Chap 36.2: Bày trò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai môi nó cắn chặt cố kìm nước mắt, mặc cho hắn băng bó tay cho mình.

- Không đau à? – Hắn nói mà nó chỉ muốn cho một cái dép vào mặt.

- … - nó không nó gì lừ lừ nhìn hắn.

- Đau sao không khóc?

- Hết nước mắt để khóc rồi! – Thản nhiên.

Hắn khựng lại, khóc vì lí do gì?

- Chị Mi em xin lỗi, thật sự em không muốn chuyện đó xảy ra – Nhỏ Chi vẫn ỉ ôi năn nỉ bên tai.

- Ừ, không sao đâu em. Chị biết mà! – Cho dù trái sự thật nhưng nó vẫn cố cười.

- Xong rồi đấy! – Hắn chấm dứt cuộc nói chuyện nhạt toẹt.

- Cảm ơn! – Nó xăm xoi bàn tay, cũng không tệ với người dày dặn kinh nghiệm như hắn.

- Băng bó cho như vậy mà cảm ơn vậy đấy! – Hắn thu dọn “đồ nghề”

- Chộ ôi cảm ơn bạn Khánh đẹp trai đã băng bó vết bỏng cho tớ! – Nó thay đổi 180, giọng sến hết mức.

- Đẹp trai từ bé rồi, ai cũng công nhận! Cô có nói thêm thì cũng đẹp trai rồi!

Hắn buông một câu khiến nó “ói” ngay tại trận (giả :3 )

Nhỏ Chi lạc lõng bị bỏ rơi. “Hai chỉ quan tâm chị ta thôi sao? Lại còn lớn tiếng với em. Hừ, chị được lắm, đồ giả tạo” – nhỏ cười khẩy một cái rồi quay đi trong bực tức.

Vào bàn ăn, nó cảm thấy mình phế thật, cầm đũa còn không nổi, vậy sao mà ăn?

“Chắc nhịn đói quá. Hix” – nó đang tính đứng dậy thì bị hắn ấn xuống ghế, đưa cho nó cái thìa, nhìn nó ăn chẳng khác gì một đứa con nít mới tập ăn cả. Lâu lâu hắn lại gắp đồ ăn cho nó.

- Vui lắm í mà cười! – Nó nhăn nhó trong khi hắn cười tủm tỉm nãy giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net