Chap 8: Hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi qua, ba đứa trẻ lớn nhanh như thổi, chúng được Koko nuối nấng và dạy dỗ một cách đàng hoàng, tuy vậy các vị thần vẫn còn đề cao cảnh giác đối với chúng, bởi vì ai biết được chúng sẽ làm gì.

Vào một ngày như bao ngày khác, Koko lại tới thăm ba đứa trẻ, mặc dù công việc có rất nhiều nhưng cô luôn sắp xếp thời gian để dành thời gian với chúng. Hôm nay ba đứa trẻ rất là lạ, cứ như chúng đang giấu cô điều gì đó.

-Được rồi nói đi, mấy đứa đã làm gì sai nào- Koko

-Ơ, không có đâu mẹ đỡ đầu- Fen-ri

-Vậy sao các con cứ giấu diếm gì thế?- Koko

-Hì hì, mẹ đỡ đầu đoán xem?- Hen

-Để xem nào? Ta không biết nữa, các con nói cho ta nghe đi- Koko

Ba đứa trẻ nhìn nhau rồi chúng mang ra một quả trứng có kích cỡ trứng đà điểu, màu xanh hoà lẫn với màu đỏ.

-Đây là quà bọn con tặng mẹ đỡ đầu. Chúng con rất biết ơn mẹ đỡ đầu đã luôn nuôi dạy chúng con!- Jô-mun-gan, Fen-ri, Hen

-Ôi mấy đứa......lại đây nào- Koko

Cô giang hai tay ra thì cả ba đứa trẻ lao vào ôm lấy thân hình nhỏ bé kia. Đối với người khác thì chúng đã trưởng thành như trong mắt cô chúng vẫn chỉ là những đứa trẻ nhỏ. Koko cảm thấy an tâm hơn khi ba đứa trẻ này sẽ không còn là thảm hoạ sau này nữa.

Trở về Át-xgát, Koko phải ôm quả trứng qua cây cầu Bi-frốt nơi mà thần Hem-đan đang canh gác ở đó.

-Nữ thần Koko! Cô vừa xong nhiệm vụ đó à?- Hem-đan

-Đúng vậy, ở dưới đó vẫn yên bình như mọi khi. Không có gì náo loạn cả, các chủng tộc giờ sống một cách hài hoà rồi nên rất tốt đẹp- Koko

-Quả đúng là nữ thần Koko mà, việc gì cô cũng làm được hết. Mặc dù làm thần muộn hơn nhưng cô còn giỏi hơn tất cả chúng tôi đấy- Hem-đan

-Ngài lại nói quá, tôi còn rất nhiều thứ để học hỏi nên sao có thể so sánh với những vị thần cao quý được?- Koko

-Đúng thật, tôi xin lỗi- Hem-đan

-Tôi xin phép đi trước- Koko

Khi Koko bỏ đi thì Hem-đan mới để ý cô ấy đang ôm một quả trứng, anh ta dụi mắt vì tưởng bản thân đang bị hoa mắt.

Ở lâu đài Át-la, Koko đặt quả trứng vào một cái giỏ có khăn quấn xung quanh để giữ ấm cho quả trứng. Nhưng như thế chưa đủ bởi vì quả trứng này không phải trứng bình thường.

-Mình nên tìm kiếm đá lửa cùng với cây bông giòn. Hình như mình nhớ gần Nic-hôt có rồng thì phải chắc là phải nhờ chúng thôi- Koko

Thế là cô hoá thành chim rồi bay đi, cùng lúc đó, Lô-ki lại mò tới để mời cô đi chơi.

-Nữ thần Koko ơi! Chúng ta đi chơi đi! Tôi biết chỗ này hay lắm nè!- Lô-ki

Ngay khi bước vào thì đập vào mắt anh ta là quả trứng kỳ lạ. Lô-ki tò mò, nhìn xung quanh quả trứng, đây là lần đầu tiên anh thấy có quả trứng lạ lẫm đến vậy, màu xanh hoà lẫn với đỏ, làm anh nhớ tới ai đó.

-Đừng nói đây là........trứng của nữ thần Koko đấy nhé?- Lô-ki

Lúc này trong đầu anh đang có hàng tấn câu hỏi, nữ thần Koko chưa từng để ý một ai mà sao lại có trứng. Không chần chừ, Lô-ki liền mang quả trứng tới Át-xgát cho các vị thần xem, ngay khi thấy quả trứng ai nấy đều ngạc nhiên.

-Tôi không ngờ được nữ thần Koko lại có con với một ai đó.

-Mặc dù biết nữ thần Koko vốn dĩ là chim biến thành nhưng việc này là hết sức bất ngờ.

-Tôi tự hỏi cha của đứa bé là ai vậy nhỉ?.

-Chắc không phải là người khổng lồ đâu.

Càng lúc càng nhiều nghi vấn xuất hiện hơn xung quanh quả trứng của Koko. Vốn dĩ họ biết một người bận rộn như cô ấy không có thời gian trong việc yêu đương và kết hôn, nhưng vấn đề quả trứng mà Koko mang về là hết sức bất ngờ.

Trong lúc các nữ thần đang tán gẫu về người mà nữ thần Koko yêu trông như thế nào. Nhiều nam thần cảm thấy buồn tủi vì nữ thần mà họ đang thầm để ý từ lâu đã yêu một ai đó và sinh ra quả trứng kia. Họ không nghĩ rằng mọi chuyện lại quá đột ngột.

-Mọi người đang làm gì quả trứng của tôi thế?

Tất cả đều quay về phía giọng nói, đó là nữ thần Koko, trên tay cô ấy đang cầm một chiếc giỏ bên trong có nhiều đá được nung đỏ. Ngay khi gặp đối tượng cần gặp, nữ thần Fric liền hỏi.

-Nữ thần Koko, tôi không nghĩ rằng sẽ có một ngày cô tìm được tình yêu định mệnh. Cô có thể giới thiệu cho mọi người biết ai là chồng của cô không?- Fric

-Chồng của tôi? Nữ thần Fric đang nói gì vậy?- Koko

-Không cần phải giấu đâu nữ thần Koko, cho dù chồng của cô, cha của đứa bé là người như thế nào chúng tôi sẽ sẵn sàng chấp nhận- Hem-đan

-Khoan khoan, mọi người đang nói gì vậy? Tôi không hiểu- Koko

-Thì quả trứng tôi thấy ở lâu đài của cô, nó có màu sắc giống cô và kích cỡ lớn hơn trứng bình thường. Nên đó là con cô đúng không?- Lô-ki

-Đó là một món quà tặng cho tôi mà. Mọi người đang nghĩ gì vậy?- Koko

-Hả.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

-Không phải sao?- Nan-na

-Không......tôi đã lấy chồng đâu mà sinh con- Koko

-........

-........

-........

-........

-Đừng nói là mọi người nghĩ tôi đẻ ra quả trứng đó chứ?- Koko

Một bầu không khí im lặng bao trùm cả lâu đài.

Hoá ra họ hiểu lầm, đây không phải là trứng do nữ thần Koko sinh ra. Mặc dù trong bí ẩn đã được giải đáp nhưng sao cảm thấy áy náy quá.

-Pfff.......ha ha ha, ôi trời ạ. Thật sao?- Koko

Tiếng cười nhỏ nhẹ phá tan bầu không khí im lặng đó, lúc này ai nấy đều cảm thấy xấu hổ khi hiểu lầm nữ thần mà họ tin tưởng nhất.

-Không sao đâu, tôi không giận đâu. Chỉ là lần sau đừng có tự tiện lấy đồ của tôi là được, gây ra hiểu lầm là rắc rối lắm- Koko

-Lô-ki lại đây mau, chúng ta cần nói chuyện đấy- Tho

-Hả!!!- Lô-ki

Nhìn Lô-ki tội nghiệp bị Tho kéo đi theo sau là các nam thần, không biết như thế nào nhưng chắc kết cục sẽ thảm khốc.

Ngay khi Koko định cầm quả trứng lên thì đã có người cầm thay cô, đó chính là nam thần Ti-rơ.

-Để xin lỗi về hiểu lầm, hãy để tôi mang giúp cô- Ti-rơ

-Không cần đâu, ngài cũng có việc phải làm mà đúng không? Tôi không muốn làm phiền ngài- Koko

-Cũng không hẳn là bận, nên cô không cần phải lo đâu- Ti-rơ

-Vậy nhờ ngài- Koko

Trên đường về lâu đài Át-la, cả hai im lặng không biết nên nói gì.

-Vậy công việc của nữ thần Koko có gì khó khăn không?- Ti-rơ

-Cũng không hẳn là khó khăn, loài người đang gặp rắc rối vì có nhiều tên khổng lồ không ưa hoà bình tấn công. May mắn là họ được những người khổng lồ thân thiện gần đó giúp đỡ. Người lùn gặp vấn đề về việc thiếu người nên tôi đang tìm cách làm sao để biến những người đã hoá thành đá trở lại bình thường. Còn ngoài biển, cá càng lúc càng xa bờ hơn nên cần rắn Jô-mun-gan lùa chúng về đây- Koko

-Hoá ra cô khá nhiều việc thật đấy- Ti-rơ

-Xin lỗi, tôi nói nhiều quá khiến ngài không thấy thoải mái đúng không?- Koko

-Không đâu, tôi thích nghe những điều đó. Cô biết đấy, các nữ thần khác rất hiếm khi kể về công việc của họ nên đa phần toàn tán gẫu- Ti-rơ

-Vậy sao? Tới nơi rồi, tôi sẽ tự mang quả trứng vào, cảm ơn ngài rất nhiều. Hẹn gặp lại ngài lần sau!- Koko

Koko mỉm cười rồi mang quả trứng vào trong lâu đài, trong lòng Ti-rơ có chút vui vì may ra tất cả chỉ là hiểu lầm nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net