Chap 14: Tham vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta mong tất cả mọi người thứ lỗi vì sự xuất hiện đột ngột, hôm nay ta tới đây là để nhận lấy quả ánh sáng. Như mọi người đã biết, đây là lễ hội rất quan trọng nhằm thể hiện tôn kính đối với các vị thần"- Koko

Cô giơ quả ánh sáng màu tím ra, bên trong lõi là một màu tím cô đặc lại mà không phải ánh sáng tinh khiết. Tất cả liền bàn tán xôn xao về màu sắc của quả ánh sáng đó.

"Nhưng ta không hiểu tại sao.......Tại sao lại có kẻ dám dâng một thứ ô uế này lên cho công chúa chứ!? Có phải là đang muốn khiến ta bị sỉ nhục trước thiên hạ đúng không?!"- Koko

"Xin nữ thần Koko bớt giận, chúng thần ngu muội thật sự không biết"

"Đây là quả cầu hắc ám, một loại quả cấm. Nếu như trao vào tay người nào đó, thì người đó sẽ bị dính phải lời nguyền và chết bảy ngày sau. Cho dù có mạnh khoẻ đến đâu thì không thể tránh khỏi cái chết, may mắn là ta đã đỡ được, nếu không thứ này mà vỡ ra thì tất cả sẽ mắc phải lời nguyền"- Koko

Nghe thấy vậy thì quốc vương nước làng giếng liền cứng người lại, ông ta hớt hải chạy về phía Koko may mắn là những kỵ sĩ đã chặn lại. Ông ta quỳ xuống chắp hai tay nức nở cầu xin.

"Xin nữ thần rủ lòng thương, xin nữ thần hãy cứu mạng thần. Thần thực sự không muốn chết, xin người đấy!!!"- Quốc vương

Koko chỉ thở dài và lắc nhẹ đầu.

"Vô ích thôi, một khi bị dính lời nguyền thì ngươi không thể phá bỏ nó....."- Koko

"Hả?! Vậy thì.....cuộc đời của thần.....tiêu tùng rồi...... Thật bất công mà, đáng lẽ ra ta phải mua chuộc nhiều người nữa để chúng có thể ủng hộ việc kết hôn. Chỉ cần thành công thì hai nước sẽ liên hợp, và ta có thể thuận tiện giao thương. Vậy mà giờ.......Đáng ghét, tại sao lại đi tổ chức cái sự kiện ngớ ngẩn này chứ?! Rốt cuộc cũng chỉ là một con chim được may mắn ngồi vào vị trí thần linh thôi mà!!! Cơ bản vẫn chỉ là súc vật!"- Quốc vương

"!!!"

Tất cả mọi người ai nấy đều vô cùng bàng hoàng trước lời nói của quốc vương kia, ai cũng biết cho dù nữ thần Koko vốn dĩ xuất hiện là sinh vật. Nhưng không phải sinh vật thông thường, mà là người kết thúc trận chiến giữa các vị thần, không những thế còn giúp cho nhân gian khôi phục lại đời sống và phát triển hơn. Cho dù là ở Mít-gát hay Jô-tun-hem, hay bất kỳ đâu thì đều nằm dưới sự bảo hộ của nữ thần Koko, mặc dù thân là thần nhưng lại không cần bất kỳ điều gì, vậy nên không có kẻ nào được phép sỉ nhục nữ thần bảo hộ.

"Quốc vương nước làng giếng, mặc dù ngài được mời tới đây là để dự cuộc thi, nhưng những gì ngài nói thật sự không thể nào tha thứ. Nữ thần Koko là vị thần mà chúng tôi tôn thờ, người đã luôn phù hộ cho chúng tôi, từ một đất nước bé nhỏ trở nên lớn mạnh như bây giờ là đều nhờ nữ thần mà ra. Một quốc vương của một đất nước lại đi nói những lời cay độc với nữ thần như vậy thật sự không thể tha thứ!!!"- Đức vua

"Ý ngài là gì?"- Quốc vương

"Từ giờ trở đi, ngươi không được chào đón nữa, đừng hòng bước một nửa chân vào mảnh đất này!"- Đức vua

"Hừ......ngươi nhớ đấy! Ta sẽ không quên chuyện này đâu!"- Quốc Vương

Hắn ta hậm hực rồi bỏ đi, đức vua chỉ có thể quỳ trước nữ thần Koko để tạ lỗi.

"Nữ thần Koko, thần thực sự có lỗi với người. Để cho một kẻ như vậy vào ngày đặc biệt này thật sự là sai lầm lớn nhất của thần. Thần xin dâng hiến mạng sống của mình để chuộc lỗi với các vị thần"- Đức vua

Koko nhìn đức vua, cô giơ cánh về phía ông ấy và đặt nhẹ lên vai.

"Ngươi biết đấy, ta không phải là nữ thần của chết chóc hay trừng phạt. Ngươi đã nhận ra sai lầm của ngươi. Ngươi còn đất nước, thần dân và cả con gái của ngươi nữa, mạng sống của ngươi không nhất thiết phải là cái chết. Cái mà ta cần chính là sự trung thành, ta không cần mạng sống của bất kỳ ai hết"- Koko

"Thần cảm tạ lòng vị tha của nữ thần Koko. Chúng thần sẽ luôn trung thành với người!"- Đức vua

____________

Còn về phía Quốc vương kia, ông ta đang ngồi trên chiếc kiệu hoàng gia miệng không ngừng thầm rủa đất nước đó và cả nữ thần của họ.

"Cái đất nước ngu xuẩn, cả thần của chúng nữa. Đó chỉ là một con vật, tại sao chúng lại di tôn thờ một con vật cơ chứ! Chỉ còn một chút nữa thôi là ta có thể thâu tóm được toàn bộ cả tài nguyên trong tay. Ấy vậy mà, con súc vật đó phá hỏng mọi thứ!"- Quốc vương

"Điện hạ, xin ngài hãy bớt giận. Nữ thần Koko đó không phải là một vị thần ngài có thể vô lễ được đâu ạ"

"Vậy ý ngươi ta phải dành sự tôn trọng và tôn thờ sinh vật đó sao?! Vớ vẩn, ta không đời nào quỳ trước một sinh vật thấp kém như nó đâu, đường đường là một minh quân chân chính mà lại đi hạ người trước động vật sao?!"- Quốc vương

*Rầm*

Đột nhiên một tiếng ầm to lớn phát ra từn bên ngoài, khiến mặt đất rung chuyển mạnh làm chiếc kiệu lật đổ khiến người bên trong lăn lộn ra khỏi đó. Đức vua chống tay lên nhìn thì trước mặt ông ta là con sói khổng lồ Fen-ri. Nó đang nhe đôi răng nanh sắc nhọn về phía ông ta.

"Á! Đừng lại gần đây, tránh xa ta ra con quái vật gớm ghiếc"- Quốc vương

"Ngươi, ngươi dám nói gì về mẹ đỡ đầu cơ?"- Fen-ri

"Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì cả! Ta có biết ai là mẹ đỡ đầu của ngươi đâu?!"- Quốc vương

"Nữ thần có hình dạng của một con chim, nữ thần bảo hộ, Koko. Ngươi đã nói gì về mẹ đỡ đầu?"- Fen-ri

____________

Koko trở về lâu đài sau cùng với quả cầu ánh sáng, cô dâng nó lên cho thần Ô-đin và nữ thần Frigg, khi nó được khoan một lỗ nhỏ trên đó và rót ra một loại chất lỏng màu vàng đẹp mắt. Quả ánh sáng thực chất là một loại quả thay thế cho lương thực, trong thời kỳ khó khăn khi cải thiện lại sự sống, đâu cũng thấy nạn đói và cướp bóc. Koko đã gieo hạt giống xuống đất và nó lớn nhanh như thổi, sinh ra những quả cầu ánh sáng, từ đó khi mỗi lần quả cầu rơi xuống và vỡ ra thì cây cối mọc lên trở nên xanh tươi.

Thứ chất lỏng trong quả cầu ánh sáng chính là thức uống quý giá của các vị thần.

Các vị thần ai nấy đều uống trong niềm vui và tiếng cười, còn cô thì ngồi ở ngoài thành tay vuốt ve bộ lông dày của Fen-ri. Mỗi lần được vuốt ve là Fen-ri lại kêu gừ lên, cô tự hỏi đây là con sói hay là con mèo trong dạng sói vậy?

"Cô không vào chung vui với mọi người sao?"- Ti-rơ

"Còn ngài thì sao?"- Koko

"Mọi người đang say quá nên tôi cần thoát khỏi đó, vậy, có chuyện gì khiến cô trầm tư vậy?"- Ti-rơ

"Chỉ là.....chuyện cá nhân thôi, ngài sẽ không hiểu đâu"- Koko

"Nếu cô muốn chia sẻ điều gì có thể nói với tôi"- Ti-rơ

"Ngài Ti-rơ đã từng thích một ai đó chưa?"- Koko

"Phụt!"- Ti-rơ

Tự nhiên thần chiến tranh phun nước ra khiến cô vô cùng ngạc nhiên, anh ta liền lau rượu trên miệng đi.

"Chuyện này......khá là bất ngờ, sao cô lại hỏi vậy?"- Ti-rơ

"Chuyện là nếu như thích ai đó mà muốn được ở bên người đó suốt đời, nhưng vì gia đình mà liên hôn với người khác vì lợi ích và chính trị thì liệu đó có phải là điều tốt nhất không? Tôi thực sự không hiểu"- Koko

Nhìn đôi tay nữ thần đang xoay ly rượu trên tay, thần Ti-rơ chưa từng nói mấy chuyện tình cảm bao giờ, thi thoảng có nghe Frây và Frây-a nói chuyện nên có hiểu một chút. Nhưng anh ta nên nói gì với nữ thần bây giờ?

"Chắc tôi uống say rồi, ngài quên chuyện tôi vừa nói đi nhé"- Koko

"Khoan....."- Ti-rơ

Chưa kịp nói gì thì Koko đã bỏ đi để lại nam thần cùng với con sói, anh ta chỉ bất lực mà thở dài. Khi thấy ly rượu của cô ấy để lại thì rất ngạc nhiên, ly rượu vẫn còn đầy chứng tỏ Koko chưa từng đụng tới một giọt nào mà chỉ đặt cốc lên miệng như đang uống. Nhìn thấy vết son môi trên cốc, Ti-rơ ngẫm một lúc thì liền đặt miệng lên cái vết đó mà nốc cạn ly rượu, mùi vị không đắng trái lại còn đọng ít ngọt trong đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net