Chap 4: Cá cược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ khi Koko trở thành nữ thần, đã có rất nhiều vấn đề được cô ấy giải quyết một cách công bằng, những cuộc xung đột từ bé đến lớn đều kết thúc trong hòa bình hơn nữa lại còn cải thiện được mối quan hệ. Ba chị em vận mệnh Non cũng thân thiết với Koko hơn khi cô là người thường xuyên tới để xem vận mệnh thế giới, ban đầu họ hơi hoài nghi về khả năng thay đổi vận mệnh của cô nhưng khi chứng kiến một vài điều đã thay đổi so với vận mệnh họ đã nhìn thấy, một tương lai còn tốt đẹp hơn.

Hôm nay cô lại tới chỗ ba chị em để xem vận mệnh, đồng thời mang rất nhiều hoa giọt tuyết, một loại hoa duy nhất chỉ được trồng tại nơi ở của Koko.

-Vận mệnh có vẻ như thay đổi rất nhiều rồi nhỉ?- Koko

-Tất cả nhờ vào Koko đã giúp chúng tôi, vận mệnh rất khó có thể thay đổi nhưng Koko đã ra tay ngăn chặn những điều đó- U-rơ

-Tôi chỉ làm những gì tốt nhất thôi, mặc dù chỉ là tiên đoán nhưng tôi không muốn điều đó xảy ra- Koko

-Cho tôi mạn phép hỏi, tại sao cô lại muốn thay đổi những gì đã định sẵn?- Vơ-đan

-Thì nếu biết trước vận mệnh rồi thì sẽ khiến mọi thứ trở nên tệ hơn thôi đúng không? Bản thân hiện tại sống tốt và phải có sự chứng kiến của bản thân chứ đâu thể nhìn trước tương lai mà đưa ra kết luận thiếu suy nghĩ được- Koko

-Nữ thần Koko đúng là rất hiểu ý của tôi- Xơ-kút

Sau khi chào tạm biệt chị em Non, Koko phải xuống Mít-gát thể quan sát xem cuộc sống ở đó có hài hoà không, nhờ vậy mà một vài người khổng lồ được loài người tin tưởng và chào đón. Vì bận rộn trong nhiệm vụ với tư cách là nữ thần công bằng và bảo hộ, nên rất ít khi các vị thần thấy bóng dáng cô ở Át-xgát, mỗi khi muốn nói chuyện thì bọn họ không dám lại gần vì cô cần nghỉ ngơi sau một ngày vất vả hay là do cô toả ra một hào quang còn sáng hơn cả thần Ban-đơ, vẻ đẹp còn quyến rũ ngang với nữ thần Frây-a. Còn đối với Koko thì cô chỉ chào một cái rồi đi làm nhiệm vụ của mình.

Koko bay trở về Át-xgát sau khi đi quan sát xong, cô để ý tường thành còn chữa được sửa lại, hơn nữa các nam thần còn không dám nhận nhiệm vụ vì đó là công việc khó khăn còn thần Tho đi đâu không biết. Lúc này, điều mà cô cần chính là nghỉ ngơi, đang trở về nơi của mình bỗng đôi tai vẫy nhẹ một cái thì cô nghe thấy ồn ào. Koko liền đi xem thử thì thấy một gã xấu xí đang nói điều gì đó về tường thành, cô liền lại gần hỏi Lô-ki đang đứng gần đó.

-Có chuyện gì mà ồn ào vậy?- Koko

-Gã đó nói có thể xây bức tường thành nhưng hắn ra điều kiện phải có nữ thần Frây-a với cả mặt trăng và mặt trời- Lô-ki

-Thật sao? Nghe tự tin quá nhỉ?- Koko

-Đúng vậy..........Khoan đã.......Nữ thần Koko!!!- Lô-ki hét to

Ngay khi bắt chuyện, Lô-ki cảm thấy có gì đó lạ, giọng nói anh ta chưa từng nghe bao giờ ngoại trừ một người, nào ngờ là nữ thần Koko. Giọng nói của Lô-ki to đến mức khiến các vị thần chú ý kể cả gã xấu xí kia, hắn ta đã bị vẻ đẹp của Koko hớp hồn. Hắn nhớ tới có nhiều lời đồn về một nữ thần xinh đẹp, nữ thần đó luôn bảo hộ cho loài người kể cả người khổng lồ. Được tận mắt chứng kiến khiến hắn liền thay đổi đối tượng.

-Sao cô lại ở đây......ý tôi là cô lúc này.......- Lô-ki bối rối nói huyên thuyên

-Thực ra tôi định đi nghỉ nhưng tôi tình cờ thấy ồn ào nên tò mò- Koko

-Nữ thần Koko, xin cô hãy lấy lại công bằng cho nữ thần Frây-a. Tôi không chấp nhận việc đem nữ thần ra cá cược- Fric

-Lấy nữ thần ra cá cược ư? Từ khi nào các vị thần có thể mang một người ra lại còn là một vị thần để làm cá cược vậy? Các nam thần đây còn không xây được tường thành hay sao, lại để một gã vô danh tiểu tốt xung phong làm vậy?- Koko nheo mắt

-Thật ra thì........- Lô-ki

-Nếu như thua cược thì sao? Ai sẽ đứng ra chịu trách nhiệm đây? Đâu thể lường trước được- Koko nghiêng đầu

Nghe những lời như vậy khiến các nam thần phải im lặng, Koko đứng khoanh tay thở dài quay sang gã xấu xí kia.

-Tên kia, hãy nói lại điều kiện của nhà ngươi đi, ta muốn lắng nghe- Koko

-Ta vốn dĩ muốn có Frây-a nhưng ta đổi ý rồi, ta chọn nàng là người thay thế- Gã xấu xí

-Hả?

-Cái gì?!?!?!

-Hắn đang nói gì vậy chứ?!

-Nữ thần Koko ư?!

-Ôi chà, đổi đối tượng là ta sao? Thú vị đấy, nếu vậy ta chấp nhận- Koko

-Hí hí hí, ta nhất định sẽ có nàng cả mặt trăng và mặt trời nữa- Gã khổng lồ

Ô-đin cho thời hạn là 6 tháng nên hắn liền bỏ đi để chuẩn bị, các vị thần cảm thấy lo lắng cho nữ thần công bằng, dù nữ thần Frây-a được cứu nhưng nữ thần Koko lại là người thế chỗ. Cô thay vì lo lắng thì vẫn bình thản.

-Chẳng phải là các vị chấp nhận điều kiện của gã đó sao? Lô-ki là người tuyên bố trước mà nhỉ?- Koko

-Cái này thì tôi.......- Lô-ki

-Vậy nên bằng mọi giá anh phải ngăn không cho gã đó hoàn thành bức tường thành, nếu không..........là đầu lìa khỏi cổ đấy- Koko mỉm cười, làm động tác cắt cổ

-Vâng.....tôi hiểu rồi- Lô-ki gật đầu liên tục

Cô hài lòng sau đó bỏ đi để về nơi ở của mình để nghỉ ngơi, các vị thấy ai nấy đều xanh mặt, lúc Koko nói Lô-ki sẽ mất đầu mà vẫn nói một cách nhẹ nhàng. Hoá ra Koko cũng có phần đáng sợ, nhưng chẳng qua thể hiện một cách nhẹ nhàng mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net