Chuông điện thoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện này cách đây 1 năm sau khi kết hôn.

"Dự án bên Canada đã giải quyết ổn thoả, từ đây tới lúc tiến hành sẽ không còn gặp vấn đề"

"Tốt! Lát nữa đem báo cáo cụ thể đến phòng tôi" hắn nở nụ cười hài lòng hiếm có.

"Thưa giám đốc, dự án hợp tác với công ty XX đang xảy ra một vấn đề khá nghiêm trọng..."

Bầu không khí nghiêm túc bao trùm cả phòng họp, đôi mày củ hắn càng lúc càng nhíu chặt. Vô dụng!

Cái không khí mát mẻ của mùa thu bỗng trở nên rét lạnh không tưởng khiến ai cũng rùng mình. Cả đám nhân viên khóc ròng. Làm hài lòng giám đốc còn khó hơn lên trời a~

Không khí im lặng như tờ, không ai dám nhúc nhích thậm chí thở còn phải hễt mức nhẹ nhàng. Đột nhiên trong không khí nặng nề vang lên giọng mắng chửi hơn nữa cái tiếng hơi ồ rất giống chuông điện thoại a

"Tên hỗn đãng chết tiệt" cách ba giây "Cútttt!!!!"

"..."

Và tất cả mọi người trong phòng họp đều chứng kiến giám đốc cao cao tại thượng của bọn họ cuống quít lấy điện thoại rồi bấm nút nghe bằng tốc độ ánh sáng.

"Alo, anh chưa ăn, hả em đến ư? Được chứ được chứ, anh cầu còn không được a. Được được, anh chờ em."

"..."

Tất cả mọi người hiện diện ở đây đều hoá đá. Giám đốc lúc nào cũng lạnh lùng như băng cũng có một mặt ôn nhu như vậy sao? Đặc biệt là câu "anh chờ em" của giám đốc cũng cực kì nhu tình. Ai ai cũng biết phu nhân là một người đàn ông và giám đốc cũng cực kì yêu thương người ấy.......nhưng đây là lần đầu họ thấy giám đốn như vậy a, tâm lí sao mà chịu nổi.

Trong khi tất cả còn chưa hoàn hồn, hắn lại quét mát nhìn xung quanh một lượt:

"Các người còn 30phút" vợ ta sắp đễn các người thất thần cái gì??

Thế là tất cả nhân viên cố gắng hoàn hồn lại, và tiếp tục báo cáo.

Còn về chuyện nhạc chuông, mọi người thích nghĩ sao thì nghĩ, chẳng qua là hằng ngày hắn đều ăn mắng thành quen nên không được nghe hồi lâu thì cảm thấy ngứa ngáy khó chịu thôi.

Chuyện này thì khoảng vài tháng sau cậu mới biết, và hắn đã bị cấm dục gần 2 tháng. Làm giám đốc đã khó làm thằng chồng bị cấm dục càng khó hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net