Chap 30.1: Trùng hợp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối.

Nó vẫn phong cách cũ quần jean đen, áo phông hồng, ác khoác da màu đen và đôi boot cao, cách điệu cũng đen nốt.

Cô xách thêm cái mũ bảo hiểm rồi đi xuống nhà.

Hắn và Chi đang ngồi xem TV, nó đi ngang như người xa lạ.

- Đi đâu?

Hắn khoanh tay trước ngực mắt vẫn không nhìn nó, giọng lạnh tanh. Đáp trả nó thờ ơ nói:

- Không đến lượt cậu quản!

Dứt lời nó đi luôn, hắn hơi khựng lại với mái tóc màu … nâu đỏ của nó, nhưng cũng không nói gì để mặc cho nó đi.

- Xì … - Chi liếc xéo nó một cái rồi bĩu môi.

Nó lôi chiếc Iphone trong túi ra bấm gọi:

- Đến chưa?

“Sắp tới rồi! Chờ chút!”

Tútttttttt………

1’ sau Q.Anh cùng con mô tô dừng trước mặt nó.

- Về nhà tao!

Nó nói rồi lên xe đội mũ bảo hiểm vào.

Q.Anh không nói gì nổ máy đi luôn.

.

Tại biệt thự nhà nó.

Mi bấm chuông và chờ chị Hoa ra mở cửa.

- Ơ … Mi … - Chị Hoa ngỡ ngàng khi thấy nó.

- Em lấy mô tô! Ba má đâu rồi?

- Ông bà chủ mới bay qua Mĩ tối qua.

Nó không nói gì lẳng lặng vô gara lấy xe.

- Chị Hoa – Q.Anh gây sự chú í vì hình như chị không nhận ra.

- Ơ … Q.Anh đấy à! – Chị Hoa nhíu mày.

Q.Anh liền bỏ mũ bảo hiểm ra:

- Tưởng quên em rồi chứ!

- Làm gì có đâu! – Chị Hoa cười.

- Đi! – Nó phóng mô tô ra.

- Em đi đây! – Dứt lời Q.Anh cũng đội mũ bảo hiểm và phóng đi.

Chị Hoa cười rồi cũng đóng cổng đi vô nhà.

 Hai chiếc mô tô lượn lách bám đuôi nhau trên đường khuya yên ắng.

Điểm đến là một đám thanh niên đang tụ tập tại ngã tư của một con đường vắng.

Vừa để lộ nhan sắc thì hai đứa nó đã là tâm điểm của mọi sự bàn tán.

Đang ngơ ngác không biết nên đi đâu thì có một người lên tiếng gọi:

- Leblank!

Lập tức cả hai đều nhìn về phía đó và không ai khác ngoài Xin Zhao!

- Chào anh Xin Zhao, còn nhớ e sao? – Leblank cười tươi làm lũ con trai nghiêng ngả.

- Em Leshin không nhớ sao được! – Xin Zhao cười đểu làm nhỏ bật cười theo để lộ hai cái răng khểnh duyên.

Riêng ai kia là vẫn cứ im lặng không nói gì. Xin Zhao liền bắt chuyện:

- Hi Caitlyn!

- Gọi tôi Lyn được rồi! – Nó vẫn không cười làm ai kia hơi hụt hẫng.

- À mà anh! – Leblank lấy lại không khí – Ai cầm đầu ở đây vậy?

- Là anh Riven!

Leblank ngó nghiêng. Zhao tiếp làm nhỏ tụt hứng:

- Nhưng ảnh chưa có tới. Hì… Ơ … ảnh kìa … mới nhắc!

Một con mô tô đen lao vút tới đám đông, lập tức tất cả đồng thanh:

- Anh Riven!

Nghe Q.Anh kể “sơ sơ” thì Riven đó cũng là một tay không vừa. Có thể nói là cầm đầu “thế giới đêm”, nhắc đến tên thì ai cũng phải nể. Con nhà giàu, đẹp trai, phong độ, học giỏi,…

Tối quá nên hai đứa nó không nhìn thấy mặt. Xin Zhao lại phía người tên Riven.

- Anh Riven!

- Ừ!

- Em của Leshin đó anh! – Zhao ngoảnh mặt về phía hai đứa nó, hếch mặt ý bảo lại đây!

Riven nhíu mày cố nhìn rõ mặt hai đứa nó, nhưng tối quá.

Vừa đến nơi thì cả ba đều ngỡ ngàng nhìn nhau:

- Anh … Bảo … - nó và Q.Anh nhìn chằm chằm Bảo còn Bảo thì cũng ngạc nhiên đâu kém:

- Ơ … Hà … Mi …

Zhao đứng ngoài cũng ngờ ngợ ra mọi chuyện rồi nhưng vẫn cố hỏi:

- Bộ ba người quen nhau sao?

- Ừ! – Bảo – Thì ra Q.Anh là em gái của Leshin.

- Vâng! – Leblank cười tươi rói – Em kết nghĩa ạ!

- Còn em! – Riven quay lại chỗ nó

- Sao anh?

- Không ngờ em cũng biết đua mô tô đấy!

- Bộ luật pháp ở Việt Nam cấm nữ nhi đua mô tô trái phép à? – Nó cười đểu

Riven bật cười khiến ai cũng phải ngạc nhiên vì trong thế giới đêm Riven nổi tiếng là lạnh lùng và ngang tàn, rất ít ai nhìn thấy Riven cười trừ một người con gái.

Ai cũng nhìn hai đứa nó với ánh mắt ngạc nhiên lẫn ngưỡng mộ.

Zhao lớn tiếng và vỗ tay để gây sự chú ý.

- Nào mọi người để chào mừng Caitlyn và Leblank chúng ta mở một cuộc đua nha!

- Ok!

- Được đó!

- Sẵn sàng!

Những lời hưởng ứng theo nhau vang lên.

Và “Get ready!”

Mọi người vào vị trí. Zhao và Riven không đua ngồi xem thực lực của hai đứa nó.

Đang chuẩn bị bắt đầu thì có một chiếc mô tô nữa lao tới, một số đứa nhận ra lên tiếng chào:

- Chị Fiona!

Theo sau là những tiếng chào khác, nghe ra có vẻ rất oai.

- Đua mà không chờ nhỏ này sao? – Người con gái tên Fiona lên tiếng kèm theo nụ cười đểu pha chút hờn.

- Ai vậy? – Leblank nhìn nó.

Caitlyn nhún vai thay câu trả lời vì nhỏ mà còn không biết thì sao mà nó biết cho được.

Sau phát súng thì tất cả mô tô sau vạch xuất phát … phóng!

Sau 2’ nó và Leblank đã bỏ xa đám bèo bọt kia, riêng chỉ có một chiếc mô tô không vừa đang theo sát nó. Nhìn là biết con gái có lẽ là nhỏ Fiona.

Nó cố cắt đuôi nhưng cô ả tay đua cũng không thua kém nó là bao.

Một bóng đen vút ngang ngược chiều với nó. Thoáng qua nhưng nó cũng nhận ra là con trai, kẻ đó liếc nhìn nó, hai ánh mắt giao nhau trong 1s không nói nhưng nó cảm nhận được chút ấm áp qua cái nhìn đầy băng giá đó.

Không quan tâm nó tiếp tục cuộc đua. Hai xe bám sát nhau cho đến vạch đích.

5’ sau nó về nhất

Fiona về nhì

Và Leblank về ba

Các tay đua khác cũng lần lượt cán đích.

Lại một lần nữa nó khiến cho mọi người bất ngờ. Lần này lại còn vượt mặt Fiona nữa đúng là không vừa.

Nó đợi Leblank rồi cùng lại chỗ Riven, Fiona đã đến đó trước.

Nó và Leblank lại được một phan ngạc nhiên khi Fiona chính là …

- Kim Thư? – Nó và nhỏ bạn tròn mắt với cô gái trước mặt mình.

- Đúng là Hà Mi rồi lúc đầu đã nghi nghi không ngờ là cậu thật – Thư cười.

- Vậy mà còn tưởng đắc tội với tỉ nào nữa chứ! – Nó nói nửa đùa nửa thật.

- Ôi dào! – Thư cười.

- Mà em cũng khá đó! Vượt cả Fiona – Zhao trêu.

Nó hơi đỏ mặt vì không hiểu sao lại “vượt”

- Em không biết sao? Fiona là nữ tay đua giỏi nhất chưa ai vượt … - Riven im họng khi Fiona liếc xéo và véo một cái vào hông.

- Ảnh đùa á! – Thư cười.

Nó cũng cười lảng khi biết cái sự thật ngặt ngẽo.

- Không ngờ lại nhiều sự trùng hợp như vậy – Leblank cười rồi cả đám lại nói cười vui vẻ nhưng không phải ở đó đâu nha!

Riêng nó vẫn suy nghĩa mãi về cái ánh nhìn nó lúc đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net