Chương 14. Hiểu lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đắc tiền, đã quen bày trên mâm son. Còn cô, đôi đũa mốc chỉ xứng ăn cơm canh đạm bạc, làm gì có mơ tưởng sẽ dùng đôi đũa mốc này chồi đến mâm son, quá là xa vời đi. Chẳng phải cô xem thường mình, mà là cô biết tự lượng sức mình. Cô chưa từng thấy con sư tử nào lại đi ăn dưa hấu cả. Sếp tổng cô khẩu vị cũng phong phú thật.

Vất vả cả buổi cũng đã đâu vào đấy, An Nhi cầm đến điện thoại thì thấy có rất nhiều thông báo và bong bóng chat trên Zalo. Mở ra xem thì chủ yếu là tin nhắn công việc trong nhóm của công ty, lẫn vào đó còn có tin nhắn của Lý Phi.

'Ê Nhi, nghỉ làm gì thế?'

'Dọn nhà.'

'Công ty có biến.'

An Nhi gửi đi một cái icon chấm hỏi.

'Sếp tổng đề xuất tăng lương cho phòng thị trường.'

'Toàn phòng kinh doanh?' Phòng thị trường trực thuộc phòng kinh doanh do lão giám đốc phòng kinh doanh quản lý.

'Riêng phòng thị trường.'

'Còn gì nữa không?'

'Nghe nói hôm qua trưởng phòng của bà bị viết kiểm điểm ba ngàn chữ.'

Bên ngoài An Nhi cười lên thành tiếng: 'Cái gì? Thanh Nga yêu dấu của tôi à? Chị yêu gây tội lỗi gì thế?'

'Haha. Không biết. Chỉ biết trợ lý Thanh đích thân giám sát chị ấy viết kiểm điểm.'

'Gắt thế cơ à? Khi quân phạm thượng rồi hả?'

'Không rõ nữa, nhưng chắc bà đúng rồi đó.'

Trong đầu An Nhi xuất hiện hàng loại dấu chấm hỏi. Hôm qua Phan Thanh mặt mài hình sự ghé thăm phòng thị trường, một bên bảo cô về nhà, một bên thì kiểm điểm Thanh Nga. Nói thế nào sự tình cũng là liên quan tới cô rồi.

Sếp tổng của cô đang đánh cờ với cô à? Nước đi của anh ta chẳng khác nào dâng quân Mã cho quân Xe để dùng quân Pháo chiếu Tướng. Sếp tổng lo lắng cô sẽ vì chuyện đó mà nghỉ việc nên mới dùng cách này níu giữ cô à? Có điều anh ta đã sai rồi, cô không biết đánh cờ, cô chỉ biết đánh bài thôi. Cô không sợ bị chiếu tướng, cô chỉ sợ bị chặt heo thôi. Cô không phải muốn nghỉ việc, cô chỉ sợ lão vẫn còn thích cô thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net