Chap 32.2: Dự tiệc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.Trưa

Đang ăn trưa thì nó lên tiếng:

- Cô Phương chiều nay không cần nấu phần cơm cháu đâu nhá!

Hắn và cô Phương quay ra nhìn nó, Chi liếc ngang,

“Cô đi đâu?” – Hắn đang định hỏi nhưng lại sợ nên thôi.

- Tối cháu có hẹn với bạn rồi! – Nó cười.

- Vậy là tối nay chỉ có cô với Chi ăn cơm ở nhà thôi à? – Cô Phương nhìn Chi.

- Ủa vậy anh Hai đi đâu?

- Hai đi có việc.

- Òm… Hai!

- Sao?

- Tối cho em đi sinh nhật nhá!

- Ai?

- Bạn của con bạn thân của em. – Chi cười.

- Quen nhề! – Hắn nhìn cô em gái mình.

- Dạ, hai cho em đi nha! Nha hai! – Nhỏ lại bám tay hắn đưa qua đưa lại.

- Tùy em!

- Thanks hai nhìu. – Nhỏ cười rồi quay sang cô Phương nháy mắt – Vậy tối cô chịu khó ăn cơm một mình nha!

- Vâng! – Cô Phương buồn thiu.

.Tối

Nó vẫn diện một bộ váy màu hồng phấn. Phần trên không cổ ôm sát thân hình mảnh mai làm tôn lên vòng eo của nó, để lộ bờ vai và cái cổ cao kiêu hãnh. Phần dưới xếp li xòe. Mái tóc nâu đỏ thả bồng bềnh. Xách thêm cái túi và đôi cao gót nó đi xuống nhà.

Hình như hắn đã đi. Nó chả bận tâm đi ra ngoài cổng gọi cho Bảo:

Anh đến chưa vậy?

[Ừ sắp tới nhà em rồi này!]

Bảo vừa dứt lời thì một chiếc Lexus IS 250C đỏ dừng trước mặt nó, bên trong là một chàng tuấn tú với bộ vest xanh đen.

- Nhanh dữ ta! – Nó cười.

Bảo nhanh bước xuống xe, nhìn nó:

- Em xinh quá mức rồi đấy!

Nó hơi bất ngờ, hai má đỏ lên trông càng xinh hơn.

Bảo vội mở cửa xe cho nó lên.

Nhỏ Chi ra sau vô tình nhìn thấy tất cả, cô bé không nói gì.

.Tại party

Nó khoác tay Bảo đi vào trong (đóng á).

Bữa tiệc khá hoành tráng và linh đình, chúc mừng sinh nhật con thì ít, tạo mối quan hệ làm ăn thì nhiều.

Bảo nhận từ người phục vụ một ly vang đỏ, còn nó chỉ lấy nước cam (chứ không phải là không biết uống rượu nha!)

- Bảo! – Một chàng thanh niên cỡ tuổi Bảo vỗ vai cậu – lâu rồi không gặp.

- Cường. Sinh nhật vui vẻ nha.

Nghe Bảo nói vậy là đủ biết cậu Cường đó là nhân vật chính rồi.

Ngay lập tức chỗ nó đã đông nam thanh nữ tú rồi.

- Đây chắc là … - Cường cười đểu với Bảo rồi nhìn nó.

Bảo không nói gì chỉ gật đầu. Nó cũng đã đoán trước là thể nào chuyện này cũng xảy ra mà. Nhưng biết sao giờ Bảo giúp nó nhiều quá rồi, có qua thì phải có lại mà.

- Chào em! – Cường đưa tay ra.

Nó cũng cười rồi đưa tay ra bắt lại.

- Chúc mừng sinh nhật anh.

- Được cả hai vợ chồng nhà Bảo chúc sinh nhật không vui sao được.

Nó hơi ngợp khi nghe câu đó, nhưng vẫn phải cố cười.

- Chi ơi! Chị đi cùng anh Bảo xinh gái ghê á!

- Đâu? – Chi ngó nghiêng vì Bảo khá nổi tiếng về cái danh lãng tử.

- Kia kìa – Nhỏ bạn chỉ về phía nó.

- Ơ … chị Mi

- Mày quen chị í hả?

- À không – Chi quay đi – Thôi lại kia đi!

“Sao chị ta lại ở đây, lúc nãy mình đã nghi rồi, không ngờ lại là thật. Đúng là con người khó đoán mà.” – Chi vẫn dõi theo nó đang khoác tay, nói cười cạnh Bảo.

………….

- Anh nói không đi mà giờ lại tay trong tay với cô ta! – Một ánh mắt khác đang dõi theo nó từ nãy giờ.

.

.

.

Nó cảm thấy cái vai diễn này chả thú vị chút nào nên đi WC. Ngang qua Chi, hai ánh mắt giao nhau nhưng nó không quan tâm, đi tiếp.

Nhưng nó khựng lại khi nhận ra ai đó quen quen. Là hắn.

Cậu ta đang bị một đám nữ sinh “bao vây” (đzai qá mà :3 )

Trong lòng nó bỗng dưng trào cảm giác bực tức, khó chịu. Nó đang ghen sao? Nhưng thôi kệ, nó vẫn lẳng lặng đi qua hắn như không quen biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net