Đi học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hai ngày trời cong đít ra tìm việc làm thì cuối cùng cô ả cũng có việc tại một quán cà phê mèo gần nhà.

Bà chủ lúc đầu từ chối vì lí do ả chưa đủ tuổi làm việc thì bị ả ăn vạ đến bất lực mà thuận theo.

Nói gì thì nói,chứ ả là kẻ ăn vạ đỉnh nhất từ kiếp trước đấy !

Dù sao thì hôm nay là thứ high và hôm nay chúng ta có gì ?

Đi học ! Phải ! Là đi học....

Một bà cô già chưa đi học bao giờ đã chờ cho đến hôm nay,cô ả muốn xem thử coi,cái gọi là cuộc sống vườn trường như thế nào,nếu may mắn thì ả có thể trải qua tháng năm cùng bạn trai hay bạn gái chẳng hạn ?

Ả đã chuẩn bị tươm tất đồng phục,soạn đủ sách vở cho hôm nay,khuôn mặt sáng loá căng mịn do hai ngày trời chỉ ăn với ăn,cùng máy tóc được chải chuốt kỹ càng nhưng vẫn rối,quầng thâm ở mắt đã có chút mờ.

Quả thật mập lên trông rất đẹp,ả cảm thán. Nhìn khuôn mặt non nớt nhưng lại phát ra vẻ gì đó trưởng thành và nghiêm khắc như một bà cô trẻ khó tính,dù sao thì cô ả cũng đã 30 rồi,tất nhiên phải trưởng thành rồi.

Ả phủi đít rời khỏi bàn trang điểm và đi đến trường.

Trên đường đến trường không có hoa hay những cơn gió,tiếng chim hay ánh nắng ban mai,chỉ có sương mù và tiếng xào xạc của lá,thêm vài tiếng tru ai oán của mấy con linh hồn vất vưởng đầu đường xó chợ.

-.....-nhìn thấy như vầy mỗi ngày cũng không trách cô ta lại bị tổn thương "nhẹ" về mặt tâm lí....

Đi đến trường rồi mà chỉ có lác đác vài học sinh chăm học thôi,còn lại chẳng có ma nào cả....

Ả nhìn lại đồng hồ đeo tay,mặt ả ngơ ra đến tội,cái đồng hồ nhà ả hình như chưa thay pin,nên hiện tại chỉ là 5 giờ sáng trên đồng hồ đeo tay.....

Ả thở dài một hơi rồi bước thẳng đến lớp theo ký ức của nguyên chủ,hình như ngày nào nguyên chủ cũng dậy từ rất sớm để chuẩn bị cơm cho cái thằng lõi Sano nào đó rồi đặt trong ngăn bàn cậu ta hay gì ấy.

Mong là chẳng có chuyện gì sẽ xảy ra trong hôm nay khi chẳng mang cơm đến cho thằng nhỏ,ả thở dài rồi đi thẳng đến chỗ ngồi của mình,mở tập ra ôn lại bài.

Đối với một người như ả thì mấy cái kiến thức căn bản này cũng dễ thôi,thậm chí ả còn tìm ra được nhiều cách nữa để giải bài toán này ấy chứ....

Trời dần sáng hơn,lộ ra vài tia nắng le lói soi sáng cả sân trường,chỗ ngồi của ả thì ở bàn đầu cạnh cửa sổ,nên ả dễ dàng nhìn thấy cái khung cảnh bình yên ấy.

Giờ không phải trái đất năm 20xx nên tia nắng mặt trời hoàn toàn không độc hại vào buổi sáng,không khí trong lành phảng phất trong lớp học,lâu lâu lại có vài luồng gió thổi vào tung mấy tấm màn lấp phấp bay lên.

Quả thật khung cảnh này thật sự quá đẹp rồi......rất hợp để xem "210"

Nói là làm,ả lấy từ trong cặp ra cuốn truyện "210" mới photo của mình mà lật từng trang đọc,cốt truyện của ả được xây dựng khá ổn,nét vẻ thì đổi sang nét trông đáng yêu hơn với cô nàng chủ tiệm hoa hai má hồng và bộ ngực to tổ chảng,thêm anh nhân viên văn phòng với con cá chà bặc như khủng long.

Ả đọc xong thì cũng sắp đến giờ vào lớp,bây giờ ả mới để ý rằng có vô số học sinh đang bàn tán về ả,họ như bất ngờ vì một cô gái lạ mặt xinh đẹp nhưng kỳ bí nào đó đang ngồi ở chỗ con vịt còi xấu xí,thì thầy giáo bước vào lớp.

-cả lớp đứng dậy-lớp trưởng với mắt kính cận sáng bóng đứng lên hô to.

Nguyên lớp đứng dậy khiến ả hết hồn đứng theo,cúi người ả cũng cúi,rồi ngồi xuống ngơ ngác nhìn quanh....

-thầy sẽ bắt đầu điểm danh-thầy ấy lật sổ ra rồi hô tên từng người điểm danh.

Cô ả chờ đến lượt tên của mình rồi đưa tay báo danh.

-Noona ? Noona có phải không ?-thầy ấy soi ả từ trên xuống dưới rồi chỉnh lại cặp kính để đôi mắt già nua kia nhìn rõ hơn.

-vâng ạ-Chứ không lẽ giờ nói không ?:v

Cả lớp lại xì xào bàn tán,kẻ thì không thể tin được,kẻ thì ganh tị đến nghiên cả răng lợi,có kẻ thì cười nhạo,kẻ lại si mê.

Ả cũng phần nào hiểu được những người đó,nguyên chủ lúc trước mà so sánh bây giờ thì phải gọi là khác xa như hai giọt nước,một giọt nước sông Tô Lịch và một giọt nước lọc :).

Nhìn khác gì hai con người cùng một thân phận đâu chứ ?

Cũng là vì ngày nào ả cũng ăn ăn ăn,ăn từ sáng đến tối,rồi nằm phè phỡn ở nhà vẽ truyện rồi kiếm việc làm,lâu lâu lại bị vài cuốc điện thoại gọi đến khủng bố tinh thần tí nị......nên mới mập được như vầy.

Chứ thật ra ả cũng chả cần dưỡng da hay chăm sóc cơ thể gì cả,vốn dĩ nguyên chủ đẹp sẵn rồi nhưng cổ dành tiền cho thằng lõi Sano kia mới xấu đi vài (chục) phần thôi ¯\\_(ツ)_/¯

Bởi vậy ta nói,yêu vào là ngu.....

Có lẽ kế hoạch có người yêu chốn trường học sẽ bị gạch bỏ :)

-_-_-_-The End-_-_-_-

Thật sự cảm ơn mọi người vì sự ủng hộ,tác giả sẽ cố gắng chiều lòng các bạn và ra chương mới.

Vì hiện tại tác giả đang rơi vào trạng thái não đóng,tim không đập,chợp mắt từ ngày lẫn đêm nên chương mới có thể bị chậm trễ.

Nếu bạn có gì không hài lòng thì hãy comment,tôi sẽ xem xét và sửa chữa.

Điều gì đã khiến bạn đọc tác phẩm của tôi ?(đừng lo,chỉ là sự tò mò của tôi thôi,tôi không ép buột bạn phải trả lời nó)

Một lần nữa,tôi là Elzyy,chúc bạn có một ngày vui vẻ ♡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net