đoản mẹ tôi hay mẹ hắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hắn là hàng xóm tôi , là bạn thưở thanh mai trúc mã của tôi . Lúc bé tôi với hắn thân lắm nhưng càng lớn càng thấy hắn thật khó ưa. Vì sao ư???
đầu tiên phải kể đến việc khi tôi đi với hắn , tôi cứ bị ánh mắt hình viên đạn của những bạn nữ  bắn tới.
Thứ 2 là chính hắn đã "cướp" mẹ thân yêu của tôi , công khai gọi mẹ tôi là mẹ hắn, mẹ tôi thấy vậy cũng chỉ cười cười.
Thứ 3 là hắn rất hay xăm xoi tôi, dõi theo từng nhất cử nhất động của tôi ; hắn lợi dụng chức quyền trong trường của mình phạt tôi dọn vệ sinh sân trường.
Thứ 4 là hắn ngày nào cũng đến ăn chực nhà tôi mặc dù nhà hắn rất giàu.
Thứ 5 là một lý do đơn giản thôi nhưng làm tôi tức đến hộc máu : mẹ tôi rất hay so bì tôi với hắn , từ việc bếp núc đến học hành , khổ thế đấy.
       Một hôm , như mọi hôm , hắn đến nhà tôi ăn chực. Đang ăn đc vài miếng mẹ tôi mắng  :
- con gái con đứa thế đấy. Nhìn thằng Vinh mà học hỏi , lúc ăn nó  biết mời người trên , ăn uống nó còn từ tốn thế đấy. Cô nhìn cô đi , ăn uống kiểu đấy à con, ăn chả có chút ý tứ gì!!!
Trời!!! Đến cả chuyện ăn uống mẹ tôi cũng soi. Tài thật!!!
- vâng!!! CON MỜI MẸ ĂN CƠM Ạ...TỚ MỜI BẠN VINH ĂN CƠM Ạ_tôi buông đũa xuống dõng dạc nói 
- á à... Mẹ nói còn cãi à??? Tôi phạt cô tháng này không có tiền tiêu vặt nhé_mẹ vừa nói vừa đánh tôi
- thôi mẹ ạ!!! Giời đánh tránh bữa ăn. Thôi mẹ tha cho nó đi_hắn đột nhiên lên tiếng can mẹ tôi
- ừ, nể tình con mẹ tha cho nó đấy.                         
          mẹ tôi cười với hắn , tôi thắc mắc không biết tôi với hắn ai là con ruột của mẹ nữa. Tôi khóc không ra nước mắt. Sau đó mẹ tôi quay sang tôi nói tiếp :
- cái loại con gái như cô thì có chó nó lấy!!!
- dạ , mẹ vừa gọi con  ạ!!!_đột nhiên hắn lên tiếng.
-?!!_hai mẹ con tôi nhìn nhau không nói lên lời .
W*f cái tên này đang nói cái quái gì vậy.
------------------------3nd-------------------------

        

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net