#6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh, hội trưởng hội học sinh của trường.  Là người mà tất cả nữ sinh đều thầm mến.

Cô, nha đầu hoang dã của trường.  Cả ngày chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt. Suốt ngày mặc đồ con trai chạy khắp nơi trêu chọc con gái.

Định mệnh để anh đụng nha đầu bất trị này. Dám trêu chọc em gái anh, gan lớn lắm.

Bắt đầu từ đó, mọi người đều thấy nha đầu hoang dã trở thành khách quen của phòng hội học sinh. Thưòng xuyên ghi danh trong sổ đen.  Tháng nào cũng bị phạt đi dọn vệ sinh.

Nhưng nha đầu kia vẫn không biết khó mà lui, ngược lại mục tiêu lại có sự thay đổi. Hội trưởng a hội trưởng, ngày thường không để ý, thực sự a rất đẹp trai nha~

Mặc cho vị hội trưởng nào đó ngày ngày lấy việc hành hạ cô làm thú vui cô vẫn cứ miệt mài theo đuổi. Bao nhiêu kinh nhiệm theo đuổi con gái ngày trước đều được lôi ra thử một lượt. Nào là mua nhẫn, vòng tay, lại cứ đến gìơ ăn trưa là chạy đi mua cơm, bưng bê phục vụ mong có được một nụ cười của mỹ nam.

Vậy mà vị hội trưởng nào đó vẫn hờ hững. Cô phiền muộn trong lòng liền tìm người bạn chí cốt Phong Quân tâm sự. Rượi vào lời ra, nha đầu nào đó khóc lóc trong lòng tên bạn thân. Hết đấm lại đá khiến Quân Phong dở khóc dở cười. Ôn nhu đem nha đầu kia ôm vào trong ngực, dịu dàng hôn lên đôi mắt còn đang rưng rưng kia. Giữa lúc cậu muốn nói ra tâm sự trong lòng thì một cánh tay màu đồng rắn chắc xuất hiện trong tầm mắt.

Người trong lòng cũng theo đó mà bị lôi đi cậu híp mắt, cẩn thận nhìn người trước mắt. Bất ngờ đó lại là vị hội trưởng mà nha đầu kia dù say vẫn nhớ tới. Gìơ anh ta đang lạnh lùng nhìn cậu, cất giọng nhàn nhạt: " Nếu cậu còn một lần nữa chạm vào vợ tôi tôi sẽ không tha cho cậu! "

" Nực cười, từ khi nào cậu ấy thành vợ anh vậy? "

Người nào đó khẽ thở dài, ra chiều nuối tiếc nói : " Cô ấy thấy tôi khát thì rót nước, đến bữa thì bưng cơm, nếu vậy còn chưa chứng thực cô ấy là vợ tôi thì cậu nói xem đó là gì? "

Nói xong cũng không cần ai kia trả lời mà trực tiếp bế nha đầu không an phận nào đó vào lòng hướng nhà mình đi tới. Đêm nay không trừng trị cô, cô sẽ còn không biết điều.

#wind333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net