#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời học sinh tôi có thích thầy giáo dạy Toán học của chúng tôi, hồi ấy thầy mới vào nghề, có sự năng động và nhiệt tình của sinh Viên chúng tôi, lại có sự từng trải của một người trưởng thành. Cứ vậy, tình cảm ấy ươm mầm nảy nở trong trái tim non nớt của tôi.

Trong giờ học tôi thường làm bộ như không biết để thầy phải giảng tiêng cho tôi, những lúc như vậy ạy thầy rất dịu dàng, từng bài toán dưới tay thầy trở nên sống động hơn, môn hình học mà tôi vốn ghét cũng trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết.

Nhiều lúc tôi có cảm giác như thầy biết hết lòng tôi, biết cái tình cảm mà tôi vẫn đang giấu diếm, thế nhưng tôi vẫn tin tưởng rằng thầy không biết bởi ánh mắt thầy nhìn tôi vẫn dịu dàng như thế, tựa như ánh nắng mùa xuân ấm áp lại dễ chịu.

Thế nhưng thời gian qua dần, ba năm cấp ba vẫn không đủ để tôi có can đảm nói với thầy một lần rằng tôi thích thầy. Để thật nhiều năm sau, trong một vụ tai nạn xe hơi, thầy vô tình trở thành nạn nhân...

Một người bạn cũ của tôi cũng là học trò của thầy lại là y tá của bệnh viện nơi thầy cấp cứu, cô ấy mang cho tôi bức di thư của thầy, tờ giấy trắng tinh với dòng chữ ngắn ngủi đó đã trở thành nỗi đau lớn nhấy trong cuộc đời tôi, nỗi đau vè mối tình thanh xuân thầm lặng....

" Lệ Giai, anh cảm thấy tiếc vì ngày ấy không kịp nói với em, anh yêu em... "

Có lẽ tình yêu chưa từng có lỗi, chỉ là do chúng tôi không đủ can đảm để nói ra tình yêu của mình, là tôi đã rời đi không một lời tiễn biệt, là anh không dám tìm về người con gái anh thương...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net