tay bắt đầu nâng mặt nạ lên.

Hít.... Đối diện đội Minato cùng Kushina ngừng ăn, nín thở nhìn động tác của Obito. Bọn họ đều tò mò phía sau mặt nạ Tobi trông như thế nào.

"Ahhhhh, cái gì kia?" Obito đột nhiên dừng động tác lại chỉ về phía trước mặt mình hô lên.

Hở? Có gì đâu? Mọi người đồng loạt theo bản năng quay đầu ra sau nhìn (Madara cùng Kakashi cũng bị Obito đột ngột hô lên mà ngẩng đầu nhìn phía trước).

"Ợ. Hấc. A,Konoha có khác, đến thịt nướng cũng có hương vị riêng."

Nghe tiếng ợ mọi người mới nhận ra chuyện gì vừa mới xảy ra. Quay đầu nhìn thì đã thấy núi thị trước mặt Tobi đã biến mất, không chỉ trước mặt Tobi mà núi thịt của Madara cũng không cánh mà bay luôn rồi.

Đội Minato đồng loạt thở dài, riêng [Obito] và Kushira còn khoa trương đập hẳn mặt xuống bàn rên rỉ. Ngẩng đầu nhìn lại cúi xuống chán nản sau đó hiếu kỳ nhìn Obito tràn đầy không thể tin được. Làm thế nào có thể dùng một que tăm đâm xuyên qua mặt nạ xỉa răng vậy?

Đối với vấn đề này Obito ha hả từ chối trả lời

"Oắt con, cũng dám cướp của ta." Madara nghiến răng nhìn cái bát trống rỗng trước mặt mình.

"Nha~~~ Để Tobi nướng lại cho Mada-chan."

Madara đại gia bắt đầu khoanh tay hưởng thụ Tobi phục vụ.

Kakashi ha hả nhìn trước mặt hai người rắc thức ăn chó, quay nhìn Minato-sensei cũng đang cúc cung phục vụ người yêu. Làm một người lớn duy nhất chưa thoát đơn, Kakashi tự mình phục vụ trong bầu không khí hồng phấn cùng với ba đứa nhỏ bên cạnh. Hắn không nên tới mới là sự lựa chọn đúng nhất.

.

.

.

Nhờ bữa ăn mà Kakashi cũng cùng đội Minato bắt đầu thân quen, cũng nhờ vậy mà hơn một tuần sau hắn từ họ nhớ lại ngày mà hắn không đời nào quên đi được. [Kakashi] đã thành công trở thành Jonin cũng đồng nghĩa với nhiệm vụ cầu Kanabi sắp tới.

Kakashi mỉm cười chụp cho cả đội Minato một bức ảnh ngày nhận bằng của [Kakashi].

"Tiếc là hiện tại tôi không có cái gì tặng cho Kakashi-kun được. Vậy chờ mọi người hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ chụp cho mọi người mấy bức hình nữa nhé." Kakashi nhìn cả nhóm Minato trước khi tạm biệt ra về.

"Yosh! Quyết định vậy đi. Bái bai Sukea-san." [Obito] đi sau cùng vẫy tay chào Kakashi.


"Nhiệm vụ cầu Kanabi. Thật đáng nhớ." Chờ tới lúc xung quanh không có ai một vòng xoáy đột nhiên xuất hiện bên cạnh Kakashi.

"Chỉ cần khiến nó trở thành một nhiệm vụ bình thường là được rồi." Kakashi liếc Obito vừa mới từ trong Kamui hiện thân ra. Lần này không có Uchiha Madara, nếu [Obito] gặp nạn thì tuyệt đối sẽ chết.

"Biến thành không có nhiệm vụ không tốt hơn sao?"

Kakashi không nhìn được khuôn mặt của Obito có biểu cảm như thế nào nhưng giọng nói của đối phương lại vô cùng thờ ơ, còn có phần tàn nhẫn.

"Nhóc Kakashi cần phải được dạy một bài học." Kakashi giống như một trưởng bối cảm thán về đứa nhỏ nhà mình thở dài:"Tất nhiên để Rin bị bắt là điều không thể."

"Kakashi." Mặt na vỏ quýt từ từ quay đầu nhìn Kakashi.

"Tớ từng thất hứa một lần rồi. Lần này nhất định sẽ không thất hứa nữa." Kakashi mỉm cười nhìn lại Obito, nghe được câu này Obito liền kamui rời đi.

" Lần này tới lượt cả hai chúng ta cùng bảo vệ Rin, Kakashi."

Trong gió dường như vẫn còn vương vấn lại câu nói vừa rồi.

'Đúng vậy. Lần này sẽ cùng nhau bảo vệ mọi người.'

Kakashi xỏ tay vào túi áo khoác hướng nhà trọ đi tới. Hắn không ở cùng Obito và Madara, thêm một người đi cùng Uchiha Madara vây quanh đội Minato cũng không phải một tin hay.








(Tôi không biết mình đang viết cái gì nữa >"<. Nếu không phải trót viết MadaObi thì thật sử sẽ bẻ sang viết ObiKaka/KakaObi lâu rồi.😂) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net