Chap 11: Quyết định khó khăn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đang ăn trưa.

Mẹ nó lên tiếng dò hỏi:

- Con quyết định rồi chứ?

- …

- Bà cứ kệ con bé. Tôi tin là con bé đã suy nghĩ rất kĩ rồi – ba nó nhìn mẹ nó rồi quay qua nhìn nó, ánh mắt nhân hậu. – Dù gì thì con vẫn là con gái của ba. Ba tôn trọng quyết định của con. Thôi ăn đi – Ông gắp cho nó một miếng thịt.

- Cảm ơn ba – nó tiếp tục ăn và cố lảng tránh câu hỏi của mẹ nó. Bà khẽ thở dài.

Nó ăn thêm mấy miếng rồi bỏ đũa đứng dậy đi lên phòng.

Cả tối qua nó đã suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều. Nó đã có quyết định của riêng mình.

.

.

2 PM.

Ba mẹ hắn đến cùng hắn. Có lẽ là đón nó.

Đến giờ này mà con chưa xuống thì chắc là không đi rồi.

Đứng dưới nhà. Mẹ nó nhìn lên phòng nó với chút hi vọng cuối cùng. Nhưng, nó đã không xuống. Mẹ nó thở dài rồi cùng ba nó đi ra chào đón ba mẹ hắn

- Chào anh chị - mẹ nó gượng cười – Mời anh chị vô nhà.

- Thôi chúng tôi đi luôn bây giờ - mẹ hắn cười tươi, ánh mắt dáo dác nhìn quanh xem nó đâu – Nhỏ Mi đâu? Sao không thấy?

- À … ờ … - mẹ nó cười lạt – Chị Thảo à chuyện này chắc là không được rồi.

- Sao? – Ba,mẹ hắn ngạc nhiên.

- Dù gì thì bọn trẻ cũng lớn rồi. Tôi nghĩ là chúng cũng có cách nghĩ riêng của mình – Ba nó nói đỡ.

Hắn đứng ở sau, dựa lưng vào ô tô. Tay khoanh trước ngực. Hắn bật cười. Ý gì? Có lẽ là hắn cũng giống nó không muốn chuyện này xảy ra.

- Vậy thì chúng tôi cáo từ - mẹ hắn khoác tay chồng quay lưng ra xe và để lạ nụ cười tiếc nuối.

Ba mẹ nó không bảo nhau cùng thở dài.

- Anh chị lại nhà.

Ba hắn mở cửa xe cho vợ, chuẩn bị vào thì …

- Chờ đã.

Lập tức năm cặp mắt cùng quay lại nhìn thẳng vào người mới lên tiếng.

Nó bước ra tay xách vali đồ

- Sao con chưa ra mà đi nhanh vậy? – Nó hằn học.

- Hà Mi – mẹ nó thốt lên ngạc nhiên.

Còn ba nó thì cười hiền như biết chuyện này sẽ xảy ra.

- Con hơi muộn rồi đấy! – Ba hắn nhíu mày, còn mẹ hắn thì cười hiền.

- Thôi lẹ đi con!

Nó kéo vali đi, quay lại nhìn ba mẹ rồi nó ôm chầm lấy hai người.

- Con sẽ thường xuyên về nhà.

Ba nó vỗ vai nó, mẹ nó đặt một nụ hôn lên trán nó.

- Chào ba mẹ con đi!

Nó cất vali vào cốp xe rồi ngồi sau … cùng hắn. Ba hắn cầm lái, phu nhân ngồi bên cạnh. Nó liếc hắn một cái rồi đeo headphone vào nghe nhạc. Hắn cũng chẳng buồn quan tâm, cả người vẫn toát lên vẻ lạnh lùng ngang tàn đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net