Chap 21: Rắc rối trường học.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6h00 A.M

Rengggggg ….

Rầm.

Chiếc đồng hồ để bàn bay vào tường vỡ tan tành.

Túttttttttt … Túttttttttttt ... Túttttttttttt

Mi ơi dậy đi! Mi ơi dậy lẹ! Mi ơi muộn học rồi …

Sau tiếng kêu của đồng hồ để bàn là đến đồng hồ đeo tay và cái điện thoại reo inh ỏi.

Nó uể oải dậy làm VSCN, thay đồ, cột tóc.

Vừa lững thững đi xuống nhà nó đã ngửi thấy mùi thức ăn rồi, tỉnh ngủ nó chạy liền xuống bếp thì đã thấy một bữa sáng thịnh soạn ở trên bàn ăn rồi.

Nó dụi dụi hai mắt “Chả nhẽ mình còn ngủ mơ sao?”

Nhưng không, trước mặt nó là bữa sáng thật.

- Cô Phương về rồi sao? – Nó ngó nghiêng quanh nhà nhưng không thấy ai – Ai nấu vậy ta? Hay là hắn? Không thể được, cái loại chảnh chảy băng đó mà biết làm mấy cái này mới là sợ á!

- Cô nói ai chảnh? – Cái giọng sắc lạnh của hắn làm nó tí nữa là té lộn cổ rồi.

- Cậu tính hù tôi chết sao? – Nó gắt - Người gì đâu mà như ma vậy! Làm người ta hết hồn.

Nó vuốt vuốt ngực, khuôn mặt vẫn còn hoảng hốt.

Hắn nhún vai rồi thản nhiên ngồi vào bàn ăn, nó sau khi lấy lại tinh thần cùng ngồi vào bàn ăn:

- Cô Phương về rồi à?

- Chưa! – Hắn không nhìn nó.

- Ơ … vậy ai nấu cái này?

- Người – hàm xúc.

- Là ai mới được chứ? – Nó gắt.

- Vậy giờ cô có ăn không? Hay là ngồi đó nói nhiều?

- Xí! Ăn thì ăn, ngu gì mà nhịn! – Nó bĩu môi.

Ăn uống xong hai đứa lại đi cùng ô tô đến trường, và đương nhiên cái màn diễn bất hủ “cãi nhau chí chóe” vẫn tiếp diễn (kẻ thù truyền kiếp _ _!).

Đến trường.

Nó vừa đặt chân xuống khỏi xe thì đã là tâm điểm của mọi ánh nhìn, nhưng những cái nhìn hôm nay không giống với thường ngày. Rất kì lạ và có chút gì đó đáng sợ. Nó cảm thấy ớn lạnh cả xương sống.

Bước chân vào cổng trường nó đã bị một đám nữ sinh bao vây xung quanh, nhưng không phải là đánh nhau! Mà là …

- Chị Mi ơi em ngưỡng mộ chị quá! – H/s 1 trầm trồ.

- Làm cách nào mà chị lấy được lòng anh Khánh vậy? – H/s 2.

- Chị với anh Khánh đang quen nhau hả? – H/s 3.

- Hai người đẹp đôi quá đi – h/s 4, 5, 6,…

- Chị chụp cùng em tấm hình nha! – H/s n

Nó thì đứng đơ trước những hành động và lời nói kì quặc này. “Cái gì mà lấy lòng? Cái gì mà đang quen nhau? Cái gì mà đẹp đôi?”

- Ơ … nhưng mà có chuyện gì vậy? – Mãi nó mới mới mở được miệng để tìm câu trả lời cho những thắc mắc của mình.

Ngay lập tức nó được kéo đến bảng tin của trường, ập vô mắt nó là những tin bài cực sốck. Nó đưa hai tay lên dụi dụi mắt như không tin vào những gì mình đang thấy.

“Cold boy Bin Trần đi ăn kem cùng Hot girl mới vào trường, Hot girl Thảo Trang đã có đối thủ đáng gờm là Hà Mi. Liệu Trang có giữ được Cold boy nổi tiếng lãng tử ?”

Đó là những gì nó kịp đọc được và bên dưới là sản phẩm của những nhiếp ảnh gia “bất đắc dĩ” phác họa lại cảnh hai đứa nó lúc ngồi ăn kem tối qua, lúc hắn đưa áo cho nó, lúc đi cùng xe,…

Nó đứng chôn chân tại chỗ vài giây, không tin vào những gì đang sờ sờ trước mắt mình.

Khó khăn lắm thì Q.Anh mới “giải cứu” được nó ra khỏi sự “hâm mộ” của các “fan”.

Lúc sau những hình ảnh và tin bài đó bị một nữ sinh giật xuống và xé tan nát. Mắt cô ánh lên nhưng tia tức giận, hai tay nắm chặt. Khuôn mặt xinh đẹp đầy phẫn nộ, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nụ cười của “ác quỷ” cùng một kế hoạch hoàn hảo một cách đáng sợ trong đầu.

· Tại căng tin

Nó và Q.Anh đang ngồi uống trà sữa, ăn vặt thì có một bạn nữ khá xinh đẹp, mái tóc màu vàng nâu được cột cao, khuôn mặt tươi tắn cùng nụ cười khá thân thiện dừng lại trước bàn nó:

- Mình có thể ngồi chung chứ?

- Ờ… được, bạn ngồi đi! – Q.Anh tươi cười bỡ ngỡ.

- Chúng ta làm bạn được không? – Nhỏ nhìn nó với ánh mắt cún con cực dễ thương.

- Ờ, đương nhiên! – Vì là người hòa đồng nên nó cũng muốn có nhiều bạn hơn là thù – Mà bạn là …

- À quên, mình là Kim Thư, học lớp 11a6.

- Còn mình là Hà Mi, đây là Q.Anh bạn thân của mình!

- Ờm … cái đó thì mình biết hết rồi! Hai bạn nổi tiếng quá mà!

- Hihi, làm gì có mình chứ! Chỉ có nhỏ Mi thôi – Q.Anh nhìn nó nói châm biếm.

- Con này!

Thư và Q.Anh phá lên cười.

Với tính cách hòa đồng thân thiện nên ba đứa nó thân nhau rất nhanh. Nó cảm thấy rất mến cô bạn mới này vì cách nói chuyện rất tự nhiên và có chút thật thà.

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net