Nhiệm vụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế là cả ngày hôm đó Krinnoki chỉ có một việc duy nhất đó là quỳ dưới mưa.

Krinnoki ta thù này không báo thề đổi họ thành Uchiha.

Quỳ từ sáng sớm đến trưa. Trời thì vẫn mưa phùn, gió lạnh lẽo thổi qua không ngừng. Krinnoki nghĩ tính khả thi của việc thoát kiếp quỳ gối.

Nếu hiện tại cậu ốm thì sao? Cơ thể ninja vốn khoẻ mạnh nhưng nếu giả ốm thì vẫn có thể, cậu có thể dùng chakra chạy loạn trong có thể để tạo hiện tượng ốm giả. Nhưng chuyện này lại không khả thi lắm. Người mà hắn muốn cho xem màn giả ốm lại là tộc Hyuga, huyết kế giới hạn byakugan thì hoàn toàn không thể qua mắt được.

Thế là Keinnoki lần nữa an phận quỳ tiếp.

Một ngày trôi qua đầy nhàm chán. Krinnoki cứ quỳ, thỉnh thoảng Katsuki sẽ đi ra để hỏi câu đại loại kiểu.

- Ngươi biết lỗi của mình chưa.

Krinnoki cậu chỉ có thể giữ nguyên cái mặt lạnh mà đáp lại.

- Tôi không biết thưa thiếu chủ.

Còn trong lòng thì đã muốn lao lên dần vị đại nhân kia một trận.

Đêm.

Một đám người hầu đột nhiên chạy vào. Họ nhìn thấy Krinnoki đang quỳ trên đất thì thoáng dừng lại.

- Krinnoki đại nhân.

Krinnoki quỳ dưới đất khẽ mở mắt ra, giọng nói khàn đặc cất lên.

- Katsuki ngài ấy ở trong phòng. Không cần để ý đến ta.

- Nhưng... Chúng ta là tìm ngài a.

Lúc này cánh cửa phòng Katsuki đột ngột mở ra.

- Các ngươi tụ tập ở đây là chuyện gì?

Người hầu đằng sau lập tức cúi chào rồi hốt hoảng thông báo.

- Katsuki - sama, người của Hokage đến tìm Krinnoki - san, hiện tại đang chờ ở đại sảnh.

Katsuki khẽ nhíu mày lấy ra một cái ô để che rồi đi đến trước mặt Krinnoki.

- Đứng dậy, theo ta đến đại sảnh.

- Vâng.

Krinnoki từ từ đứng dậy, tiến theo sau Katsuki. Theo đúng vai vế của mình, càng là không muốn đau tai với mấy tên trưởng lão trong tộc, Krinnoki chỉ có thể cầm dù che cho Katsuki.

Cảm nhận được nước mưa hắt vào người Krinnoki chắc chắn rằng Katsuki hắn ta cố ý.

Đoàn người đi nhanh đến đại sảnh, vừa đến nơi liền thấy đồng đội của mình đang ngồi uống trà bên trong. Krinnoki trầm mặc đứng ngoài hiên không tiến vào.

Vì sao không tiến vào? Đùa, hắn cả người từ trên xuống dưới không chỗ nào là không ướt, cậu mà tiến vào là sẽ bị đội cái nồi dĩ hạ phạm thượng của một tông gia nào đó rồi lăn ra đây thì càng mất mặt. Còn vì sao không dùng chakra để hong không đồ trên người, đơn giản vì Katsuki chưa cho phép.

Người hầu của tông gia, đồ vật của tông gia, sống chết vì phục vụ cho tông gia.

Mẫu thân của Krinnoki ở bên trong thấy Krinnoki như vậy thì suýt chút nữa bật khóc, phụ thân thì cúi mặt xuống để che biểu cảm của bản thân.

Ba người bạn đội 7 là Hiruzen, Homura và Koharu cùng với một người nữa là Danzo thấy Krinnoki thì trợn tròn hai mắt không biết nên nói gì.

Koharu là con gái thấy cả đám người đi dưới mưa, ai cũng cầm ô che chắn cho mình không dính một hạt nước, vậy mà đến bạn của mình thì lại tắm mưa mà đến làm cô xém chút lao lên một quyền đấm Katsuki, nhưng Krinnoki cảm tạ trời Hiruzen cản được cô bạn nóng tính của mình lại.

Katsuki thì không thèm nhiều lời mà vào thẳng vấn đề chính.

- Vậy, các người đến đây có chuyện gì?

Hiruzen bỏ cô bạn mình ra tiến lên nói chuyện.

- Đây là nhiệm vụ cơ mật, hơn nữa thầy Tobirama cũng không cho đám người chúng ta biết trước nhiệm vụ là gì 

Hiruzen lại nhìn về phía Krinnoki.

- Hơn nữa phải là cậu ấy nhận nhiệm vụ.

Katsuki nhìn mọi người trong phòng một lượt rồi không nói lời nào mà bỏ đi.

Khi đi qua Krinnoki hắn ta còn khẽ nói bên tai cậu, nhưng với thính giác của ninja thì người trong đại sảnh nghe không sót một từ nào.

- Làm nhiệm vụ của ngươi xong thì trở về quỳ tiếp cho ta, quỳ đến khi nào người nhận tội thì thôi.

Rồi hắn lại liếc nhìn mọi người trong phòng một lượt rồi đi thẳng.

Homura đi đến bên người Krinnoki nhìn một lượt rồi nửa đùa nửa đá xéo.

- Ổn chứ, không ngờ cậu mà lại bị tên kia đè một đầu như vậy, cần bọn này đánh hắn một trận không, đội trưởng?

Koharu thì dậm chân bất bình thay cho Krinnoki.

- Anh ta cũng không cần quá đáng vậy chứ, bắt cậu quỳ dưới mưa thì thôi đi, đã thế lại còn để cậu đi dưới mưa che ô cho hắn.

Krinnoki khẽ lắc đầu rồi dùng chakra hong khô quần áo và tóc.

- Được rồi, chuyện này mình có thể tự giải quyết được, bây giờ quan trọng vẫn là nhiệm vụ.

Danzo yên lặng từ đầu đến giờ lấy ra một quyển trục đưa cho Krinnoki.

- Nhiệm vụ xấp S, bọn tôi không được mở ra xem mà phải đưa cho cậu trước sau đó chờ cậu sắp xếp.

- Được, đã hiểu.

Krinnoki lấy binh lương hoàn ra nhai một lúc hai viên. Cầm lấy quyển trục mở ra xem rồi khẽ trầm mặc.

- Mục tiêu làng thác nước, nhiệm vụ do thám, tình hình còn có thể chuyển thành ám sát, tập kích. Mọi người có nửa tiếng để chuẩn bị, nửa tiếng sau tập hợp tại cổng làng. Chuẩn bị đồ nhiều một chút, lần đi này có khả năng sẽ ở lâu hơn dự kiến.

Mọi người khẽ gật đầu một cái rồi lập tức biến mất.

Krinnoki cũng trở về nhà, lấy vũ khí chia ra làm hai phần đặt vào hai quyển trục khác nhau. Bình lương hoàn, dược cầm máu, bổ máu, trị thương mỗi thứ lấy một ít. Quần áo 2 bộ, băng vải trị thương, lều trại, túi ngủ đều chuẩn bị. Cuối cùng Krinnoki cầm một lo thuốc độc cất vào trong người phòng thường hợp bất đắc dĩ. Nhiệm vụ lần này... E rằng nguy hiểm rất nhiều.

Krinnoki đặt tất cả mọi thứ vào một quyển trục khác rồi lại phong ấn ba quyển trục vào một quyển trục lớn hơn.

Thấy không còn thiếu thứ gì nữa thì đeo quyển trục cùng katana ra sau người rồi thuấn thân ra cổng làng.

Nhiệm vụ bắt đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net