Chap 13: Hôn nhân chính trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Koko nhìn thành quả của mình mới hoàn thành xong, những bông hoa đều nở rộ rất đẹp khiến những người dưới trướng của cô rất yêu thích. Lúc mà các nữ thần hỏi cô muốn nhận cái gì, nếu không nhận thì thật áy náy nên cô chỉ nói qua loa là muốn nhận những loại cây hoa đẹp nhất. Nhưng cô không nghĩ là họ lại làm thật, đôi khi cô không hiểu nổi các vị thần đang nghĩ gì luôn.

Cô không biết làm gì những bông hoa này, thế là nghĩ tới một mảnh đất khá là trong xanh nhưng không lấy nổi một bông hoa. Thế là cô ra lệnh cho các thiên thần đi theo mình, vì nơi ở của cô trồng rất nhiều cây và hoa, hơn nữa càng lúc nhiều người tới tới tình nguyện hầu hạ khiến cô hơi khó trong việc sắp xếp chỗ ở cho họ. Vậy nên, cô đã nghĩ ra một cách dễ dàng hơn mà các chủng loài khác không gây xích mích với nhau

"Cảm tạ nữ thần Koko rất nhiều. Chúng tôi sẽ chăm sóc tận tình vườn hoa của cô"

"Mọi người cứ thoải mái, ai cũng được phép tới đây. Miễn là đừng phá hoại là được"- Koko

"Nữ thần Koko cứ yên tâm, chúng tôi sẽ bảo vệ vườn hoa này"

"Đúng vậy, không bất kỳ ai được phép làm hại tới vườn hoa của cô!!!"

"Ta hi vọng mọi người đừng quá khắt khe về chuyện này, nếu như có người muốn ngắt những bông hoa này chỉ cần xin phép là được rồi"- Koko

"Nhưng nếu như có kẻ không lịch sự thì sao?"

"Đúng rồi đấy, có nhiều người toàn phớt lờ thôi!"

"Chuyện đó không cần phải lo lắng đâu, ta đã đề phòng trước rồi"- Koko

Khi rời đi, Koko bay lượn để đi dò thám như mọi lần, thi thoảng có nhiều người thấy cô trên bầu trời liền vui mừng vẫy chào. Có vẻ như những việc mà cô làm khiến cho bao nhiêu người đều yêu quý, làm cô cảm thấy trong lòng có chút vui vui. Những hình ảnh về cuộc đời trước kia hiện lên trong đầu khiến Koko cảm giác nuối tiếc.

"Không biết bố mẹ thế nào rồi nhỉ? Gia đình em gái mình có ổn không? Cháu của mình không biết có ngoan không nhỉ?..........Mong là họ vẫn sẽ sống hạnh phúc"- Koko nghĩ

"Hu hu hu....."

"Ủa, có tiếng khóc?"- Koko

Tiếng khóc bắt nguồn từ một tòa lâu đài xa hoa, cô đáp xuống một cái cây gần đó thì thấy một công chúa đang khóc trước một cái cây cổ thụ lớn. Công chúa Ti-a trông rất xinh đẹp với mái tóc xanh lá và đôi mắt lấp lánh như bầu trời, trông cô công chúa có vẻ gặp chuyện gì đó không vui nên mới ngồi khóc ở đây. Koko để ý, cây cổ thụ này hình như là cây mà cô đã tặng cho vương quốc này, cô nhớ trước đây vương quốc này gặp phải nạn mất mùa. Để cứu lấy mọi thứ thì cô đã đem trồng cây non đặc biệt ngay tại đây, cái cây lớn nhanh như thổi và với phép màu từ cây cổ thụ mà người dân thoát khỏi cảnh khó khăn. Chính vì thế mà để tỏ lòng cảm kích cả vương quốc mỗi ngày đều thay phiên nhau tưới cho cây cổ thụ.

Koko nhớ rõ đây là cây cổ thụ thứ 20 trong số các cây cổ thụ cô trồng khắp bắc âu. Lý do vì sao cô làm thế là bởi vì lúc xảy ra sau chiến tranh của các vị thần.

Rồi cứ thế nhiều năm trôi qua, người dân truyền tai nhau rằng khi gặp khó khăn thì hãy cầu nguyện dưới cây cổ thụ, nữ thần bảo hộ sẽ lắng nghe và phù hộ.

Rốt cuộc thì ai là người đã phát tin đồn đó vậy?

"Nữ thần bảo hộ, xin người hãy giúp con. Con thực sự không biết phải làm thế nào. Phụ thân muốn con kết hôn với người mà con không quen biết. Ngài ấy nói với con rằng kết hôn để tạo mối quan hệ giữa hai vương quốc trong tương lai nhưng con đã có người mà con yêu rồi. Con phải làm sao đây?"- Ti-a

Hoá ra là hôn nhân chính trị, Koko nghe thấy vậy thì liền bay xuống đằng sau công chúa, cô dùng đôi cánh chạm nhẹ lên đầu công chúa. Cảm thấy có thứ gì đó mềm mại trên đầu, công chúa Ti-a liền quay lại thì thấy sinh vật đó, từ bé công chúa đã nghe về nữ thần bảo hộ thường mang hình hài của một con chim kỳ lạ và những việc nữ thần đã làm.

"Người là.....nữ thần bảo hộ.....người thực sự xuất hiện!"- Ti-a

"Ta nghe thấy tiếng khóc sầu của công chúa nên ta đã tới đây. Có chuyện gì khiến công chúa phiền lòng sao?"- Koko

"Hỡi nữ thần bảo hộ, người hãy giúp con. Phụ thân muốn con kết hôn với quốc vương ở nước làng giếng, người đó lớn hơn con hơn chục tuổi, mặc dù con đã phản đối nhưng phụ thân không lắng nghe mà cứ một mực muốn gả con đi. Con sợ lắm, nữ thần bảo hộ!"- Ti-a

Công chúa Ti-a liền sà vào lông Koko mà khóc, cô nhẹ nhàng ôm lấy an ủi công chúa. Khổ thân đứa trẻ, bị gả đi cho người mà mình không yêu lại còn áp lực vì gia đình. Ở thời hiện đại cũng có vài trường hợp kết hôn chính trị như vậy nhưng ít ra là thoải mái hơn nhiều, đối với người bị bắt đi xem mắt không biết bao nhiêu lần như Koko thì cô hoàn toàn có kinh nghiệm trong việc này.

"Nín nào, nín nào. Không cần phải lo lắng đâu, ta biết cách để công chúa có thể kết hôn với người mà mình yêu"- Koko

"Thật vậy sao nữ thần?"- Ti-a

"Phải, công chúa cứ làm theo lời ta"- Koko mỉm cười

Koko ghé sát vào tai công chúa để thì thầm cái gì đó.

Vài ngày sau, vương quốc tổ chức buổi lễ thu hoạch ánh sáng hằng năm. Đây là ngày rất đặc biệt, để mừng ngày kết thúc chiến tranh giữa các vị thần và Koko lên chức làm nữ thần. Cứ đến ngày là là tổ chức cuộc thi hái quả ánh sáng. Chủ đề cuộc thi rất đơn giản, nếu như ai có thể hái những quả phát sáng trên cây cổ thụ, dâng lên cho công chúa quả phát sáng đẹp nhất, mà không bị dập tắt ánh sáng thì người đó chiến thắng.

Ai cũng nghĩ thử thách này đơn giản nhưng họ đã lầm, khi quả ánh sáng được hái xuống thì nó đột nhiên mất đi ánh sáng và trở thành một quả cầu thông thường. Có vài người đã không để ý nên đã ngắt vài quả khiến chúng bị mất ánh sáng và bị loại.

Nữ thần Koko ngồi trên cây nhìn xuống mỉm cười đắc ý khi số lượng người tham gia loại dần.

"Không đơn giản vậy đâu, cái cây cổ thụ này là được ta chế tạo nên sẽ khó khăn hơn"- Koko

Cô nhìn từng người từng người cố gắng tìm đủ mọi cách để hái quả ánh sáng nhưng mà đều thất bại. Bỗng dưng cô để ý thấy quốc vương của nước làng giếng đang âm mưu cái gì đó, cái túi da cầm trên tay, hắn đang cầm quả cầu ánh sáng đã bị tắt rồi bôi thứ bột màu tím lên khiến nó phát sáng trở lại.

.

Ở Át-xgát, nữ thần Zi-sa sau khi bị trách mắng vì gây ra rắc rối cho các nữ thần và đổ tội cho Koko thì cô ta càng tức hơn. Nhưng dù sao thì bản thân vẫn là nữ thần, thì trách nhiệm của một vị thần. Trong một lần cô ta nghe thấy lời thỉnh cầu của vương quốc nọ, quốc vương đó muốn được kết hôn với công chúa và hắn hứa khi cưới được công chúa thì đời đời thế hệ hoàng tộc của hắn sẽ tôn thờ nữ thần.

Zi-sa nghe thấy vậy liền ban cho hắn loại bột đặc biệt do cô ta tạo nên.

.

Quốc vương nước làng giếng liền bước tới chỗ công chúa, với quả ánh sáng trên tay hắn đắc ý sẽ chiến thắng. Cùng lúc đó, một hiệp sĩ cũng bước tới trên tay là quả ánh sáng màu vàng tuyệt đẹp. Công chúa đang vô cùng hoang mang không biết phải lựa chọn thế nào, riêng nhà vua thì rất ưng quả ánh sáng của quốc vương làng giếng.

Ngay khi dâng quả ánh sáng màu tím lên. Ngay lập tức, một đàn chim chóc bay tới ngăn cản lại. Quả ánh sáng trên tay hắn rơi xuống thì ngay lập tức, Koko đỡ lấy trước khi nó chạm đất.

"Nữ thần bảo hộ! Là nữ thần bảo hộ đấy!"

"Nữ thần hiển linh!"

Khi chứng kiến thấy nữ thần bảo hộ, ai nấy đều quỳ xuống tỏ lòng tôn kính, điều đó chứng minh Koko trong mắt của mọi người là vị thần yêu quý mức nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net