Vết sẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con bé có vết bớt ngay trán,là điềm xấu.Nhũ mẫu,mau mang nó đi"
Năm đó ta sinh ra đã mang danh là xui xẻo,nương ta đổi ta với một đứa bé của một thị nữ cũng cùng ngày sinh với nương ta.Thế nhưng vì thị nữ ấy lại sinh con trai,khi biết con mình bị đánh tráo mà cải thang ta thành nam nhân.Tên ta là Lý Thiên Hạo.
Năm ta 15 tuổi,ta không có bạn càng không có người thân.Người thị nữ sau khi ở cạnh ta được 3 năm thì lâm bệnh qua đời.Vì ta là con trai của thị nữ thấp hèn,cha ta là tướng quân vì gian díu với vị thị nữ kia mà đẻ ra đứa bé hiện là Đại trưởng tử bị đánh tráo mà không chấp đứa con này là ta.Ta thật sự rất cô đơn,cũng rất buồn.
Đến năm ta 17 tuổi,chiếc mặt nạ dùng để che cái bớt cũng đã theo ta suốt 17 năm.Hiện tại ở một mình ta cảm thấy rất tốt.Ta theo đi làm ám vệ hoàng cung,ta và phủ tướng quân từ giờ không còn can hệ gì nữa.
Năm ta 18 tuổi,ta trở thành ám vệ của Tứ vương gia.Môt người bị tật ở chân nhưng tâm cơ thâm sâu.
Giữ năm ta 18 tuổi,ta biết đến thứ gọi là duyên phận,thế nào là nghiệt duyên,ta thế mà yêu hắn thế nhưng hắn lại không yêu ta mà lại một lòng vì ngôi vị đế vương.Hắn bảo nếu ta làm nhiệm vụ mà chết đi hắn cũng sẽ không luyến tiếc.

"Lý Thiên Hạo,mạng của ngươi hèn mọn ,nay nằm trong tay ta sống chết do ta quyết định.Cho nên,ta muốn nhiệm vụ này ngươi có thể toàn mạng trở về,đứng trước mặt ta nói câu thần đã hoàn thành nhiệm vụ.Ngươi hiểu ý ta không?"

"Thần hiểu"

Năm ta 19 tuổi,vừa hay mùa đông đến thật đúng lúc,ta rất thích tuyết.
Nhiệm vụ hoàn thành nhưng ta bị trọng thương chỉ còn chút hơi tàn.Gục ngã trước mặt hắn,ta vong tẫn ở phủ Tứ vương gia.Tốt cái ta đã giết được người hắn muốn giết,thấy được giọt lệ duy nhất của hắn dành cho ta mặc dù lại chẳng thấy được ngày hắn lên ngôi vua.Nhưng thứ hạnh phúc nhất vẫn là hắn đã thấy được khuôn mặt của ta,hắn bảo vết bớt xui xẻo của ta rất đẹp,hắn còn ôm ta vào lòng,còn nói
"Nếu kiếp sau ngươi là con gái,ta sẽ yêu ngươi"
Ta cười trào phúng một cái
"Ta là nữ nhân."

Bởi ta và người có quá nhiều điểm không thể. Không thể chung khoảng trời, không thể chung thời điểm, không thể chung chí hướng. Và quan trọng là không thể bên nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net